Đại Sư Xuyên Không: Ôi Bà Ăn Tro Cốt Thông Gia - 612

Cập nhật lúc: 2025-01-13 03:08:31
Lượt xem: 109

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đàm Từ lắc đầu, thở dài:

"Không . Họ giấu kỹ."

"Vậy thì tìm cách lấy ," Vu Âm , giọng chắc nịch. "Có bát tự em sẽ giúp xem xét rõ hơn."

"Được," Đàm Từ đồng ý mà chút do dự.

Thấy hai vẫn còn nhiều chuyện cần bàn, Vu Âm phiền nữa. Cô dậy rời khỏi thư phòng, xuống lầu tìm chú chó lớn của .

Dạo một vòng quanh biệt thự mà thấy bóng dáng con ch.ó , Vu Âm đành bếp hỏi đầu bếp:

Mộng Vân Thường

"Chú ơi, thấy con ch.ó ngốc ?"

Nghe hỏi, đầu bếp nhíu mày suy nghĩ, cũng theo cô phía vườn tìm kiếm. Ông đoán:

"Chắc nó chạy ngoài ."

"Ra ngoài?" Vu Âm ngạc nhiên, "Ý chú là nó tự chạy ngoài ?"

" ," đầu bếp bật . "Con chó ngốc như cô nghĩ . Nó một là nhớ đường ngay. Một ngày nó thể tự chạy ngoài mấy , nhất là khi đói bụng. Nó thèm ăn là chạy tìm cho."

Lời giải thích của ông khiến Vu Âm khỏi ngạc nhiên. Cô từng nghĩ một chú chó thể tự ý chơi như . Lấy một cây kem trong tủ lạnh, cô ăn ngoài tìm kiếm.

Cả khu biệt thự thấy bóng dáng nó . Hỏi thăm , cô mới cả ngày nay con ch.ó .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/612.html.]

"Chắc nó chạy đến nhà ông bà ngoại Tê ," Vu Âm thầm nghĩ.

Khi đến cửa nhà ông bà ngoại Tê, cô thấy hai đang ghế trong sân , bên cạnh là chú chó lớn của cô. Con chó giữa hai , miệng gặm một khúc xương to, trông cực kỳ thoải mái và thích thú.

"Thật là một con ch.ó hổ," Vu Âm nghĩ thầm.

"Vu Âm đến !" Bà ngoại Tê hiền hậu khi thấy cô. "Trưa nay con ch.ó tự chạy đến nhà. Nó ngoài cửa sủa ầm ĩ, chúng mở cửa thì nó sấn luôn. Vào nhà thì cứ như ở nhà , vẫy đuôi sô pha chịu xuống."

"Chắc nó nhớ đường quá ," Vu Âm mỉm với hai ông bà.

định đẩy cửa bước thì bất ngờ một cú đẩy mạnh từ phía . Vu Âm loạng choạng, tay chống cửa sắt để giữ thăng bằng.

"Đứa bé nhà ai mà như thế ?" Bà ngoại Tê dậy, ánh mắt lo lắng hỏi:

"Con , Vu Âm?"

"Con , bà ngoại." Vu Âm lắc đầu, ánh mắt về phía . Trước mặt cô là một bé mũm mĩm, sáu tuổi.

Thấy cô , bé bĩu môi, thè lưỡi trêu chọc:

"Lêu lêu lêu—!"

Vu Âm hít một , , giọng điềm tĩnh:

"Nói xin ."

Loading...