Đại Sư Xuyên Không: Ôi Bà Ăn Tro Cốt Thông Gia - 95

Cập nhật lúc: 2024-12-22 14:26:45
Lượt xem: 235

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Thanh Hà như tiếng sét giữa trời quang. Tôn Tú Lệ sững , nên lời.

Thanh Hà tiếp tục, giọng run rẩy nhưng đầy uất ức:

“Từ nhỏ đến lớn, bao giờ để con tự chọn bạn bè. Tất cả bạn bè của con đều do đồng ý. Mẹ luôn con cái trong gia đình đơn sẽ ảnh hưởng đến con, cấm con chơi với họ.

Mẹ còn cấm con chơi bời vì sợ ảnh hưởng đến việc học. Mẹ chỉ cho con kết bạn với học sinh giỏi, nhưng con chẳng thể hòa hợp với họ. Mẹ ? Con lớn lên đến giờ mà một bạn nào cả. Một bạn cũng !”

Mộng Vân Thường

Thanh Hà nghẹn ngào, cả run lên. Trong khoảnh khắc đó, cả căn phòng chìm im lặng. Cha Khương cúi xuống lau nước mắt. 

Khương Thanh Hà , nước mắt ngừng tuôn rơi, giọng chất chứa uất ức:

"Lên cấp ba, chỉ vì con gần một bạn nam, lao đến trường, mắng bạn gì. Mẹ bảo bạn lo học hành, sang chỉ thẳng mặt con mà mắng: ‘Con còn nhỏ mà yêu đương!’

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-su-xuyen-khong-oi-ba-an-tro-cot-thong-gia/95.html.]

Mẹ lúc đó con mất mặt thế nào ? Bạn con cũng liên lụy, thầy cô phê bình thậm tệ. Bạn bè là gì mà đối xử với bạn như ? Mẹ sỉ nhục bạn như thể bạn điều gì ghê gớm lắm!

Hồi đó, con học khoa học tự nhiên, nhưng con gì cả. Mẹ tự ý với thầy cô rằng con học khối Văn. Mẹ bảo con gái thì nên học Văn, dễ tìm việc, dễ lấy chồng. Mẹ nghĩ con học chỉ để lấy chồng thôi ?!"

Cô nghẹn ngào, nước mắt rơi ngớt:

"Thi đại học xong, con chọn một trường ở xa, nghĩ rằng cuối cùng cũng giải thoát khỏi sự kiểm soát của . lén sửa nguyện vọng của con, bắt con học ở trường trong thành phố.

Con thức khuya dậy sớm, cố gắng từng chút một để đạt kết quả hơn, mà tất cả đều phá hủy! Trường học là chọn, ngành nghề cũng là chọn. Con ước mơ riêng, đặt mục tiêu riêng, suy nghĩ riêng. Mẹ, nếu học như , tự học mà bắt con sống cuộc đời ?!"

Lời của cô như từng nhát d.a.o cứa lòng trong phòng. Tôn Tú Lệ sững, nên lời.

"Vào đại học, giám sát con chặt đến nghẹt thở. Mẹ bất ngờ đến kiểm tra con, gọi điện mỗi ngày. Nếu con về ký túc xá muộn vài phút, nổi điên mắng con yêu đương, bảo con hổ, giữ gìn.

Mẹ luôn dặn con giữ gìn ‘ đầu tiên’ để lấy chồng nhà chồng chê bai. Cứ như thể giá trị của con chỉ xoay quanh việc hài lòng một đàn ông xa lạ nào đó mà chọn!"

Loading...