Đại Lão Về Hưu Dẫn Cả Nhà Phá Đảo Tận Thế - Chương 217: Căn cứ Bàng Khâu

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-02 15:34:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảm ơn dẫn Cố Hi và Thanh Ngô thủ tục nhập căn cứ xong, Cố Hi kéo Thanh Ngô dạo một vòng trong căn cứ.

Tất nhiên, cách ăn mặc của họ lúc chẳng khác gì những đến nương nhờ căn cứ, lưng đeo chiếc ba lô leo núi to đùng, tay kéo theo một chiếc vali, cả ba lô và vali đều phủ đầy bụi đất.

 Quần áo họ mặc cũng na ná , mặt đeo khẩu trang và đội mũ che quá nửa khuôn mặt. Cách ăn mặc như hề nổi bật giữa đám đông.

Kéo theo Thanh Ngô đang tò mò đông ngó tây, Cố Hi theo dòng hướng về khu vực thuê nhà ở.

Nơi đây xây dựng giống các căn cứ chính phủ, đều sảnh việc và sảnh nhiệm vụ, những nhân viên việc trông cũng chẳng khác gì dân Đại Hạ Quốc bình thường. 

Tuyền Lê

Thậm chí thẻ căn cước mà Cố Hi và Thanh Ngô đổi đó cũng dùng thẻ căn cước chính phủ Đại Hạ Quốc, mặt thẻ in hình căn cứ Bá Hạ rõ mồn một.

Cầm thẻ căn cước, đổi một ít điểm danh dự, hai đến khu vực thuê nhà.

Chỗ thì khác so với căn cứ 8, kiểu gian rộng lớn thoáng đãng, mà trong một căn phòng nhỏ, diện tích hẹp. Nhìn bản đồ dán tường, những nơi thể lựa chọn cũng nhiều, chỉ hai phương án, hơn nữa giống căn cứ 8 niêm yết giá cả rõ ràng.

Tuy hiện tại xem nhà nhiều lắm, nhưng mấy trong một gian nhỏ hẹp thế cũng thấy chật chội.

Thấy đông , Cố Hi định xem chỗ khác , nhưng một trận cãi vã thu hút sự chú ý.

"Cái giá đắt c.ắ.t c.ổ thế mà các cũng dám hét ? Hơn nữa chỗ bé tí, nhà năm , các cũng quá đen tối đấy!" Giọng một phụ nữ trung niên đột ngột vang lên.

Cố Hi dứt khoát ở vòng ngoài hóng chuyện.

"Giá đó đấy, thích thì ở thích thì thôi." Giọng một đàn ông lười biếng đáp , ngữ điệu đầy vẻ thờ ơ.

"Các , các là căn cứ chính phủ ? Sao còn đen tối hơn cả mấy căn cứ tư nhân ?" Giọng phụ nữ cao thêm ba phần, trong căn phòng chật hẹp khiến cảm thấy tai như điếc.

"Không tiền thì cút, đừng ầm ĩ ở đây, gọi đội bảo an đấy." Giọng đàn ông vẫn thờ ơ như cũ, nhưng lời đầy ý cảnh cáo.

Vừa gọi đội bảo an, mấy cùng phụ nữ lập tức giữ bà . Lúc Cố Hi bọn họ đây cũng cảnh cáo, tuyệt đối tuân thủ quy tắc bên trong, tuyệt đối tùy tiện chọc đội bảo an ở đây, kết cục .

Thấy phụ nữ còn định gì đó, nhà bà lập tức bịt miệng bà , cũng chẳng buồn thuê nhà , vội vàng kéo chạy, sợ muộn gọi đội bảo an thật.

Thấy , Cố Hi nghiêng nhường đường. Sau khi đám khỏi, cả căn phòng nhỏ yên tĩnh trở .

Lúc Cố Hi mới đó là một thanh niên chừng 20 tuổi, cả như xương phịch ghế.

Cảm nhận đến, đối phương thậm chí chẳng thèm Cố Hi và Thanh Ngô lấy một cái, thẳng: "Khu C giá khởi điểm 5000 một tháng, khu D giá khởi điểm 1000 một tháng, thuê thì chọn vị trí tường, hỏi giá, thuê thì cửa rẽ trái 2 dặm khu lều trại, tự dựng lều mà ở. Đặt cọc mới xem nhà, ưng thể đổi, thuê trả tiền cọc, thuê tối thiểu ba tháng, thanh toán một . Điện nước tự túc, mỗi tối từ 8 giờ đến 10 giờ dùng điện nước 2 tiếng."

Rõ ràng, đoạn đối phương , thuộc làu làu.

Cố Hi xong cũng hiểu tại cả nhà xù lông lên. Tính cả 500 điểm danh dự tặng cho cả gia đình, cộng thêm điểm danh dự đổi từ vật tư, khu D tệ nhất cũng thuê nổi, vì ít nhất cũng nộp 3000 điểm mới .

