Đại Lão Về Hưu Dẫn Cả Nhà Phá Đảo Tận Thế - Chương 225: Nhanh chóng ứng cứu

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-02 15:39:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Này thanh niên, sống nữa ? Ở đó nguy hiểm thế nào ? Đừng nộp mạng vô ích.”

Chặn Hạ Hiểu Bác là hai đàn ông, dáng vẻ chắc là hai cha con, bên cạnh còn một phụ nữ trung niên và một cô bé. Trên mặt họ lúc vẫn còn vương nét kinh hoàng tan, nhưng thấy chỗ c.h.ế.t, họ vẫn tay ngăn cản.

Sau khi chặn , cái đầu đang nóng bừng của Hạ Hiểu Bác cũng dần bình tĩnh . Hắn vốn bốc đồng, chỉ là cảnh tượng kích thích khiến mất bình tĩnh.

“Cảm ơn , mau rời , bên quân đội, đồng đội của vẫn còn ở đó, xem tình hình thế nào.” Hạ Hiểu Bác lễ phép với mấy họ.

“Đừng nữa, chôn vùi cả , chôn vùi cả !” Người đàn ông trung niên thở dài một tiếng, nếu chỗ họ ở cách cổng căn cứ xa, chẳng nhiều đồ đạc, e rằng lúc cũng chạy .

Tim Hạ Hiểu Bác thắt , đó vẫn lắc đầu, kiên định về phía căn cứ Bàng Khâu.

Vợ chồng đàn ông trung niên , về phía , đành bất lực thở dài, dắt hai đứa con tiếp tục chạy về phía .

Chỉ là họ chạy mấy bước, Hạ Hiểu Bác đuổi theo, đưa chìa khóa xe trong tay cho đàn ông trung niên, cho ông vị trí xe, chỉ cho họ đường đến căn cứ 26, hy vọng họ thể đến căn cứ 26 gọi cứu viện.

Người đàn ông trung niên chìa khóa trong tay, há hốc mồm kinh ngạc, đời còn chuyện như ?

Theo bản năng ông định mở miệng từ chối, nhưng đối phương đầu chạy xa .

Người đàn ông trung niên cũng ngốc, xe nhanh hơn hai chân nhiều, họ cũng định cứ thế lái xe mà mặc kệ, mắt tìm một căn cứ chính phủ khác vẫn đáng tin cậy hơn, nên cũng nghĩ nhiều, dẫn vợ con tìm chiếc xe Hạ Hiểu Bác đỗ giữa đường, lên xe chạy về hướng căn cứ 26.

Lúc , đội ngũ do căn cứ 26 phái cũng đang gấp rút tiến về phía căn cứ Bàng Khâu, dẫn đầu là Hứa Nhiêu và một thành viên của Phong Đao, còn Hứa Nghị và Chương Phong thì ở căn cứ tiếp tục chỉnh đốn tình hình căn cứ 26.

Tuy Chương Phong căn cứ Bàng Khâu xảy chuyện gì, nhưng việc binh cốt ở thần tốc, nên họ đều xuất phát ngay trong đêm.

Khi trời tờ mờ sáng, đoàn xe của Hứa Nhiêu gặp tốp đầu tiên chạy từ căn cứ Bàng Khâu. Những đa phần đều là xe, thấy đoàn xe hùng hậu của nhóm Hứa Nhiêu, cùng với những quân nhân mặc quân phục xe, họ lập tức chặn đoàn xe .

Hứa Nhiêu tuy lo lắng cho chị gái, nhưng hiện tại cũng mù tịt về tình hình bên đó, nên giục giã của quân đội, mà trong xe đợi kết quả giao thiệp giữa của và đối phương.

Nhóm gần một trăm , khi mấy quân nhân xuống xe, họ lập tức ùa tới vây quanh. Không đợi của quân đội mở miệng, họ nhao nhao , liên tục kêu sợ hãi, hỏi họ thuộc căn cứ nào, họ thể đến căn cứ đó ? Có hỏi quân đội họ nên thế nào? Còn gạt nước mắt trong nhà vẫn còn ở căn cứ đó, bảo họ mau cứu ...

Nhất thời cho của quân đội cũng nên trả lời câu hỏi của ai , đó của Phong Đao bảo im lặng, bắt đầu hỏi thăm tình hình cụ thể của căn cứ Bàng Khâu.

Nhóm đầu tiên chạy đều là những kẻ khá sợ c.h.ế.t, nên thực họ cũng rõ rốt cuộc trong căn cứ xảy chuyện gì, chỉ là bên căn cứ xảy động đất, loại lớn, nhà cửa đều bắt đầu sập xuống.

Người của quân đội lập tức căng thẳng, nhưng nghĩ dường như chỗ đúng. Nếu là động đất, căn cứ 26 cách căn cứ Bàng Khâu quá xa, theo lời họ thể sập nhà cửa thì ít nhất cũng là động đất 7 độ richter, họ thể nào cảm nhận .

Cho nên đó tuyệt đối động đất, e rằng là tình huống khác.

Tuyền Lê

Cụ thể là gì thì cần họ đến đó hội họp với đội phó mới . Người của Phong Đao nghĩ đến tình hình căn cứ đó, trong lòng lo lắng, cũng hỏi nhiều nữa, sắp xếp hai chiến sĩ, bảo họ đưa nhóm đến căn cứ 26 .

Sau đó trong đội ngũ đối diện lập tức hài lòng, nấp trong đám đông, hét lớn: “Chúng cả trăm thế , hơn nữa đều là thường, các chỉ phái hai hộ tống, lỡ đường chúng gặp lũ thú biến dị thì thế nào?”

