Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô mỉm , ôm chặt An An lòng, hôn lên má con bé.
“An An và Tuấn Tuấn, các con đều là những đứa con ngoan của .”
Trong livestream, khán giả giấu sự xúc động. Một bình luận rằng nếu Tuấn Tuấn thật sự là con trai của Lương Ái Mẫn, là trai của An An, chắc hẳn gia đình họ sẽ hạnh phúc bao.
Một xem đặt câu hỏi:
“Streamer ơi, việc chị Lương Ái Mẫn nhận Tuấn Tuấn con ảnh hưởng gì đến chị và An An ?”
Vu Âm vẽ bùa, điềm tĩnh trả lời:
“Sẽ ảnh hưởng . Đây chỉ là một cách giúp bé thành tâm nguyện. Chúng chỉ cần giả vờ rằng Tuấn Tuấn là con của chị một thời gian, để bé cảm nhận tình yêu thương mà hằng mong mỏi. Sau đó, sẽ yên lòng rời và trở về nơi thuộc về .”
Ngừng một chút, Vu Âm tiếp lời:
“Chị Lương Ái Mẫn, hãy gửi địa chỉ cho . sẽ gửi cho chị vài lá bùa. Chị đưa một lá cho Tuấn Tuấn. Khi bé cầm lá bùa, hai sẽ một ngày trọn vẹn ở bên . Trong thời gian đó, chị thể chăm sóc bé như một thực sự.”
Lương Ái Mẫn khẽ gật đầu. An An bên cạnh cũng giấu sự háo hức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/203.html.]
Một khán giả khác lo lắng:
Mộng Vân Thường
“Nếu Tuấn Tuấn cảm thấy chị Lương Ái Mẫn quá mà rời thì ?”
Vu Âm khẽ lắc đầu, mỉm :
“Điều đó sẽ xảy . Tuấn Tuấn là một đứa trẻ hiểu chuyện. Cậu bé yêu quý chị Lương Ái Mẫn, nhưng cũng phiền An An. Thực , cố gắng giữ cách với An An từ lâu .”
Lương Ái Mẫn khẽ gật đầu, ánh mắt dịu . “Tuấn Tuấn là một đứa trẻ ngoan ngoãn. Cậu bé luôn sợ phiền khác. Ngay cả khi gọi bé đến, bé cũng chỉ lặng lẽ đến thôi, bao giờ tự ý tới nhà .”
Cuộc trò chuyện giữa cô và Vu Âm kết thúc trong sự nhẹ nhõm. Lương Ái Mẫn cảm ơn Vu Âm tắt livestream, đó gửi địa chỉ của như hứa. Nhận địa chỉ, Vu Âm lập tức gửi những lá bùa chuẩn .
Vừa định vài lời chào kết thúc với khán giả còn livestream, cô ngắt quãng bởi tiếng gõ cửa. Đàm Từ đó, giọng trầm thấp nhưng rõ ràng:
“Cha của Giang Hoài Đông gặp em. Họ đang ở tầng một của công ty.”
Vu Âm cau mày. “Họ tìm gì? Nếu gặp thì cứ lễ tân từ chối .”
“Em tò mò ? Nếu , sẽ xử lý giúp em.” Đàm Từ tỏ vẻ quan tâm.
Vu Âm lắc đầu, thở dài. “Được , sẽ xuống xem thử. Cặp vợ chồng già đó cứ tưởng còn sống ở thời nhà Thanh, lúc nào cũng bày những chuyện kỳ lạ. Để xem họ nghĩ trò gì.”