"Có sơ đồ nhà ?" Cố Hi hỏi.

"Không , xem nhà nộp 500 điểm danh dự." Đối phương ngẩng đầu liếc Cố Hi, lẽ nhận chẳng giàu gì, bèn khôi phục chế độ lười biếng " thẳng" như .

Để lộ quá nhiều, Cố Hi cũng chỉ đổi 500 điểm danh dự, vật giá ở đây đắt hơn nhiều so với vật giá chính phủ.

Không nhiều với đối phương, Cố Hi kéo Thanh Ngô khỏi cửa, về phía khu lều trại như lời .

Dọc đường thấy ít căn nhà nhỏ tương tự, đều là những cửa hàng nhỏ, bên trong bán đủ loại vật tư, cửa còn dán những tờ áp phích tay thu mua một loại vật tư nào đó. Tuy nơi khá đơn sơ, nhưng con phố mang cảm giác giống như phố bộ thương mại .

Cố Hi xem tình hình cụ thể bên trong mà cùng Thanh Ngô đến cái gọi là khu lều trại .

Nơi giống khu biệt thự nhà Cố Hi ở , nhưng diện tích lớn hơn nhiều, vô lều lớn nhỏ dựng ở đó. Gió thổi qua, một mùi khó tả lập tức xộc mũi Cố Hi.

"Hắt xì, hắt xì!" Cố Hi nhịn hắt mấy cái, đó lập tức phong tỏa khứu giác.

Nhìn sang Thanh Ngô bên cạnh, rõ ràng ông phong tỏa khứu giác của từ sớm.

"Hi Hi, chúng ở đây ?" Thanh Ngô kéo góc áo Cố Hi, giọng điệu đầy vẻ háo hức thử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-ve-huu-dan-ca-nha-pha-dao-tan-the/chuong-217-can-cu-bang-khau.html.]

Lúc Cố Hi lắc đầu ở, nhưng ở đây đông , cơ hội đục nước béo cò cũng nhiều hơn, dù trong lòng ghét bỏ nhưng cũng đành gật đầu, tỏ ý sẽ ở đây.

May mà trong đồ cô lấy màu thiếu lều trại.

Tìm nửa ngày, cuối cùng cũng tìm một bãi đất trống ở rìa ngoài, chỉ là cách đó xa là nhà vệ sinh, nếu gió thổi qua thì cái mùi đó... quả thực dám nghĩ tới. những vị trí ở giữa khác đều kín chỗ, chỉ chỗ vì gần nhà vệ sinh nên còn khá rộng rãi.

May mà Cố Hi và Thanh Ngô phong tỏa khứu giác nên để ý lắm, nhanh chóng dựng lều xong, đó cũng giống những nhà khác, đắp một bức tường đất " còn hơn ". Xong xuôi, Cố Hi dẫn Thanh Ngô trong lều.

Lều của cô cũng là loại đặc chế, qua mở rộng gian, bên ngoài chỉ là một chỗ lớn, chắc chỉ đủ hai ở, nhưng nếu trong sẽ phát hiện gian bên trong sánh ngang căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách, phòng khách, phòng ngủ, nhà vệ sinh đều đủ.

Đối với Cố Hi mà , dù cảnh gian khổ đến thì cũng cố gắng sống thoải mái nhất thể, thực lực đó.

Thanh Ngô tham quan lều của Cố Hi một lượt, khen dứt miệng, tỏ ý cũng một cái, ngay tại chỗ đặt hàng với Cố Hi.

Cố Hi đương nhiên nhận lời, tiền kiếm là đồ ngốc, Thanh Ngô rốt cuộc bao nhiêu đồ trong tay, tuy cô nhưng thể từ từ đổi từ tay ông .

cũng rảnh rỗi, Cố Hi dứt khoát miêu tả cho Thanh Ngô về sự tinh xảo của Linh Lung Ốc, than thở vật liệu đủ . Quả nhiên Thanh Ngô lời của Cố Hi thu hút, đó tỏ ý ông thể giúp Cố Hi tìm vật liệu, đến lúc Cố Hi cũng cho ông một cái.

Sắp xếp thỏa xong cũng gần đến giờ cơm, bên ngoài cũng thoang thoảng mùi cơm nước. Cố Hi ngoài một cái, phát hiện ít nhà đang bắc bếp nấu cơm bên ngoài. 

Hiện tại đến mức đạn tận lương tuyệt, gạo mì cũng thiếu, chỉ là phần lớn cũng chỉ nấu nồi cơm hoặc úp bát mì, xào nấu thức ăn thì về cơ bản là , cùng lắm là nhà nào đó kiếm chút thịt khô, dưa muối ăn kèm.

