"Theo quy cũ, thời hạn dài nhất, ba năm!" Nguyễn Diệp xong, đưa cho Kỳ Minh một chiếc túi trữ vật cỡ trung. Kỳ Minh dùng thần thức quét qua, tính toán lượng linh thạch bên trong, sai một phân.
Kỳ Minh vay tay, mười mấy thợ khắc phù văn cao cấp bước lên, khắc phù văn dịch chuyển lên Nguyễn Diệp và những tử khác của Bách Dược môn. Hai phút , những phù văn hoa văn phức tạp liền tỏa ánh sáng huỳnh quang, ẩn n.g.ự.c của Bách Dược môn.
Mọi Bách Dược môn chắp tay chào Kỳ Minh và các thợ khắc phù văn, bước khỏi cửa khẩu, biến mất thấy .
Nhóm tiếp theo nhập cảnh là Huyền Linh tông, đầu là một lão già tóc bạc phơ nhưng mặt mũi trẻ trung, uy áp hề yếu hơn Kỳ Minh.
Vạn Hạc ném một chiếc nhãn trữ vật lòng Kỳ Minh, vẻ mặt kiêu ngạo : "Huyền Linh tông, thời hạn ba năm." "Xin , phí lưu trú của ngài chỉ đủ ở một năm."
"Hừi Tiểu bối, là Thái thượng trưởng lão của Huyền Linh tông, Vạn Hạc, giá c.h.é.m , cũng xem ngươi bản lĩnh đó !"
Khí tức Vạn Hạc tăng vọt, đám đông lập tức trở nên hỗn loạn, ít tu sĩ ông đều áp chế đến mức khí tức hỗn loạn, vội vàng vận chuyển chu thiên để điều tức mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Kỳ Minh vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, hề uy áp của Vạn Hạc ảnh hưởng, ngón tay vẽ vài nét trung, một phù văn trông vẻ đơn giản xuất hiện trung, đó nhanh chóng tiêu tán, luồng uy áp ngột ngạt cũng giống như phù văn, còn cảm nhận chút nào.
Người trong nghề , Kỳ Minh tay nhẹ nhàng như , trình độ về phù văn đạt đến cảnh giới cao siêu, ít tu sĩ khắc phù trong đội ngũ đều dán mắt Kỳ Minh, thậm chí còn lén lút bắt chước phù văn .
Thấy tu vi của Kỳ Minh yếu hơn , thái độ của Vạn Hạc cũng còn kiêu ngạo nữa, đè nén cơn tức giận hỏi: "Tiểu hữu, tu sĩ Độ kiếp kỳ lưu trú mỗi ngày nộp 100 linh thạch thượng phẩm, lẽ nào quy củ của đại lục Càn Nguyên các ngươi thể đổi tùy ý ?"
"Tất nhiên là ." Ánh mắt của Kỳ Minh lướt qua Vạn Hạc, nheo mắt : "Dao hữu tu vi cao thâm, nếu mang theo pháp bảo áp chế tu vi, e rằng khi chờ đợi ở Vân Mộng giới, trời sẽ giáng xuống thiên lôi ?"
Vạn Hạc vô cùng kinh ngạc, Mạn Thiên linh châu của ông ngay cả kiếp lôi cũng thể lừa , tên nhóc tuổi xương mới trăm tuổi ?
"Đạo hữu, phí lưu trú của tu sĩ Độ kiếp kỳ đúng là 100 linh thạch thượng phẩm một ngày nhưng nếu ngươi lợi dụng sơ hở của đại lục Càn Nguyên là thiên đạo chỉnh, đến đây để trốn tránh phi thăng lôi kiếp thì giá nữa."
"Hoặc là vẽ cho ngài một trận phù một năm, khi hết hạn ngài ngoan ngoãn ngoài vượt kiếp, hoặc là ngài trả thêm tiền, lưu thêm vài ngày để chuẩn đầy đủ pháp bảo đan dược, khi vượt kiếp sẽ nắm chắc hơn. Hai lựa chọn , ngài chọn một ."
