Đại Lão Về Hưu Dẫn Cả Nhà Phá Đảo Tận Thế - Chương 253: Quán rượu nhỏ trong đêm mưa
Cập nhật lúc: 2025-12-06 13:29:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Diễn bất lực dừng bước, miệng lải nhải càm ràm: "Đã với em bao nhiêu , ngoài nhất định chú ý an , đừng tùy tiện tin tưởng lạ..."
Cố Hi thì trưng vẻ mặt lấy lòng, thè lưỡi nũng với Kỳ Diễn. Hành động suýt chút nữa dọa Kỳ Diễn ngất xỉu, khiến hình ngay tại chỗ.
May mà gã Kim Lão Tam phát hiện điều gì bất thường, cố gắng một cách hiền lành nhất thể với Cố Hi.
" đúng đúng, , là môi giới, đúng , là trung gian môi giới." Kim Lão Tam tự giới thiệu.
"Môi giới? Ông bán nhà ?" Cố Hi nhíu đôi mày thanh tú . Vẻ mặt đó khiến Kim Lão Tam cũng ngẩn ngơ một chút. Phải là đúng là ưu thế, trong lòng Kim Lão Tam bỗng dâng lên một chút cảm giác tội , nhưng nhanh lòng tham che lấp. Cô nhóc đơn giản nha, mị lực đáng giá bao nhiêu tiền đây.
Tuy hai ăn mặc chẳng , vết bẩn mặt qua là cố ý bôi lên, nhưng với kinh nghiệm vô của Kim Lão Tam, cốt cách của hai em cực , tuyệt đối đều là trai xinh gái .
Tuyền Lê
Đáy mắt Kim Lão Tam lóe lên tia sáng tham lam, cảm giác vô điểm vinh dự đang vẫy gọi .
"Ấy, bán nhà, nhà cửa trong căn cứ bây giờ cho phép tư nhân mua bán. mà, là giúp tìm , giới thiệu việc , mua bán đồ đạc, kiểu môi giới như thế." Gương mặt Kim Lão Tam như nở hoa.
Nghe đến tìm và mua đồ, gương mặt lấm lem của Cố Hi lập tức nở một nụ rạng rỡ. Cô kéo tay áo Kỳ Diễn: "Anh hai..."
Ý tứ trong đó cần cũng hiểu.
Lúc Kỳ Diễn mới hồn, nhớ đang diễn kịch, bèn vội vàng phát huy kỹ năng diễn xuất mấy thành thạo của : "Tiểu Hi."
Anh cố tỏ vẻ nghiêm túc lắc đầu, tỏ ý tán thành. Cố Hi tiếp tục nũng, thì thầm to nhỏ gì đó bên tai Kỳ Diễn một lúc. Hai giằng co một hồi, đó mới chuyện với Kim Lão Tam.
"Chúng đúng là mới đến, định xem xét tình hình , tạm thời dám phiền ông." Kỳ Diễn với Kim Lão Tam. Đây là Cố Hi dạy , diễn kịch thì chân thực, còn cách "thả dây dài câu cá lớn", treo khẩu vị đối phương lên mới .
Cho nên bồi thêm một câu: " vẫn cảm ơn ông, nếu chúng nhu cầu sẽ tìm ông ."
Kim Lão Tam ban đầu còn hụt hẫng, tưởng vịt dâng đến miệng còn bay mất, nhưng câu của Kỳ Diễn liền hiểu ngay. Đối phương vẫn tin tưởng lắm. Tiếc là ở ngay Trung tâm Giao dịch gì , nên dứt khoát gật đầu, đưa phương thức liên lạc cho họ tủm tỉm rời .
Sau đó Cố Hi và Kỳ Diễn cũng nán Trung tâm Giao dịch lâu, hai nhanh chóng rời . Tuy nhiên Kỳ Diễn vẫn cảnh giác, dẫn Cố Hi lòng vòng qua bảy ngả tám rẽ trong khu dân cư để cắt đuôi kẻ theo dõi, đó mới về chỗ ở.
