Đại Sư Xuyên Không: Ôi Bà Ăn Tro Cốt Thông Gia - 156

Cập nhật lúc: 2024-12-24 02:59:27
Lượt xem: 240

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

sống tại Vô Phương Cốc nhiều năm, tình yêu nước vẫn cháy bỏng trong lòng Vu Âm. Cô về Vô Phương Cốc, hy vọng đất nước ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn.

“Vu đại sư, đại sư thể cho tài khoản ngân hàng ?” Cha của Chu Cừ lên tiếng, phá vỡ dòng suy nghĩ của cô. “ chuyển tiền để trả công. Nếu tối nay đại sư rảnh, mời đại sư đến nhà dùng bữa, coi như gia đình cảm ơn đại sư.”

Vu Âm bình thản lấy điện thoại , giơ mã thanh toán:

“Quét mã .”

Mộng Vân Thường

Cha Chu ngần ngại:

“Hai cách đều tốn phí giao dịch. Hay để chuyển thẳng tài khoản ngân hàng của đại sư?”

Vu Âm khẽ gật đầu, thêm gì, tiếp tục gọi điện thoại để xử lý công việc.

Trong khi đó, Chu Cừ tranh thủ rời phòng bệnh, lén lút bước sang phòng bên cạnh, nơi Giang Hoài Đông đang điều trị. Tại đây, các bác sĩ vẫn đang họp bàn nhưng tìm cách chữa trị hiệu quả. Chu Cừ đẩy mạnh cửa bước , lớn tiếng kêu lên:

“Giang tổng! Cháu là Chu Cừ đây! Chú mau mời Vu Âm đại sư đến cứu Giang Hoài Đông ! Nếu chậm trễ, sẽ còn kịp nữa !”

Sự xuất hiện bất ngờ của Chu Cừ khiến trong phòng giật . Một vị bác sĩ già bước , nghiêm nghị với ông Giang:

“Giang tổng, tình trạng của con trai ông thực sự nguy cấp. nghĩ, ông nên cân nhắc mời vị đại sư đó đến xem .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/156.html.]

Ngay lúc đó, Chu Cừ chạy vội về hướng cửa phòng bệnh của Vu Âm, chạy hét:

“Đại sư! cầu xin cô! Hãy giúp Giang Hoài Đông ! Nếu chuyện gì, sẽ chịu trách nhiệm!”

Không ngờ, khỏi phòng, thấy Vu Âm đó. Không chần chừ, lao tới, túm lấy vai cô, kéo thẳng phòng bệnh.

Vu Âm bước đến bên giường bệnh, ánh mắt lạnh lùng lướt qua cơ thể Giang Hoài Đông. Cô lên tiếng:

“Chu Cừ, tình trạng của giống . Cậu chỉ mất một phần hồn phách, còn Giang Hoài Đông thì chỉ còn một cái xác. Hồn phách của lẽ đến một nơi gần quỷ trạch.”

Chu Cừ kinh hãi kêu lên:

“Quỷ trạch? Chúng vất vả mới trốn thoát khỏi đó! Sao về nơi đó gì? sắp phát điên !”

Hắn đập mạnh tay xuống bàn, gào lên:

“Không trách tìm cả ngày trong núi mà thấy Giang Hoài Đông. cứ nghĩ xui xẻo, ngờ thẳng chỗ đó!”

Vu Âm cau mày, giọng sắc lạnh:

“Cậu rõ nơi đó nguy hiểm, cớ tìm đến tận nơi? Con quỷ đó thể tự rời khỏi kết giới, nhưng Giang Hoài Đông cố ý đến. Phải lý do.”

Loading...