Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tên sát thủ , nhạt, tay giữ s.ú.n.g chặt hơn. Nhờ giọng của Vu Âm, xác định vị trí của cô. Hắn từ từ di chuyển, nòng s.ú.n.g rời khỏi mục tiêu.
tên sát thủ ngờ rằng, đời thể thoát khỏi viên đạn trong tình huống như .
Khi siết cò, Vu Âm xoay né gọn trong tích tắc, nhanh đến mức khiến viên đạn chỉ lướt qua tà áo cô, ghim thẳng tường. Tên sát thủ trừng mắt, kịp nghĩ ngợi thêm, lập tức rút d.a.o lao tới.
kịp tay, một cú đánh mạnh bất ngờ giáng thẳng gáy khiến choáng váng. Con d.a.o rơi xuống sàn kêu “keng” một tiếng. Trước khi kịp định thần, Vu Âm phía , nở một nụ lạnh lùng:
“Tao đánh mày bằng gạch còn tiếc sức nữa.”
Không để kịp phản ứng, cô nhanh chóng đá mạnh hông một cú khiến ngã dúi dụi. Vu Âm cúi xuống, nhặt chiếc khăn dùng, nhét thẳng mũi .
“Đồ của mày thì tự mày dùng mới đúng!”
Cô giữ chặt chiếc khăn trong nửa phút, đến khi thấy mềm nhũn mới thả . Vu Âm ném chiếc khăn chiếc rương mang theo, đó dùng dây trói chặt , gọn gàng như một món quà.
Cô thẳng dậy, phủi tay, bật đèn phòng khách hớn hở về tìm Đàm Từ.
Tại phòng của Đàm Từ...
Vu Âm bước , cố tình la lớn:
“Đàm Từ, em về đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/459.html.]
Cô bật đèn lên, khuôn mặt rạng rỡ nhưng đầy tinh nghịch, cố ý dọa . Đàm Từ đang giường, dám cử động nãy giờ, giờ chỉ thở phào nhẹ nhõm. Vừa thấy Vu Âm bình an, liền chống tay dậy, khẽ vẫy cô gần.
Mộng Vân Thường
“Bên đó thế nào ? Có đến tìm ?” Anh hỏi, ánh mắt lo lắng.
Vu Âm xuống bên giường, lắc đầu:
“Không , mà là em. Hắn trả 5 triệu để mua mạng em. Em tức ghê, mạng em mà rẻ mạt ?”
Cô hậm hực mở bàn tay . Trong lòng bàn tay trắng nõn của cô là một viên đạn. Đàm Từ viên đạn, ánh mắt thoáng qua sự kinh ngạc.
Lúc , Nghiêm Minh từ phòng khách chạy , hổn hển :
“Đàm tổng, lúc nãy nhắn đừng ngoài, còn tưởng hai định ‘moa moa’ gì ngoài phòng khách. Ai ngờ tiếng đánh , sợ chết!”
Đàm Từ bật , xua tay:
“Không gì , chỉ là một chút rắc rối thôi.”
Nghiêm Minh trợn mắt khi Vu Âm kể sự việc. Anh lắp bắp:
“Đại sư quả nhiên là đại sư! Một cô mà hạ sát thủ chuyên nghiệp ?”
Lúc , Đàm Từ nhẹ giọng:
“Em gọi cho Tề Sở Thần . Để đến xử lý. Em phòng khách đợi nhé.”