Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-12-01 13:36:57
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bố Ôn cảm thấy con gái cứ ở Cảng Thành là nhất.

 

Bà Thịnh tuy tác phong chút cường thế, nhưng cũng tôn trọng con gái, liền bỏ qua đề tài .

 

Lương Hành thấp giọng hỏi: “Không nước ngoài là vì bản em, là vì ?”

 

“Chú Ôn dì Thịnh chuyện của em và ?”

 

Ôn Cừ Hoa trong nháy mắt cảm giác mạo phạm, vui Lương Hành.

 

Vốn còn nghĩ cách dỗ dành Dương Khâm, hiện tại lập tức trả lời : [ Nửa tiếng nữa đợi em ở cửa . ]

 

Phòng bao bên cạnh, Dương Khâm tin nhắn trả lời, cuối cùng cũng .

 

Đều là quen, thấy Dương Khâm như , trêu chọc: “Dương tổng bảo chia tay, cần bọn giới thiệu cho khác ?”

 

Nhà ai chẳng cô em họ em đường, Dương Khâm qua tiền đồ, thông gia cũng .

 

Dương Khâm mím môi, ánh mắt dịu dàng: “Đa tạ, nhưng cần , sắp đuổi theo về .”

 

Ồ?

 

“Thế thì chúc mừng , đến lúc đó kết hôn nhớ gửi thiệp mời cho chúng nhé.”

 

“Đó là đương nhiên.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tính chuẩn thời gian, Dương Khâm dậy, : “Các vị thông cảm chút, xin lấy rượu tự phạt ba ly , , lái xe đón bà xã .”

 

Sau 9 giờ thì chắc chắn dễ chuyện, tính là trường hợp chính thức gì. Dương Khâm đuổi theo vợ, bàn rượu chỉ bày tỏ sự thông cảm mà còn cổ vũ .

 

Dương Khâm dậy rời , xuống lầu nhà hàng, bên cửa ghế phụ đợi.

 

Hắn cũng vội, kiên nhẫn, trong lòng nghĩ ngày mai cô tiết...

 

Không tiết thì quá.

 

Ôn Cừ Hoa mười phút mới , liếc mắt liền thấy lười biếng bên xe, dáng nghiêm chỉnh nào nhưng soái bĩ.

 

Thấy cô, liền thẳng dậy, định qua đón.

 

Ai ngờ thấy phía cô còn Lương Hành theo tiễn, ý của Dương Khâm tan biến, lạnh lùng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-267.html.]

 

Ôn Cừ Hoa lấy cớ về trường, thể quá muộn, ký túc xá giờ giới nghiêm.

 

Lương Hành với các bậc phụ là xuống tiễn, Ôn Cừ Hoa cũng tiện từ chối.

 

Nhìn thấy Dương Khâm, cô cái tính ch.ó của , dứt khoát tiến lên khoác tay , chút nào để ý Lương Hành theo phía . Hành động lấy lòng lớn đàn ông đang ghen vì thấy tình địch.

 

Dương Khâm thuận thế nắm lấy tay cô, về phía Lương Hành cũng đang tràn đầy địch ý với .

 

Lương Hành dời mắt khỏi bàn tay đang nắm chặt của hai . Năm cô về sẽ rời Cảng Thành nữa, còn khôi phục việc học, còn tưởng hai vì vấn đề thực tế mà sớm đứt gánh chứ.

 

Ai ngờ đàn ông dai dẳng như , còn chạy tới tận Cảng Thành.

 

Dương Khâm mở cửa ghế phụ cho cô , khom lưng với cô: “Đợi một lát.”

 

Ôn Cừ Hoa gật đầu.

 

Dương Khâm đóng cửa xe, xoay đút hai tay túi quần Lương Hành đang bậc thang với phong thái thanh quý.

 

Lương Hành mở miệng, khỏi mang theo sự trào phúng: “Gặp ở đây, thật đúng là bất ngờ.”

 

Dương Khâm nghiêng mặt dòng xe qua , bỗng chốc một cái, ý vị : “Xem thật sự một chút cơ hội cũng cho nhỉ.”

 

Nếu Lương Hành cay cú như .

 

Lời của Dương Khâm khiến Lương Hành sa sầm mặt mày ngay lập tức.

 

và cô quen từ nhỏ. Cậu chắc còn , mấy năm lớn trong nhà cứ bảo Viên Viên thích , còn tin, nghĩ cô còn nhỏ như gì chứ. Nếu đáp sớm hơn một chút, nghĩ cơ hội bắt đầu ?”

 

Thần sắc Dương Khâm khựng , sắc mặt tối tăm rõ.

 

Lương Hành liếc ở ghế phụ, cảnh cáo: “Cậu nhất đưa cô về trường.”

 

Anh xoay nhà hàng. Dương Khâm một lúc lâu mới lên xe.

 

Ôn Cừ Hoa hỏi : “Hai gì thế?”

 

Dương Khâm khởi động xe thản nhiên : “Anh bảo là mối tình đầu của em.”

 

Ôn Cừ Hoa: “...”

 

Thấy cô lập tức phản bác, Dương Khâm lập tức cau chặt mày, là Lương Hành thật?

Loading...