Thế nhưng, ngay khi Vu Âm chuẩn tiếp cận sâu hơn trong ký ức của thím Lưu, thuật pháp đột ngột ngắt quãng. Cô cố gắng thi triển thứ hai, nhưng thông tin về tà thuật trong ký ức của thím Lưu đều biến mất.
Vu Âm nhíu mày, phòng của Hải Dân. Cảnh tượng mắt khiến cô khỏi cau mày: Hải Dân đang hấp hối. Tình trạng của giống hệt thím Lưu, cần khám xét thêm cũng nhận rằng cả hai đều tà thuật phản phệ.
lúc đó, từ phòng khách vang lên tiếng kêu thất thanh của Lưu:
“Đại sư! Đại sư! Mau đây xem giúp!”
Vu Âm bước nhanh ngoài. Cảnh tượng trong phòng khiến cô khỏi ngạc nhiên: tóc thím Lưu bạc trắng, khuôn mặt đầy nếp nhăn, trông già ít nhất hai mươi tuổi.
“Đại sư, bà ?” Mẹ Lưu run rẩy hỏi, sợ hãi đến mức ngã sõng soài xuống đất, vội trốn lưng chồng.
Vu Âm tình trạng của thím Lưu, thở dài :
“Trên đời , gì là trả giá, tà thuật cũng . Lợi dụng nó thì ắt đối mặt với hậu quả.”
Mộng Vân Thường
Cô cả hai nghiêm túc khuyên nhủ:
“Có lẽ các nên chuẩn hậu sự cho Hải Dân. Dựa tình trạng , họ dùng tuổi thọ của để đổi lấy những điều mong .”
Lưu Triết gần đó, lặng lẽ đưa điện thoại cho Vu Âm, :
“Đại sư, việc ở đây xong, chúng thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/268.html.]
Vu Âm gật đầu. Cô liếc gia đình một nữa, thẳng:
“Ngày mai lúc bình minh, các nên chuyển về nhà cũ. Đừng để Hải Dân c.h.ế.t trong nhà , xui xẻo lắm.”
Cha Lưu sang cha , giọng dứt khoát:
“Ba, nếu ba ở đây thì cứ ở, nhưng nếu vui ở một , về nhà cũ cũng . Con là con trai, tất nhiên lo cho ba. nhà Lưu Hải Dân đừng dính dáng gì đến nhà con nữa!”
Ông ngừng một chút tiếp, vẻ mặt khoan nhượng:
“Sáng mai con sẽ . Nếu các dọn , con sẽ gọi công ty chuyển nhà quăng hết đồ đạc của các ngoài.”
Nói xong, ông kéo vợ rời khỏi. Vu Âm cũng thu điện thoại , xem qua vài tin nhắn từ xem livestream, trả lời một câu hỏi, đó cô tắt livestream.
“Đại sư đặt khách sạn ?” Lưu Triết hỏi, ý đưa cô về huyện thành và giúp cô đặt phòng nghỉ ngơi.
Vu Âm lắc đầu:
“ sẽ về thành phố S , các tự lo liệu .”
Nói , cô vẫy tay chào tạm biệt , đeo ba lô lên vai, bước ngoảnh .
Cha Lưu cạnh xe, cầm chìa khóa mà ngẩn :
“Muộn thế , đại sư còn về thành phố S?”