Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Tôn Tử vẫn nhẹ, giọng điềm tĩnh: "Dù Vu Âm tiên tử thừa nhận, cũng chẳng . Ta rõ ngài Thần Khí. ngài công dụng thực sự của Thần Khí ?"
"Thần Khí công dụng gì?" Vu Âm tò mò hỏi, rõ hơn.
Ngọc Tôn Tử vội trả lời ngay, Vu Âm một lúc mới giải thích: "Thần Khí là thứ mà thường thể hiểu hết. Nó chính là chìa khóa mở hai giới chi đạo. Điều đó nghĩa là, Thần Khí chính là cánh cửa để chúng thể trở về."
"Trở về?" Vu Âm nhướn mày, cảm thấy bất ngờ lời của Ngọc Tôn Tử. "Ngươi trở về?"
Ngọc Tôn Tử thể kiềm chế sự bức xúc, vung tay chỉ gian mặt, : "Vu Âm tiên tử, chẳng lẽ ngài hiểu ? Đây là một nơi thật sự tồi tệ! Mọi thứ đều hạn chế, linh khí thưa thớt, pháp luật ở khắp nơi, động tác đều theo dõi. Ta chịu đủ !" Giọng đầy căm phẫn.
"Thực , tìm thấy một cuốn sổ tay của sư thúc, nơi ghi những suy nghĩ của . Hắn từng rằng thế giới giống như một giỏ trứng gà, và Linh Không Đại Lục chỉ là một quả trứng trong đó. Còn bên ngoài, chắc chắn sẽ vô quả trứng khác. Mà ngoài Linh Không Đại Lục, thể là Thần Vực, nơi linh khí dồi dào và tài nguyên tu luyện phong phú hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/650.html.]
Ngọc Tôn Tử Vu Âm, lòng đầy tiếc nuối: "Ta cuốn những lời của sư thúc, tưởng rằng sẽ tìm Thần Vực, nhưng chỉ nhận một nỗi thất vọng. Linh Không Đại Lục quá nghèo nàn về linh khí, quá khổ sở ."
Hắn kể một cách bất đắc dĩ: "Năm đó, vì tìm Thần Vực, bỏ thể, đánh mất bộ tu vi và hồn lực của . Cuối cùng, cũng phá vỡ giới cảnh, tạo một khe hở để vượt qua và rời khỏi Linh Không Đại Lục."
Vu Âm xong thì hiểu , khỏi thầm trong lòng. Ngọc Tôn Tử tưởng rằng sẽ nhảy từ Linh Không Đại Lục Thần Vực, nhưng vô tình vướng thế giới — một thế giới linh khí, và chẳng thể gì.
"Vậy ngươi dùng Thần Khí để mở một khe hở, để ngươi trở về?" Vu Âm nhếch miệng , "Ngươi gây họa cho hàng vạn ở đây, còn dám mơ về việc 'trở về' ?"
Tay cô nắm chặt linh kiếm, ánh mắt lạnh lùng về phía Ngọc Tôn Tử, bước tới gần. "Ngươi là ở đây , thế mà ngươi vẫn tàn phá tất cả để vẫy tay rời ?"
Mộng Vân Thường
Ngọc Tôn Tử nổi giận, rít lên: "Ngươi là si mộng!" Mặc dù đang tức giận, vẫn phòng ngự, dám để Vu Âm quá gần. "Năm xưa giúp ngươi, giờ đến lượt ngươi giúp , chẳng lẽ đúng ?"
Vu Âm chút do dự, lạnh lùng đáp: "Ta sẽ giúp ngươi, nhưng khi đó, g.i.ế.c ngươi ."