"Hi Hi..." Vừa về đến nơi, Kỳ Diễn nóng lòng hỏi Cố Hi xem rốt cuộc tình hình thế nào.
Cố Hi qua phân tích của cho , đồng thời khẳng định đối phương tìm đến họ chắc chắn mục đích, cho nên cô định "tương kế tựu kế", tìm vị trí của chợ đen. Dù những nơi như thế ai cũng dễ dàng.
Sở dĩ cô là thông qua gã tìm vị trí cụ thể của chợ đen, từ đó thâm nhập điều tra. Nếu may mắn, còn câu cá lớn.
Nghe Cố Hi giải thích, Kỳ Diễn lập tức hiểu dụng ý của cô.
"Vậy chúng cần tìm ngay ?" Kỳ Diễn hỏi.
Cố Hi lắc đầu: "Không vội, tối nay chúng gặp liên lạc của xem tình hình thế nào ."
"Được." Kỳ Diễn ý kiến.
Hai cũng ngoài nữa. Kỳ Diễn nghỉ ngơi, còn Cố Hi thì yên lặng vẽ bùa, đợi đến khi Dương Nhược Quân và Lý Hồ trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-ve-huu-dan-ca-nha-pha-dao-tan-the/chuong-253-quan-ruou-nho-trong-dem-mua.html.]
Mãi đến giờ cơm tối Thanh Ngô mới . Nhìn dáng vẻ của vẻ vui, Cố Hi cũng hỏi nhiều.
Mấy trao đổi thông tin thám thính trong ngày. Dương Nhược Quân và Lý Hồ thu hoạch gì đặc biệt, nhưng họ nhắc đến một chi tiết: trong căn cứ 1 dường như đang lưu hành một loại d.ư.ợ.c tễ nào đó khả năng tăng cường thực lực cho con .
Nghe , Cố Hi và Kỳ Diễn . Xem bọn họ đúng hướng.
Thế là bốn bàn bạc kế hoạch hành động cho ngày mai. Dương Nhược Quân và Lý Hồ ở nghỉ ngơi, còn Cố Hi và Kỳ Diễn lặng lẽ khỏi cửa.
Mưa lớn vẫn dứt. Trong đêm tối đen như mực, hai bóng như bóng ma xuyên qua màn mưa, nhanh đến một khu dân cư khác của căn cứ 1.
Nhà cửa ở khu vực rõ ràng hơn nhiều so với chỗ Cố Hi đang thuê. Tìm lối đường hầm ngầm của khu , Cố Hi niệm quyết Ẩn và Ẩn nặc, che giấu hình dáng và khí tức của cả hai, đó đường hoàng bước .
Nơi náo nhiệt hơn hẳn chỗ bọn họ ở. Tuy là ban đêm nhưng các cửa hàng trong đường hầm ngầm vẫn còn mở cửa khá nhiều. Trong đó ít quán rượu, phòng chơi game, phòng đ.á.n.h bài, xen lẫn vài nơi giống như quán karaoke, sàn nhảy. Mặc dù trang trí thể so sánh với thời mạt thế, nhưng cũng mang ít niềm vui cho cuộc sống nhàm chán hiện tại.
Kỳ Diễn dẫn Cố Hi một đường quen thuộc đến cửa một quán rượu nhỏ.
Quán rượu rộng chừng hơn 100 mét vuông. Sau quầy bar nhỏ một đàn ông trung niên đang , mặt ông một vết sẹo dài bên mắt trái, phá hủy dung mạo, như cảnh báo khác rằng kẻ dễ chọc .