Rõ ràng, ở đây sống bằng ở căn cứ chính phủ, chỉ là hiện tại đám thường đều che mắt.

Cố Hi hiện tại cũng định nấu cơm, bèn lấy mấy món sẵn đó , gọi Thanh Ngô xuống ăn.

Thanh Ngô đó từng ăn cơm Cố nấu, giờ ăn lập tức kinh ngạc, ông tỏ ý bữa nào cũng tiêu chuẩn ăn uống như thế , tiếc là Cố Hi vô tình từ chối. Đùa , lượng cô mang theo vốn nhiều, Thanh Ngô là cái thùng đáy, bàn bao nhiêu thức ăn ông đều thể ăn sạch, cũng chẳng ăn hết.

Thanh Ngô tủi , tỏ ý sẽ lấy đồ đổi. Cuối cùng một hồi mặc cả, hai chốt mỗi ngày một bữa cơm như , hơn nữa mỗi chỉ bốn món mặn một món canh.

Tuy nhiên Cố Hi cũng quên vẽ bánh cho Thanh Ngô, đợi nhiệm vụ xong xuôi về Tổng căn cứ, thể bảo cô nấu riêng cho ông. Thanh Ngô lập tức thỏa mãn.

Ăn cơm xong, Thanh Ngô tỏ ý ngoài dạo, Cố Hi đương nhiên cũng xem xét tình hình trong căn cứ, nên hai dứt khoát cùng ngoài.

Để Tiểu Quỳ ở trông nhà, phép che mắt ở chỗ lều trại, hai liền ngoài.

Khu lều trại tạm thời gì đáng xem, Cố Hi định xem khu dân cư và một phần khu thương mại.

Ở đây cô mạo dùng tinh thần lực, dù bất kể là Hải Hoa Trùng tộc viện nghiên cứu ngầm ở kiếp , sự hiểu của chúng về tinh thần lực đều sâu. 

Mà hiện nay ở đây, ngay cả dị năng giả cũng hiểu rõ lắm về cách vận dụng tinh thần lực, mạo sử dụng chẳng khác nào rõ cho trong thành thám tử.

May mà dùng tinh thần lực cô vẫn còn thủ đoạn khác, nhưng ban ngày , chỉ thể đợi tối, nên nhất cứ thành thật dạo quanh đây .

Một một cây đến khu phố thương mại qua lúc nãy, tùy ý chọn một cửa hàng . Cửa hàng bán lương thực, dùng điểm danh dự hoặc vàng đổi đều , chỉ là giá cả đắt gấp đôi so với căn cứ chính phủ.

Ở đây ngoài bán lương thực còn bán đồ dùng sinh hoạt, mắm muối tương giấm, thịt thú biến dị. Vật phẩm thu mua cũng về cơ bản liên quan mật thiết đến chủng loại hàng hóa bán trong cửa hàng.

Dạo xong một vòng, Cố Hi phát hiện điểm khác biệt, đồ bán ở đây tuy nhiều và khá đầy đủ, nhưng thấy một dị năng giả nào. Ban đầu cô để ý, cho đến khi thấy bàn tán nhỏ trong một cửa hàng, cô mới nhận .

Khu vực họ qua một dị năng giả nào, đường tuy quân nhân tuần tra, cũng đều là quân nhân bình thường dị năng.

Nhận vấn đề , Cố Hi tìm hỏi thăm. Dứt khoát hai một cửa hàng bán thịt thú biến dị, Cố Hi bắt đầu moi tin từ ông chủ.

Dưới sự hỗ trợ của bùa chú, Cố Hi cuối cùng cũng hiểu vấn đề ở đây. Hóa căn cứ Bàng Khâu chia hai khu Đông và Tây. Khi đăng ký thẻ căn cước, dị năng giả và dị năng tách riêng.

Nhớ lúc họ , nhân viên đó hỏi hai dị năng giả , khi họ trả lời , đối phương lộ vẻ khinh thường, còn dẫn đường thì lối rẽ bên trái, hóa tất cả đều ở đây.

Vị trí hiện tại của họ là khu Tây, bình thường, quản lý cũng khá hỗn loạn. Còn khu Đông thì khác, những gì khu Tây thì khu Đông đều , hơn nữa khu Đông mỗi phát 1000 điểm danh dự, gấp mười thường.

Hơn nữa cơ sở hạ tầng ở khu Đông hơn, nhà cũng to, dị năng giả ăn cơm mất tiền, còn trợ cấp... Ông chủ mà mặt lộ vẻ thần vọng.

Cố Hi nghĩ , đời bữa trưa miễn phí. Những kẻ đó hao tâm tổn trí tách thường và dị năng giả , rõ ràng là mục đích khác, và Cố Hi cảm thấy, mục tiêu của cô cũng ở cái gọi là khu Đông .

Loading...