Đàm Từ bên cạnh bật , trêu chọc:
"Mười vạn chỉ là giá ước tính cho ngọc trai biển thông thường. Nếu đây là ngọc trai nhân ngư, đảm bảo sẽ trả giá gấp mười ."
Ngọc trai nhân ngư chỉ giá trị lớn mà còn đến với công dụng chữa bệnh, da sáng mịn và trẻ hóa.
lúc đó, cửa phòng mở . Tề Duyệt cùng mấy chị em họ bước . Nghe loáng thoáng thấy con mười vạn, Tề Duyệt tò mò hỏi:
Mộng Vân Thường
"Mười vạn gì thế? Đàm tổng định lì xì hả?"
Vu Âm mỉm , lấy một viên ngọc trai từ cối đá đặt tay Tề Duyệt.
"Không mười vạn , mà là một trăm vạn đấy."
Nghe thế, Tề Duyệt hoảng hốt rụt tay , chằm chằm viên ngọc trai. Nghiêm Minh tranh thủ kể về nguồn gốc của nó, khiến ánh mắt Tề Duyệt càng sáng rực. Khi Vu Âm tiếp tục mài ngọc, Tề Duyệt lập tức ôm ngực, tỏ vẻ tiếc nuối.
Nghiêm Minh :
"Còn cả túi ngọc đầy nữa. Đại sư bảo Đàm tổng liên hệ nhà thiết kế để thành sản phẩm tặng cho . Các cô đến đúng lúc, cùng đến phòng việc của nhà thiết kế luôn? Các cô là con gái, chọn mẫu sẽ hợp lý hơn."
Nghe thế, Tề Duyệt phấn khích hỏi:
"Thật ? Đại sư, đúng là chứ?"
Vu Âm ngẩng lên, chỉ gật đầu:
" . Các chị tự tìm nhà thiết kế mà thương lượng. Em bận lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/499.html.]
Cô sang Nghiêm Minh dặn thêm:
"Anh cũng chọn giúp và chị mỗi một bộ. Em sẽ tặng họ."
Nói xong, Vu Âm đẩy cối đá về phía Đàm Từ, nhăn nhó:
"Việc em kiên nhẫn . Anh giúp em ."
Đàm Từ mỉm nhận lấy, còn Vu Âm thì thảnh thơi cạnh Tề Duyệt và những khác.
Lúc , Vu Âm sang Nghiêm Minh, trêu đùa:
"Bánh chưng thịt của ngon lắm đấy. Trái cây chị gửi cũng ngọt vô cùng."
Nghiêm Minh lớn:
"Mẹ và chị em thích ăn thì vui lắm. Lần nào gọi điện họ cũng hỏi em ăn gì để gửi thêm."
Vu Âm gật đầu, vẻ mặt đầy thích thú. Thật , tầng hầm của biệt thự cải tạo thành kho lạnh, chủ yếu dùng để chứa đồ ăn mà gia đình Nghiêm Minh gửi đến. Từ bánh chưng, trái cây đến đồ khô, tất cả đều bảo quản cẩn thận.
Vu Âm vỗ vai Nghiêm Minh, khẽ :
"Anh đưa cho mỗi một bộ gửi giúp họ nhé. Dạo bận, thể quên mất việc , nên nhờ . Chi phí thiết kế trang sức cứ lấy từ tiền của . tự trả ."
Đàm Từ, ôm chiếc cối đá trong tay, mỉm theo. Anh chẳng gì, chỉ tiếp tục công việc mà Vu Âm . Dường như luôn sẵn sàng gánh vác bất cứ thứ gì miễn là Vu Âm cần.
Tính cách của Vu Âm vẫn . Nhìn qua, vẻ cô thích tiền, nhưng thực tiền bao giờ là thứ quan trọng nhất đối với cô. Điều khiến Vu Âm thật sự trân trọng là tình cảm giữa với . Ai đối xử với cô, dù chỉ một chút, cô đều ghi nhớ và tìm cách báo đáp.