Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô sang ông Giang, giọng nghiêm nghị:
“Đưa bát tự của Giang Hoài Đông ngay lập tức! Nếu chết, đừng trì hoãn!”
Ông Giang do dự một lúc, nhưng cũng to ngày tháng năm sinh của con trai . Vu Âm lặng lẽ ghi , bắt đầu tính toán. càng tính, cô càng cau mày, ánh mắt tối sầm.
Cô lẩm bẩm, gần như tin kết quả mắt:
“Dù tính thế nào, cũng chỉ một điềm báo… chết.”
Dưới ánh đèn mờ ảo, Vu Âm trầm ngâm, vẻ mặt nghiêm trọng khiến Chu Cừ lo lắng đến mức tim như nhảy khỏi lồng ngực. Anh vội vàng hỏi:
"Đại sư, ? Anh em cứu ?"
Vu Âm nhẹ nhàng đáp, nhưng giọng chứa đầy ẩn ý:
"Người sống thì cần cũng cứu . chết... cứu , vẫn chết, cứu để gì?"
Lời của cô khiến Chu Cừ càng thêm hoang mang. Vu Âm tiếp tục, ánh mắt sắc bén hướng về phía :
"Giang Hoài Đông mệnh lận đận về tình duyên, còn chịu cảnh để tang con trẻ. Anh tự tìm đến con quỷ đó, tự tìm đường chết."
Giang tổng kìm cơn giận, lớn tiếng quát:
Mộng Vân Thường
"Cô là đồ bịp bợm! Trên đời gì đại sư nào thật sự! Con trai kết hôn, con? Toàn là những lời vô căn cứ! Cút khỏi đây ngay!"
Vu Âm nao núng, chỉ nhạt:
"Chưa kết hôn nhưng con thì là con ngoài giá thú. Chẳng lẽ ông bà Giang của đứa bé là ai ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/157.html.]
Sắc mặt bà Giang tối sầm . Giọng lạnh như băng:
"Ý cô là gì? Đừng tưởng rằng chúng cần đến cô mà cô thể năng bừa bãi!"
Vu Âm vẫn giữ thái độ điềm tĩnh, ánh mắt như thấu tâm can:
"Làm càn? Mọi sinh đều bình đẳng. Ông bà tự cho là cao quý hơn khác ? Quen sống trong nhung lụa, các coi con cái cũng là tài sản của ?"
Chu Cừ càng càng hoang mang, lòng như lửa đốt. lúc , cha của Chu Cừ và Ngụy Hâm đến, vô tình những lời Vu Âm .
Chu Cừ vội hỏi:
"Đại sư, cô rõ Giang Hoài Đông ? Ý cô là gì khi tự tìm đường chết?"
Vu Âm gật đầu:
"Gần đây Giang Hoài Đông tìm ai ?"
Chu Cừ ngơ ngác:
" ."
Ngụy Hâm xen :
" thế. Gần đây luôn tìm cách để gặp quỷ, vì mà gặp chết. Có lẽ gặp đó cuối."
Bà Chu ngạc nhiên, khẽ hỏi:
"Người đó chẳng là bạn gái hồi đại học của ?"