Đại Sư Xuyên Không: Ôi Bà Ăn Tro Cốt Thông Gia - 248

Cập nhật lúc: 2024-12-28 14:14:47
Lượt xem: 241

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

(Do sơ suất, nên chương đoạn cuối cùng Mộng dịch sai câu cuối ạ)

Vu Âm chạy vội về phía Đàm Từ. Anh dang tay , ôm chầm lấy Vu Âm lòng.

"Ha ha ha, xin , xin , chạy nhanh quá."

Đáp , Nghiêm Minh đùa:

"Đại sư, đừng hấp tấp thế nữa. Nếu đỡ, cả hai lao xuống vực ."

Vu Âm khúc khích, bất ngờ ngửi ngửi khí xung quanh, khiến Đàm Từ tò mò:

"Em đang tìm gì đấy?"

"Anh mang gà nướng đúng ? ngửi thấy mùi !" Vu Âm vui mừng reo lên. "Sao ăn trưa?"

Đàm Từ bật , xoa đầu Vu Âm và :

"Đương nhiên là mang , nhưng trực thăng giấu trong áo ?"

"Ồ, thế ?" Vu Âm gãi đầu bối rối, nhưng vẫn bỏ cuộc:

"Vậy gà nướng ? Để ăn đợi việc."

Đàm Từ sang Nghiêm Minh:

"Cậu lấy giúp ."

Nghiêm Minh nhanh chóng chạy và trở ngay với chỉ gà nướng mà còn cả một ly sữa. Thấy , các vệ sĩ lập tức gọi dân làng gần đó mang bàn ghế , để Vu Âm thoải mái ăn. Một vệ sĩ lẩm bẩm:

"Kiếm 30 vạn cũng khó, nhưng chẳng việc gì thì thấy áy náy."

Trong lúc đó, Đàm Từ lấy khăn ướt từ túi , đưa cho Vu Âm:

"Em thương ở ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/248.html.]

"Không ạ," Vu Âm đáp, nhưng Đàm Từ bất chợt phát hiện:

"Trên đầu em lá khô ."

Anh dịu dàng nhặt những chiếc lá khô khỏi tóc cô. Nhớ điều gì, Vu Âm lập tức mở túi áo, hớn hở :

" hái vài quả rừng cho nếm thử!"

Tuy nhiên, khi mở túi, Vu Âm kinh ngạc:

"Ôi chao!"

Những quả rừng bên trong ép nát khi cô ngã Đàm Từ. Nước trái cây chảy , loang lổ màu đỏ, đen, xanh lên áo .

Đàm Từ cảnh tượng, khỏi than:

"Em cứ ném xuống đất , nước trái cây dính hết quân phục của , khó giặt lắm."

Vu Âm nhảy sang ghế bên cạnh, cắm ống hút ly sữa và thản nhiên :

" chịu trách nhiệm nha!"

Đàm Từ khẽ, nhặt một quả rừng còn nguyên cho miệng. Vừa nhai, nhăn mặt vì vị chua xộc lên tận óc. Vu Âm hả hê:

"Chua lắm đúng ? Loại quả chua lắm mà!"

Đàm Từ nhíu mày hỏi:

Mộng Vân Thường

"Cô cố ý hả?"

" !" Vu Âm gian xảo. "Nếu đến nhanh, định tìm một loại quả rừng tê lưỡi cho nếm thử ."

Không chịu thua, Đàm Từ cầm một quả rừng đen thẫm ném về phía cô. Vu Âm vội rụt đầu, im bặt. lúc đó, đội trưởng đội cảnh sát tiến tới:

"Việc ở đây xong ? Bên một nhóm lớp chắn vô hình bao vây. Chúng , gọi họ cũng chịu, chờ cô."

Loading...