, thú biến dị ở đây phần lớn là côn trùng, hàng ngàn hàng vạn con chui , chúng mà gặp , chẳng là c.h.ế.t chắc ?” Có , lập tức hùa theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-ve-huu-dan-ca-nha-pha-dao-tan-the/chuong-225-nhanh-chong-ung-cuu.html.]

“Phải đấy, đấy, mấy lính các , đưa chúng đến căn cứ các , các hãy !” Lại một lớn tiếng yêu cầu.

Người bên quân đội xong đều cạn lời, đây là những lời gì , nãy còn gào thét nhà họ vẫn còn trong căn cứ , bảo họ mau cứu cơ mà.

Lúc lẽ cũng nghĩ đến nhà vẫn còn ở căn cứ, lập tức lên tiếng phản bác: “Cũng cần tất cả các , ít nhất chia một nửa đưa chúng về, các cũng thể về báo cáo tình hình, chỉ với của các đủ , các phái thêm đến!”

“À, đúng đúng đúng, chia một nửa đưa chúng !” Những khác , cũng lập tức hùa theo.

thế đúng thế, chúng hàng năm đóng bao nhiêu thuế nuôi mấy lính các , qua loa như , đó đưa chúng đến cái căn cứ rách nát , chẳng cái gì hồn, hỏng bét cả...” Lại bỗng đổi giọng, bắt đầu phàn nàn.

Hiện tại, phần lớn nhân lực Chương Phong và Hứa Nghị tạm thời giữ ở căn cứ 26 để định tình hình, ngoài chỉ vài trăm, chi viện cho Cố Hi vốn thiếu thốn trăm bề, giờ đám còn họ chia một nửa chuyên đưa họ đến căn cứ 26, thành viên của Phong Đao suýt tức đến bật .

Chỉ là từ ngày đầu tiên họ lính, luôn quán triệt nguyên tắc phục vụ nhân dân, cộng thêm tình hình căn cứ 26 hỗn loạn, những chiến sĩ theo cũng chẳng mấy ai chuyên xử lý những việc , mấy mở miệng giải thích, đám quấy rầy vô lý, nhất thời trở nên luống cuống tay chân.

Hứa Nhiêu xe vốn nóng lòng, mắt thấy thời gian trôi qua từng chút một, mặt trời cũng mọc lên, nhưng bên vẫn xử lý xong.

Thế là Hứa Nhiêu cũng xuống xe, lên phía một lúc, trong lòng quyết định. Cậu quân nhân, hành sự nhiều kiêng dè như , tay nâng lên, một cơn lốc xoáy hiện trong tay, đó thuận tay ném một cái, cơn lốc xoáy nhanh chóng mở rộng giữa đám chạy và phe , trực tiếp cuốn bay những kẻ hàng đầu trong đám chạy lên trời.

Trong nháy mắt, hiện trường chỉ còn tiếng la hét kinh hoàng của mấy đó và đám đông đang trợn mắt há hốc mồm.

Cùng với vài tiếng kêu t.h.ả.m thiết “Ái chà!”, “A!” và tiếng “bịch, bịch, bịch” của vật nặng rơi xuống đất, lúc mới đ.á.n.h thức đám đang ngẩn ngơ.

Bên hồn, la lối: “Này, các đ.á.n.h thế hả? Bộ đội đánh...” Chỉ là lời còn dứt, đó cũng bước vết xe đổ của mấy .

Nhất thời hiện trường im phăng phắc, những kẻ vốn chặn đường cho , thi lùi vài bước, con đường phía lộ .

Lúc , Hứa Nhiêu mới chậm rãi bước lên, một tay vẫn đang điều khiển một cơn lốc xoáy nhỏ, tinh mắt thấy, lùi về vài bước, triệt để nhường đường cho .

Hứa Nhiêu cũng chẳng thèm đám đối diện, mà với nhóm quân đội: “Cứu như cứu hỏa, nhanh thôi.”

May mà mấy quân đội kiểu cứng nhắc, thấy đám nhường đường, lập tức gật đầu đồng ý, gọi những phía , để hai dẫn đường lúc , nhanh chóng lên xe lao vút về hướng căn cứ Bàng Khâu.

Mãi đến khi họ , đám mới thở phào nhẹ nhõm, ít trong lòng sợ hãi. Thiếu niên quá đáng sợ, do ngoại hình của , ngược trai, kiểu trai "búng sữa", mà là do khí thế của . Họ từng gặp dị năng giả, nhưng cho dù là của đội hộ vệ căn cứ đó, cảm giác áp bức mang cũng bằng thiếu niên .

Có kẻ lanh lợi đổi sang vẻ mặt nịnh nọt tiến lên hỏi thăm hai để dẫn đường, ngóng phận của Hứa Nhiêu, còn vẻ hung hăng hống hách .

Trải qua khúc nhạc đệm nhỏ , chậm trễ một thời gian, tốc độ xe của nhanh hơn nhiều. Chỉ là càng đến gần căn cứ Bàng Khâu, chạy gặp đường càng nhiều, khi đoàn xe chặn vài , nhóm quân đội bàn bạc một chút, dứt khoát để hai tiểu đội, chuyên đón những chạy từ căn cứ Bàng Khâu, đó thống nhất dẫn đến căn cứ 26.

Thậm chí Hứa Nhiêu còn lục một cái loa lớn, cho ghi âm treo bên ngoài, thông báo cho những đó tự đến địa điểm tìm . Cách ngược ngăn bước chân những kẻ lao chặn xe.

Ngay khi họ nửa đường, thành viên của Phong Đao tinh mắt thấy một chiếc xe địa hình quen thuộc.

“Đội phó Hạ!”

 

Loading...