Vạn Hạc: "..." Nếu ông nắm chắc vượt kiếp thì đến đây gì? Chỉ là linh thạch của ông cũng gió thổi đến, cứ đưa như thì đau lòng lắm.
Ngay khi Vạn Hạc đang do dự, hai luồng thần thức cực mạnh từ xa thăm dò tới, một luồng lạnh lẽo như băng giá vạn năm, một luồng sức mạnh của sấm sét, bá đạo hung hãn kém gì lôi kiếp.
Bị hai luồng khí tức khóa chặt cùng lúc, hai chân Vạn Hạc đều mềm nhũn, còn tâm trí để mặc cả, lập tức móc một chiếc nhẫn trữ vật, cung kính đưa cho Kỳ Minh, như chạy trốn mà lao khỏi cửa khẩu.
DTV
Đám đông lượt di chuyển đến cửa khẩu.
"Đại nhân, chúng là ở Thanh Thành, Chí Dương giới, Giới chủ của chúng một con thú tinh chân chạy, đại nhân đề xuất nào ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-phong-di-sac-o-di-gioi-ta-giai-cuuthe-gioi-khoi-am-muu-diet-vong/chuong-644-ngoai-truyen-ket-thuc.html.]
"Chí Dương giới khí hậu nóng bức, thú tinh thuộc tính hỏa sẽ phù hợp hơn các loại khác, bằng chọn Hồng Giáp Bò Cạp thì ? Hồng Giáp Bò Cạp hình lớn, sức bền , tốc độ nhanh, ngay cả Giới chủ của chúng cũng từng khen ngợi, chắc hẳn Giới chủ của các vị cũng sẽ hài lòng."
"Thật ?"
"Hồng Giáp Bò Cạp sống ở khu vực địa phế, các vị thể đích đến xem. , thuần hóa nó, khiến nó tâm cam tình nguyện tọa ky thì xem bản lĩnh của các vị!"
"Đại nhân, đến Hàn Yên Bảo ở phương Bắc, lưu trú hai năm."
"Chúng đến Thất Tinh đảo, mười tháng."
"Vạn thú rừng, một năm rưỡi."
Tần Hải theo đám đông chậm rãi tiến về phía , lắng tai ngóng cuộc đối thoại ở cửa khẩu, trong lòng thầm kinh ngạc:
Chỉ một lúc như , đại lục Càn Nguyên thu về hàng chục triệu linh thạch, cộng thêm lợi nhuận từ việc bán phù trận, đan dược các loại, tổng tiền thu của đại lục Càn Nguyên trong trăm năm qua, e rằng ngay cả tiên đế xong cũng d.a.o động đạo tâm.
Ai cũng đến đại lục Càn Nguyên để săn tìm bảo vật nhưng ngờ rằng Càn Nguyên mới là chiến thắng lớn nhất.
Cuối cùng cũng đến lượt Tần Hải và Mạnh Lệnh, hai sảng khoái nộp phí lưu trú, vẽ xong phù văn là thể thông quan.
Lúc , tiếng nổ lớn vang vọng khắp trời đất, bộ đại lục Càn Nguyên đều rung chuyển. Sau nửa chén , thứ mới trở bình lặng.
Kỳ Minh xem xong thông tin quang não, với đám đang sợ hãi: "Tiếng động là do Giới chủ của chúng tìm một mảnh lục địa thất lạc bên ngoài, cần hoảng sợ, tiếp theo!"
Phía đông đại lục Càn Nguyên.
Lê Tinh mỉm lục địa mới kéo về, trong lòng vô cùng vui mừng.
"Hơn 100 năm , cuối cùng cũng triệu hồi một mảnh!"
Sở Vân Dật kết ấn quyết cuối cùng, cố định chặt chẽ lục địa mới với đại lục Càn Nguyên.
"Vì mảnh thể trở về, thì những mảnh còn cũng đều thể trở về! A Tinh, lâu nữa, đại lục Càn Nguyên sẽ thể trở hàng ngũ đại thế giới."
"Haha, mượn lời cát tường của ! Vân Dật, chúng xem lục địa mới bảo vật gì mà chúng từng thấy nào!"
"Được."