Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vu Âm bình tĩnh :
"Bà đúng, nhà trai chắc chắn hết với bà. Bát tự của con gái bà đúng là vượng phu, chính vì họ mới đặc biệt ưng ý cô . bà , nếu con gái bà kết hôn với đàn ông , cô sẽ dùng cái gì để vượng phu ?"
Không đợi Tôn Tú Lệ trả lời, Vu Âm tiếp tục:
"Quẻ cho thấy đàn ông sẽ mang đến cho con gái bà con đường tuyệt vọng và tử lộ. Nếu bà con gái gả cho , hãy chờ thêm một năm rưỡi. Khi đó, con gái bà sẽ qua đời, và bà sẽ chứng kiến con rể ' lòng' của dùng tiền bảo hiểm từ cái c.h.ế.t của con gái bà để mở công ty, cặp kè với nhóm bạn, siêu xe, ở biệt thự cao cấp."
Vu Âm thẳng màn hình, giọng chút cảm xúc:
"Con gái bà sẽ dùng chính mạng sống của để đổi lấy vốn liếng cho công ty của . Bà con gái vượng phu như ?"
Câu hỏi sắc bén khiến khán giả livestream bàng hoàng. Khung chat bùng nổ:
"Trời ơi! Dùng mạng để vượng phu ? Mau cứu con gái bà !"
"Streamer đúng, hôn lễ hủy ngay lập tức!"
"Nghe mà lạnh cả sống lưng. Người đàn ông đáng sợ thật sự."
Vu Âm tiếp tục, ánh mắt sắc lạnh:
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/86.html.]
"Bà Tôn Tú Lệ, quẻ của cũng chỉ rằng con gái bà đang mắc chứng trầm cảm."
Bà Tôn khựng , mặt thoáng chút bất ngờ, nhưng gạt phắt :
"Làm gì chuyện đó! Con gái thể nào trầm cảm . Ngày nào nó cũng bận rộn với lịch trình dày đặc, lấy thời gian để trầm cảm?"
Vu Âm nhướng mày:
"Bà thực sự hiểu con gái ? Bà tại nó luôn nhượng bộ bà ? Là vì cô cảm thấy cuộc sống vô nghĩa. Nó thứ chỉ để bà hài lòng, dù chịu đựng đau khổ."
Khán giả xôn xao:
"Trời đất, con gái bà đáng thương quá!"
"Chuyện vượt quá sức tưởng tượng. Làm một nhận điều đó?"
"Nhìn kìa, con gái Tôn Tú Lệ đang bên cạnh, rõ ràng thấy nửa cô trong khung hình, nhưng từ đầu đến cuối cô hề lên tiếng, như thể chuyện chẳng liên quan gì đến ."
Tôn Tú Lệ sang con gái, Khương Thanh Hà, đang im lặng bên cạnh. Trong suy nghĩ của bà, con gái ngày càng ít , ngày càng hướng nội, nhưng điều đó chẳng gì lạ. Bà vẫn tin rằng con gái ngoan ngoãn là do sự dạy dỗ nghiêm khắc của bà.
Bà lạnh nhạt :
"Trầm cảm cũng bệnh gì nghiêm trọng. Đều là do rảnh rỗi sinh nông nổi thôi. Con gái thì gì thời gian để trầm cảm?"