Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh ngừng một lát, như để cân nhắc từng lời :
"Khi một cô bé còn non nớt bất ngờ nhận gia đình yêu thương , thậm chí còn mong c.h.ế.t ... điều đó đủ để hủy hoại tâm hồn em. Vu Âm..." Anh thẳng mắt cô, giọng trầm xuống. "Ngay từ đầu tiên gặp em ở quán cơm nhỏ, cảm thấy một mối liên kết kỳ lạ giữa chúng . chắc chắn cô gái năm đó vách núi chính là em."
Vu Âm Đàm Từ, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp. Cô nhớ đầu gặp , khi ngừng tay cô và hỏi cô từng gặp .
Đàm Từ mỉm , giọng chậm rãi nhưng đầy áy náy:
"Nói đến đây, thực sự xin . Có lẽ sự sống của là đổi lấy cái c.h.ế.t của em."
Nghe đến đây, Vu Âm vội rụt tay , đôi má ửng đỏ nhưng giọng cố vẻ lạnh nhạt:
" vẫn còn sống mà, c.h.ế.t ! Anh nghĩ lung tung cái gì thế? Tay ... sờ mò quá đáng!"
Đàm Từ xoa xoa mũi, khẽ buông tay xuống. Anh tiếp tục:
Mộng Vân Thường
"Chúng dường như tìm gần như bộ sự thật. Vậy còn em, em cảm thấy thế nào? Đau khổ lắm ?"
Vu Âm chống nạnh, ánh mắt ánh lên sự quyết tâm:
"Tại khổ sở? Không những khổ sở, mà còn tức giận! Nếu đó là sự thật, nhất định báo thù. Họ hãm hại , tổn thương , còn sống ung dung như . nhất định sẽ khiến họ trả giá!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/371.html.]
Cô nghiến răng, giọng đầy căm phẫn:
"Ít nhất cũng cho họ tù, nhất là 20 năm, b.ắ.n c.h.ế.t họ luôn!"
Đàm Từ bật nhẹ phản ứng của cô, nhưng ánh mắt vẫn tràn ngập sự nghiêm túc:
"Vậy còn Trình gia? Em sẽ đối mặt với họ thế nào?"
"Tại sợ đối mặt với họ?" Vu Âm đáp ngay, ánh mắt sắc bén. "Chẳng họ mới là nên hổ khi gặp ?"
Vu Âm hít một sâu, ánh mắt sắc bén hiện rõ sự khinh miệt:
"Nếu thật sự cả Trình gia âm mưu hãm hại , dù họ là nữa, cũng sẽ cho tất cả tù! sẽ khiến họ nếm trải mùi vị của tù tội. Tốt nhất là phán 20 năm, b.ắ.n c.h.ế.t luôn!"
Đàm Từ bật nhẹ, ánh mắt dịu dàng cô:
" , em còn là Trình Ý Ninh yếu đuối của năm đó nữa. Giờ đây, em là Vu Âm, em sư môn, chúng . Em đơn độc."
Anh ngừng , giọng càng thêm phần trấn an:
"Chúng sẽ là hậu thuẫn vững chắc của em. Hơn nữa, em trưởng thành , Vu cục trưởng. Những chuyện từng khiến em tuyệt vọng năm đó, bây giờ sẽ bao giờ thể tổn thương em nữa."