Có tiền trong tay, Vu Âm thỏa sức mua sắm. Cô khắp các gian hàng, thấy món nào ngon mắt thì mua, món nào ăn nhưng tên hấp dẫn cũng mua. Nghiêm Minh đề xuất món gì, cô gật đầu lấy ngay. Tài xế thậm chí bán hàng gợi ý, Vu Âm đều vui vẻ bỏ giỏ.
Chỉ một tiếng đồng hồ, ba chiếc xe đẩy đầy ắp đồ ăn vặt. Khi gara, tài xế trêu:
“Đại sư mua đồ thế chắc đủ ăn cả năm !”
Mộng Vân Thường
Vu Âm nghiêng đầu, đáp tự nhiên:
“ ăn nhiều mà!”
Rồi cô nhỏ giọng với Đàm Từ:
“Sau khi về Vô Phương Cốc, dọn sạch luôn cả siêu thị. Nghĩ đến việc thể sẽ đây, chuẩn sẵn đồ ăn vặt để mang về.”
Đàm Từ chỉ lắc đầu , gì thêm.
Khi văn phòng, thư ký đợi sẵn, bên cạnh là một chiếc vali lớn. Cô cung kính :
“Thưa đại sư, xem dự báo thời tiết của thành phố C. Tuần nhiệt độ sẽ giảm, nhưng mấy ngày tới vẫn khá ấm. Vì rõ cô sẽ ở đó bao lâu, chuẩn hai bộ quần áo mùa đông và một vật dụng cá nhân khác. Danh sách đồ đạc dán bên ngoài vali để cô dễ tìm.”
Nói xong, thư ký cúi đầu rời . Nghiêm Minh vali to đùng và đống đồ ăn vặt, bật :
“Nhiều đồ thế , đại sư định mang hết ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/270.html.]
Chưa kịp để ai thắc mắc thêm, Vu Âm bước tới, giơ tay lên. Trong chớp mắt, một chiếc túi trống rỗng xuất hiện mặt cô. Cô niệm chú, chiếc túi bắt đầu phình to . Vu Âm nhanh nhẹn nhét cả vali lớn cùng ba túi đồ ăn vặt trong. Sau đó, cô niệm một câu chú khác, chiếc túi thu nhỏ biến mất trong lòng bàn tay.
Cô xoay , giơ tay khoe với , vẻ mặt đầy tự hào:
“ cái túi thần kỳ , đựng bao nhiêu đồ cũng ! Còn nữa, cả đống bảo vật trong gian riêng của cơ.”
Thấy tròn mắt ngạc nhiên, Vu Âm lớn, giải thích:
“Trước , linh lực của yếu quá, mở gian riêng nên phí hoài cả đống bảo vật. giờ thì khác ! Linh lực dư dả, lấy gì cũng .”
Cô vuốt nhẹ chiếc túi, ánh mắt lấp lánh:
“Cái túi thần kỳ là món quà đầu tiên mà sư phụ tặng khi đến Vô Phương Cốc. Ngoài , sư tỷ còn tặng một chiếc thắt lưng đựng đồ để phối hợp nữa. Tất cả đều cất trong gian riêng.”
Nghiêm Minh dụi mắt, giọng đầy kinh ngạc:
“Thật là một thế giới kỳ diệu! Quá thần kỳ luôn!”
Vu Âm bật , vỗ vai :
“Anh còn trẻ mà! Đây chỉ là bắt đầu thôi. Sau , sẽ còn thấy nhiều điều kỳ diệu hơn nữa.”
Nói xong, cô , nháy mắt một cái:
“ chuẩn để livestream đây. Đừng ngạc nhiên quá, cứ từ từ tận hưởng thế giới kỳ diệu !”