Ngụy Thậm thì nhịn , lớn tiếng phản bác:
“Dì còn sống ở thời nhà Thanh ? Bây giờ là thế kỷ 21 . Ai còn suy nghĩ cổ hủ như chắc lột hết răng mất!”
Dì Lý trừng mắt, cầm khăn lau ghế, tức giận :
“Cậu cái gì ? chỉ đang lo cho Duyệt Duyệt thôi. Cậu là khách mà mở miệng chửi ?”
Ngụy Thậm nhếch môi, hề nao núng:
“Dì rõ là ai ? Đừng lấy tuổi tác tự nhận trưởng bối của Tê Duyệt gì thì . Dì nên nhớ, Tê Duyệt là chủ của dì. Dì là giúp việc, nhà cô . Việc riêng của cô đến lượt dì quản!”
Tê Duyệt bên cạnh, gương mặt giấu nổi sự khó chịu. Cô lên tiếng, giọng lạnh lùng:
“Dì Lý, họ là bạn của . Dì chỉ là giúp việc thôi. cảm thấy dì can thiệp quá nhiều cuộc sống riêng của , và thích điều đó.”
Dừng một chút, cô thêm:
“Dì hết tháng nghỉ . sẽ trả thêm một tháng lương và cho dì thời gian tìm việc mới.”
Dì Lý há hốc miệng, tin nổi những gì :
“Duyệt Duyệt, con đuổi dì ?”
Tê Duyệt đáp, chỉ sang Vu Âm, :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/438.html.]
“Đi phòng chị xem một chút.”
Vu Âm khẽ gật đầu, hiệu bằng ánh mắt cho Ngụy Thậm. Hai quen hơn mười năm, chỉ cần một ánh là Ngụy Thậm hiểu ý. Anh , rõ ràng trông chừng dì Lý.
như dự đoán, khi Vu Âm và Tê Duyệt bước phòng, dì Lý cũng định theo. , Ngụy Thậm giơ tay ngăn :
Mộng Vân Thường
“Dì đúng là quá đáng đấy. Tê Duyệt là chủ của dì, con gái dì. Cô và bạn bè phòng thì dì theo gì?”
Dì Lý sững , mặt đầy vẻ tức giận, nhưng chỉ thể ngoài lo lắng gọi tên Tê Duyệt.
Trong khi đó, bên trong phòng ngủ, Vu Âm quan sát xung quanh, còn Tê Duyệt đóng cửa , thở dài:
“Người giúp việc mới đổi nửa năm. Người xin nghỉ về quê chăm cháu nên chị mới thuê dì Lý. Lúc đầu chị thấy gì lạ, nhưng hơn một tháng , chắc là quen hơn nên bà bắt đầu hỏi han chị quá nhiều.”
Tê Duyệt , bực bội kể tiếp:
“Bà hỏi đủ thứ, từ công việc chị , lương chị kiếm , đến nhà chị mấy . Chị mua quần áo đồ đạc gì, bà đều hỏi giá, hỏi tới hỏi lui đến phát mệt. Em , hai tháng , bà còn một chuyện điên rồ!”
Vu Âm tò mò ngẩng lên:
“Chuyện gì?”
Tê Duyệt bật , dù rõ ràng vẫn còn thấy bực :
“Bà giới thiệu con trai bà cho chị!”