Sau quầy bar là cả một bức tường bày đầy các loại chai rượu, qua vẻ phong phú, nhưng Cố Hi chỉ liếc mắt một cái là đó là vỏ chai rỗng. Ánh đèn trong quán lờ mờ, quầy bar xếp một vòng ghế cao, đối diện quầy bar sát tường là một dãy ghế sofa, những chỗ trống còn đặt rải rác vài cái bàn tròn kim loại nhỏ và ghế gấp.
Có lẽ do vị trí hẻo lánh nên quán nhiều khách. Tuy nhiên quầy bar và mấy cái bàn tròn đều , chỉ còn dãy sofa sát tường là trống.
Rõ ràng họ đến sớm, cuộc sống về đêm ở đây vẫn kết thúc.
Kỳ Diễn suy nghĩ một chút ghé tai Cố Hi nhỏ hai câu. Cố Hi gật đầu, hai rẽ một con hẻm tối. Khi bước , họ biến thành một đôi nam nữ trẻ tuổi ngoại hình bình thường, khoác tay quán rượu nhỏ.
Hai xuống góc sofa. Người phục vụ duy nhất trong quán đưa thực đơn lên. Kỳ Diễn gọi hai ly bia lúa mạch bình thường nhất, đó lặng lẽ dúi cho phục vụ một chiếc nhẫn vàng. Người tung nhẹ chiếc nhẫn tay ước lượng, ném cho Kỳ Diễn một ánh mắt hiểu ý, dẫn hai khu bếp của quán rượu.
Ở đó còn một cánh cửa nữa, mở là cả một thế giới khác. Người phục vụ mở cửa một căn phòng cho hai . Kỳ Diễn lập tức lấy thẻ phận thanh toán, chuyển riêng cho một khoản điểm vinh dự. Người phục vụ lúc mới đầy mờ ám với Kỳ Diễn, thức thời đóng cửa cho họ.
Cố Hi ngờ bên trong lắt léo như , tò mò trái . Căn phòng lớn, chỉ vài mét vuông, bên trong chỉ kê một chiếc ghế sofa. Không đèn điện, chỉ nến thắp bốn bức tường, tạo nên một bầu khí vô cùng mờ ám.
Lúc Kỳ Diễn mới sờ mũi, khá ngượng ngùng giải thích cho Cố Hi về nơi . Cố Hi liền hiểu , trắng thì chỗ giống như mấy cái nhà nghỉ giá rẻ khách sạn tình yêu thời .
Nghĩ cũng , hiện tại căn cứ vẫn đang trong quá trình thiện, nhà ở là thứ quý giá nhất, chính phủ cho phép mua bán tư nhân, tất cả việc mua thuê nhà đều thông qua kênh chính thức.
Khách sạn nhà nghỉ tư nhân vẫn xuất hiện, bởi vì lượng lưu động nhiều như , thỉnh thoảng từ căn cứ khác đến thì trực tiếp đăng ký thuê nhà với chính phủ là , như tiện cho việc kiểm soát lạ.
nhu cầu thì luôn , một chút chuyện riêng tư mà giám sát, nên mới xuất hiện những quán rượu kiểu . Chỉ cần điểm vinh dự là thể một gian riêng tư tuyệt đối.
Tất nhiên, gian chỉ dành cho nam nữ "mèo mả gà đồng", những kẻ âm mưu bí mật chuyện gì đó thì đây cũng là lựa chọn tồi. Đương nhiên, thể mở loại quán , thế lực chống lưng cũng dạng .
Và nơi , chính là điểm liên lạc bí mật mà phe cánh của Kỳ Diễn cài cắm tại căn cứ 1. Người đàn ông mặt sẹo mà Cố Hi thấy chính là liên lạc của Kỳ Diễn. Họ chuyên phụ trách công tác tình báo, ở mỗi căn cứ đều như .
Nghe Kỳ Diễn mô tả xong, Cố Hi gật đầu hiểu rõ. Cũng đúng, chỉ những nơi chính quy như thế mới dễ dàng thu thập những thông tin khác biệt.
"Người đàn ông mặt sẹo lúc nãy..."