Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà cũ của Triệu gia một sân rộng rãi. Vu Âm đến đó, dán những lá bùa lên mặt đất trống, đó đưa bộ linh hồn một góc sân.
Ông Triệu và Đàm Từ chỉ , vì họ chẳng giúp gì.
Một lát , Vu Âm , : “Ổn .”
Ông Triệu tò mò hỏi: “Những linh hồn để đó ăn uống, liệu c.h.ế.t ?”
“Sẽ ,” Vu Âm giải thích. “Trận pháp thể duy trì sự sống cho họ trong mười ngày. nếu mười ngày mà công việc xong, để bố trí .”
Rời khỏi nhà cũ của Triệu gia, ông Triệu tìm bạn bè để mua thêm bình ngọc, trong khi Vu Âm và Đàm Từ trở về tập đoàn Đàm Thị.
Khi họ về đến nơi, tài xế mang cơm trưa tới. Vu Âm thấy cơm trưa đặt bàn liền chạy thật nhanh rửa tay, vội vàng , tay cầm khăn giấy lau tay, mắt thì sáng rực hộp cơm.
“Đàm Từ, mau đây ! Trưa nay vịt ngon lắm đấy!” Cô gọi lớn, vẻ háo hức hiện rõ khuôn mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/195.html.]
Đàm Từ chậm rãi bước đến. Vu Âm chờ nữa, mở hộp cơm . Mùi thơm ngào ngạt của vịt bốc lên khiến cô khỏi xuýt xoa.
“Không tài xế giữ ấm kiểu gì mà vịt vẫn còn nóng hổi,” cô , cắn một miếng. “Da giòn rụm, thịt bên trong mềm ngọt, béo ngậy tan ngay trong miệng. Thật sự tuyệt vời!”
Cô ngước lên Đàm Từ, ánh mắt đầy tò mò: “Đầu bếp nhà gà nướng chắc cũng ngon lắm! mua vài con gà sống, thấy thịt chắc hơn cả thịt vịt. Nếu đầu bếp nhà vịt ngon như thì gà nướng chắc chắn cũng thất vọng.”
Vu Âm ăn : “ ngờ thèm đến mức . Nghĩ đến thôi mà tối nay cũng ăn thêm nữa.”
Nghiêm Minh bên cạnh cũng giấu sự tán thưởng: “Ăn cơm cùng ông chủ, món gì cũng thấy ngon hơn hẳn.”
Vu Âm bí ẩn: “Anh hiểu .”
Mộng Vân Thường
Thực , từ nhỏ cô thích ăn uống. kể từ khi gia nhập Vô Phương Cốc, vì tập trung tu luyện, cô kiêng khem nhiều. Dẫu , các sư , sư tỷ, sư bá, sư thúc trong phái đều rõ sở thích . Mỗi ngoài, họ quên mang về cho cô những món ngon. Thậm chí khi cô bế quan, họ còn chế một loại bình đặc biệt để đựng thức ăn, đảm bảo rằng dù cô bế quan bao lâu, đồ ăn vẫn luôn tươi ngon như nấu.
Trong phái, ai tiểu sư Vu Âm là mê ăn uống. Đến cả sư phụ cũng từng đùa rằng: “Kể cả nuôi một con ch.ó trong Vô Phương Cốc, mỗi dạo về cũng mua cho Vu Âm vài món bánh kẹo.”