Mặc dù Bạch Linh còn trẻ nhưng cô là cấp bậc cao nhất trong các Trị liệu sư, mặc dù chính thức bổ nhiệm nhưng những trong khu vực điều trị đều ngầm coi cô là thủ lĩnh.
Phải thừa nhận rằng, Bạch Linh là một nhà lãnh đạo vô cùng xuất sắc, sự dẫn dắt và phân công của cô , hiệu suất việc của các Trị liệu sư cao, những thương trong đại sảnh về cơ bản đều điều trị thỏa đáng, những thương nặng cũng thoát khỏi nguy hiểm tính mạng.
Diệp Thanh Đình và Thôi Thiên Tiếu đều vượt qua giai đoạn suy yếu, họ nóng lòng g.i.ế.c thú tinh. Lê Tinh cảm thấy Bạch Linh và những Trị liệu sư khác thể ứng phó với những thương, cô tiếp tục ở đây cũng ý nghĩa gì, cô cũng theo nhóm Nguyên Linh tiếp theo chiến trường.
Lúc , một chiếc phi cơ bay cánh vỗ khổng lồ từ từ bay tới từ chiến trường, chở những thương và những Nguyên Linh cần nghỉ ngơi trở về pháo đài.
Cửa khoang của phi cơ mở , hàng trăm Nguyên Linh đẫm m.á.u bước khỏi đó, tìm chỗ nghỉ ngơi, bổ sung thức ăn, chuẩn cho vòng chiến tiếp theo.
Trong đám đông, một khí chất và ngoại hình vô cùng nổi bật, khiến Lê Tinh chú ý đến ngay từ cái đầu tiên và cũng phát hiện Lê Tinh, xuyên qua đám đông tiến về phía cô.
"A Tinh, em cũng đến ."
Bộ chiến y của Sở Vân Dật hề nhuốm bụi, khó tin rằng từ trong biển m.á.u g.i.ế.c chóc trở về.
Lê Tinh: "Anh chứ, thương ?”
Đây là đầu tiên Lê Tinh gặp cuộc thi ở thành Hi Nguyên. Có lẽ vì thời tiết lạnh giá nên sắc mặt của Sở Vân Dật trắng hơn thường ngày nhiều, ngay cả màu môi cũng nhợt nhạt đến cực điểm.
Đôi mắt tím của Sở Vân Dật long lanh, phản chiếu bóng dáng của Lê Tinh: "Không . Em định chiến trường ”
"Ừ. Chị Bạch phụ trách cứu chữa thương, cần nữa."
"Có ai cùng em ?"
Vừa dứt lời Sở Vân Dật, giọng của Diệp Thanh Đình vang lên từ phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-phong-di-sac-o-di-gioi-ta-giai-cuuthe-gioi-khoi-am-muu-diet-vong/chuong-516.html.]
"Anh họ, em và A Tiếu cũng ."
Gặp Sở Vân Dật, Thôi Thiên Tiếu chút khách sáo nhét tay một nút gian, vẻ khoe công hét lên: "Sở thần, em giúp nhận một phần đá năng lượng, cần xếp hàng nữa, cầm lấy !" "Cảm ơn." Diệp Thanh Đình đưa phần của Lê Tinh cho cô, đó với Sở Vân Dật: "Anh họ đội Halsas của chúng em ở hướng nào ?"
"Biết. Chiến trường phía Tây Nam, cách pháo đài 15 km."
Lê Tinh chiếc phi cơ bay cánh vỗ đang đá năng lượng, vẻ mặt sốt ruột: "Khi nào thì cất cánh ? Không Tiểu Minh thế nào ..."
Cô nhờ La Quân chăm sóc Kỳ Minh nhưng La Quân khi đánh trận thì giống như điên , Lê Tinh thực sự lo lắng rằng bà quá phấn khích, quên mất lời dặn dò.
Thấy Lê Tinh lo lắng cho Kỳ Minh như , trong lòng Sở Vân Dật hiểu chút mất mát.
"Sát thương trận pháp của Kỳ Minh mạnh, khả năng tự bảo vệ , em cần lo lắng cho ."
"Không , đội dù Phù văn sư mạnh đến cũng chiều chuộng!"
Sở Vân Dật nên lời, nhớ đến hai Võ sư thần kinh thô trong đội của , những ý thức bảo vệ , mà còn thường xuyên chờ cấp cứu, càng thêm đau lòng.
"Được , lát nữa sẽ cùng các em tìm Kỳ Minh."
Diệp Thanh Đình kinh ngạc : "Anh họ, nghỉ ngơi một chút ?"
DTV
Sau khi dừng một thời gian ngắn, phi cơ bay cánh vỗ sẽ khởi hành, chở lực lượng sinh lực mới đến chiến trường, ý của Sở Vân Dật thì cùng họ, mười mấy phút thì đủ để hồi phục ?
"Tình trạng của vẫn , trở về chỉ để nhận đá năng lượng điều hòa trận pháp, cần nghỉ ngơi."
Lê Tinh quan sát Sở Vân Dật từ xuống , Nguyên Linh của tiêu hao nhiều nhưng tinh thần lực mạnh mẽ đến kỳ lạ, dường như tinh khiết hơn, gần với thần thức hơn so với thời điểm thi đấu ở thành Hi Nguyên. hiểu , Lê Tinh luôn một cảm giác kỳ lạ, sức chiến đấu của Sở Vân Dật hiện tại bằng đây, thậm chí chút ngoài mạnh trong yếu.