Là một con Tầm Bảo Thử, là tồn tại thuần khiết nhất trong huyết mạch , thứ thể khiến Tiểu Kim kích động như chắc chắn hàng đại , dù cho hiện tại Tiểu Kim chỉ là một con non.
Sau khi do dự năm giây, Cố Hi quyết định xem thử một chút.
Xác định phương hướng với Tiểu Kim xong, Cố Hi liền dẫn Hứa Nhiêu cùng về hướng đó.
Địa điểm vẫn trong đầm lầy t.ử vong , bao lâu , hai đến hướng mà Tiểu Kim chỉ dẫn. Không cần Tiểu Kim chỉ đường nữa, Cố Hi và Hứa Nhiêu đều cảnh tượng mắt cho chấn động.
Khác với bóng tối bên ngoài, nơi đây dường như cùng một chỗ, mà là bước một nơi như mộng như ảo. Đỏ, xanh lục, xanh lam, vàng kim... các loại thực vật đủ màu sắc mọc cao thấp đan xen, thỉnh thoảng còn những con bướm rực rỡ bay qua, giống hệt như một nơi trong truyện huyền huyễn.
Hứa Nhiêu thốt lên một tiếng kinh thán: “Đẹp quá !”, định bước trong đó. Chân bước nửa bước thì Cố Hi giữ chặt cánh tay.
Hứa Nhiêu chỉ thấy trong đầu đau nhói, đó lập tức tỉnh táo , vẻ mặt ngơ ngác Cố Hi: “Chị?”
“Gần đây em tu luyện tinh thần lực lười biếng ?” Cố Hi nhíu mày hỏi Hứa Nhiêu.
Hứa Nhiêu rụt cổ, dám lên tiếng. Tu luyện tinh thần lực món khó hơn tu luyện dị năng nhiều, hơn nữa đặc biệt gây buồn ngủ, một cái cẩn thận là ngủ quên mất.
“Em xem.” Cố Hi vuốt qua đôi mắt Hứa Nhiêu, một luồng cảm giác mát lạnh truyền đến. Nhìn thế giới mộng ảo ngũ sắc , còn bóng dáng nào nữa.
Tuy nhiên cũng gì. Cách họ 50 mét, mọc một mảng thực vật giống như những đóa hoa màu đỏ. Phía những bông hoa, vô con bướm màu xanh đen đang đậu. Hoa văn hai màu xanh đen cánh bướm ẩn hiện như một khuôn mặt , in nền lên mảng hoa đỏ rực , toát lên vẻ kinh dị.
“Đó là cái gì?” Hứa Nhiêu kinh hãi.
“Đó là bướm Mỹ Nhân, một loại bướm đặc hữu sinh trưởng ở vùng đầm lầy. Còn thực vật màu đỏ , chị cũng .” Cố Hi .
Ngay lúc đang chuyện, Tiểu Kim bò từ cái túi nhỏ n.g.ự.c Cố Hi, men theo ống quần cô trượt xuống vèo một cái, với tốc độ cực nhanh, lao về phía những thực vật giống hoa màu đỏ .
“Tiểu Kim.” Cố Hi khẽ hô, nhưng đối phương tốc độ quá nhanh, cô chỉ đành cách vỗ một tấm Kim Cương phù lên Tiểu Kim.
Đừng mặt giống như đất bùn, thực tế đó là cả một vùng đầm lầy lớn, nếu lơ là một chút sẽ nuốt chửng ngay.
Thân hình Tiểu Kim nhỏ nhắn, gần như trọng lượng, nên nó vèo cái là qua .
Đổi là Cố Hi Hứa Nhiêu, thì chỉ nước đầm lầy nuốt chửng.
Mặc Thương cũng ở đó sốt ruột vò đầu bứt tai qua, nhưng dù nó cũng là giống loài hiếm , so với Tiểu Kim vẫn kém hơn nhiều. Đám bướm Mỹ Nhân thì gì, nhưng thực tế mỗi con đều to bằng hai bàn tay lớn, rõ ràng cũng là biến dị.
Tuyền Lê
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-ve-huu-dan-ca-nha-pha-dao-tan-the/chuong-205.html.]
