ĐÀI NGUYỆT LÂU - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:26:23
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:26:23
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
Một hòn đá bay tới sượt qua chân tóc đập tường.
Quay đầu , là khuôn mặt đầy hận ý của Triệu Hoài.
“Có do bà ? Hầu phủ tịch biên? Từ khi bà về là chuyện nào hết.”
Bình Dương Hầu cũng lên giọng hỏi tội.
“Hôm đó rốt cuộc Tạ Cập Nguyên đến gì với nàng? Nay nàng cũng trong đại lao , đến cứu nàng ?”
Nói đến đây, ngăn Triệu Hoài đang ném đá tới chằm chằm mắt .
“Nàng là nuôi của , nhất định sẽ đến cứu nàng ?”
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Triệu Hoài chặn càng thêm giận dữ.
“Cha gì ? Lúc còn trông mong bà thể cứu chúng ?”
“Trông mong bà bằng trông mong Quý phi nương nương. Mẹ là em họ ruột của Quý phi, nếu bà chúng giam đại lao thì nhất định sẽ khoanh tay .”
“Đám Cẩm Y Vệ đó gì, ở đó bậy mà cha cũng tin ?”
Ta thở dài, thật đỗ nhị giáp bằng cách nào.
Đã đến nước mà còn ngây thơ như .
Ngay lúc Ninh Phù vốn im lặng đột nhiên hai mắt sáng rực. Nàng dậy.
“Nương nương?”
Ta đầu , lúc mới phát hiện Ninh Chỉ lặng lẽ xuất hiện ngoài cửa phòng giam, bên cạnh nàng còn một thị vệ im lặng đó.
Trong phòng giam âm u từ lúc nào còn khác.
Ninh Chỉ tay còn cầm một lò sưởi tay. Nàng mặc bộ trang phục màu vàng nhạt ánh đèn lờ mờ, càng tôn lên làn da trắng như ngọc, nhan sắc mê hoặc lòng dường như chẳng gì cũng hơn hẳn vạn vật nhân gian.
Lâu ngày gặp, khí chất của nàng ngày càng nổi bật, dung nhan càng thêm rực rỡ.
Triệu Hoài càng kích động nhảy dựng lên.
“Các xem gì cơ, ngay Quý phi nương nương sẽ đến cứu chúng .”
Cửa phòng giam mở , thị vệ theo sát Ninh Chỉ.
Hai mắt của Ninh Phù cũng sáng rực.
“Nương nương đến cứu bọn ?”
Ngay cả Bình Dương Hầu cũng qua với ánh mắt mong mỏi.
Trong phòng giam tĩnh lặng chỉ thấy ánh nến chập chờn, một lúc lâu thấy tiếng khẩy dễ .
“Nghĩ gì ? Các ngươi là cái thá gì?”
Các ngươi là cái thá gì?
Lời dứt khiến mấy trợn mắt hốc mồm, dường như ngờ vị Quý phi kiều diễm xinh thể thốt những lời tàn nhẫn như .
Ninh Chỉ hứng thú dáng vẻ ngây của họ, thong thả tới đỡ dậy đầu họ tủm tỉm.
“Bản cung đương nhiên… là tới đón .”
Ba đôi mắt mở to như đồng thau, Bình Dương Hầu là đầu tiên lên tiếng đầy nghi ngờ.
“Mẹ …”
Chàng run rẩy đưa ngón tay chỉ về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-nguyet-lau/chuong-7.html.]
“Người là nàng ? Thẩm Nhược Trúc?”
Triệu Hoài cũng tin tiến lên một bước.
“Không chứ nương nương. Người nhầm ? Mẹ mới là của , thể nhận đàn bà quê mùa mẫu chứ?”
“Người . Thẩm Nhược Trúc sống ở thôn quê mười mấy năm, xứng mẫu của ? Bà chẳng qua là một thô tục…”
“Bốp.”
Tiếng tát vang dội trong phòng giam cực kỳ rõ ràng, Triệu Hoài kinh ngạc ôm mặt.
Ninh Chỉ thản nhiên lau tay.
“Cái tát coi như mẫu ngươi dạy dỗ ngươi.”
“Đồ .”
Nói xong, giọng nàng lạnh lùng, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo.
“Bản cung cũng từng sống chốn hoang dã mấy năm, chẳng lẽ bản cung cũng là đàn bà thô tục?”
“Bản cung sẽ dạy dỗ cái thứ hỗn xược ăn cháo đá bát như ngươi.”
Thị vệ phía tiếng bước lên, tát tới tấp mặt Triệu Hoài. Chẳng mấy chốc, mặt sưng đỏ một mảng, kêu cha gọi .
Một lúc Bình Dương Hầu , khó khăn mở lời.
“Nàng là… nuôi của Quý phi nương nương?”
Ta gật đầu.
“ .”
Giọng lập tức trở nên cao vút, Bình Dương Hầu giận dữ .
“Tại nàng từng nhắc đến?”
“Nàng cứ trơ mắt chúng theo Phù Nhi trò hề? Thẩm Nhược Trúc. Nàng lương tâm ? Nàng là đồ đàn bà độc ác.”
Ninh Chỉ qua, đôi mắt nguy hiểm nheo , thị vệ bên cạnh cũng rút tay sẵn sàng hành động.
Sắc mạt của Bình Dương Hầu đổi vài , đột nhiên nhớ điều gì đó mà thẳng Ninh Chỉ như thể phát hiện điều gì kinh khủng.
“Cô và Tạ Cập Nguyên quen từ lâu.”
“Thẩm Nhược Trúc là nuôi của các . Các ngươi thông đồng với .”
Chàng tức tối chằm chằm , cả run rẩy.
“Các ngươi cố ý hủy hoại phủ Bình Dương Hầu của . Thẩm Nhược Trúc. Rốt cuộc gì với nàng mà nàng đối xử với như ?”
Khóe miệng động đậy định , Ninh Phù nãy giờ vẫn đờ đẫn trong góc, mới hồn thì đột nhiên xông tới, mặt còn thấy vẻ dịu dàng rộng lượng thường ngày.
Nàng tóc tai bù xù, hung hăng chăm chú như xé xác .
“Vì ? Rốt cuộc Thẩm Nhược Trúc dựa gì chứ?”
“Dựa mà cái gì cũng là của cô? Tại đều về phía cô? Rõ ràng cướp , dựa mà cuối cùng vẫn gì?”
“Ta cô chăm sóc phu quân, cô nuôi dạy con trai, cô quản lý Hầu phủ. Ta sai chuyện gì mà cô cướp tất cả thứ bên cạnh ?”
Ta gần như bật vì tức giận, giữ Ninh Chỉ đang định lên tiếng bước lên.
“Rõ ràng là cô cướp đồ của khác, ngược còn ở đây than khổ. Ta đây đáng đời cô đoạt tất cả?”
“Vốn dĩ là chim khách chiếm tổ, cần gì tự cao thượng như ?”
Nói xong, khóe môi nở nụ mỉa mai nhạt nhẽo.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.