Thể hình Tiểu Kim quá nhỏ, nếu Cố Hi để một tia tinh thần lực nó, e rằng sớm tìm thấy nó . Hơn nữa, dù cũng là huyết mạch từ thời thượng cổ để , dù biến dị thì cũng năng lực thiên phú, đám bướm là , chúng hề ý phát hiện Tiểu Kim.
Nếu đổi thành Mặc Thương, e rằng sự việc sẽ đơn giản như . Cố Hi Mặc Thương mạo hiểm, may là Mặc Thương cũng thông minh, tuy gấp nhưng hề xúc động lao tới.
“Chị, qua đó ?” Hứa Nhiêu hỏi Cố Hi.
“Có.” Cố Hi khẳng định. Đám bướm Mỹ Nhân biến dị rõ ràng hiệu quả gây ảo giác, chắc là do lớp phấn chúng, hiệu quả suýt nữa lừa cả cô, đủ thấy tác dụng mạnh đến mức nào.
Còn loại thực vật tên , sức hấp dẫn với thú biến dị lớn như , chắc chắn là đồ . Tuy là gì, nhưng biểu hiện của Tiểu Kim và Mặc Thương là .
Hiếm khi đến một chuyến, Cố Hi bỏ lỡ những thứ .
Cô kéo Hứa Nhiêu, bắt quyết định bay qua, bỗng khựng , kéo Hứa Nhiêu nấp bụi rậm bên cạnh, đồng thời dán Ẩn Nặc phù và Ẩn Thân phù lên cả hai.
Hứa Nhiêu hiểu gì, nhưng thấy mặt Cố Hi nghiêm túc, cũng dám động đậy.
Trong lúc ngẩn ngơ, hai bỗng thấy tiếng sột soạt từ hướng Tây Bắc, còn đám bướm đang thong dong đậu hoa bỗng bay lên rào rào.
Lúc Hứa Nhiêu mới rõ đám bướm đó, một vạn cũng mấy ngàn con, hơn nữa con nào cấp một, khiến khỏi hít một khí lạnh.
Cùng lúc đó, Cố Hi trực tiếp niệm một cái Cách Tuyệt Phòng Ngự phù lên cả hai, một lớp màng trong suốt vô hình xuất hiện phía họ. Đồng thời, một trận gió thổi tới, vô phấn bụi màu xanh lam ập tới che khuất bầu trời, Hứa Nhiêu theo bản năng nín thở, nhưng đám phấn đó đều chặn .
Biết trò , Hứa Nhiêu đỏ mặt, thả lỏng thở.
May là ánh mắt Cố Hi cứ chằm chằm hướng lũ bướm đối diện, để ý đến .
Hứa Nhiêu cũng theo hướng Cố Hi, giật . Hóa tiếng sột soạt là do từng con nhện khổng lồ phát .
Những con nhện đó màu xám đen, con nhỏ nhất cũng to bằng nắm tay lớn, đầu và tám cái chân đều mọc đầy lông, hai bên mắt thể thấy hai vệt hoa văn dài màu trắng.
Hứa Nhiêu mà ớn lạnh, sợ chuột cóc, nhưng duy chỉ loài nhện là cảm thấy , lúc cảm giác lông tóc đều dựng lên.
May mà Cố Hi chuẩn đầy đủ, hai phe phát hiện sự tồn tại của hai . Còn về Tiểu Kim, Cố Hi thông qua tinh thần lực để nó phát hiện , ngay khoảnh khắc bầy nhện xuất hiện, nó chui xuống rễ của một cây thực vật màu đỏ ở góc trong cùng .
Xem chuột đào hang là thiên tính, dù là Tầm Bảo Thử cũng ngoại lệ.
Thời gian đó, Cố Hi và Hứa Nhiêu thưởng thức một trận đại chiến giữa Nhện và Bướm.
May là lúc hai bên đ.á.n.h dường như chú ý hỏng đám thực vật hoa đỏ , nên Tiểu Kim tạm thời gặp nguy hiểm.
Hứa Nhiêu di chuyển cái chân tê rần vì xổm, hỏi Cố Hi: “Chị, chúng xổm ở đây xem, lên ?”