Khóe miệng Thanh Mộc khỏi co rút, bàn tính như ý của tháp chủ..... Tính thật !
Dùng lễ vật của khác ban ơn lấy tiếng cho , nếu để những tặng lễ vật mà , chắc chắn đứt từng đoạn ruột thì cũng tức c.h.ế.t cho mà xem.
"Thanh Mộc, Cát Dương!" Vân Lạc Phong về phía hai lão nhân gia mặt, nhướng mày : "Hiện giờ thế lực của Y Tháp càng ngày càng lớn, cũng đến thời điểm chúng thống nhất Vô Tận Thành!"
Thống nhất Vô Tận Thành?
Ánh mắt kinh ngạc của chúng trưởng lão đều nhất tề đặt lên Vân Lạc Phong.
Mục tiêu của tháp chủ, là thống nhất bộ Vô Tận Thành?
Thanh Mộc chút chần chừ: "Tháp chủ, cường giả mạnh nhất của tam đại gia tộc đều đột phá đến Thánh Linh Giả, chúng thống nhất Vô Tận Thành, sợ là dễ như !"
"Trên đời , chuyện gì là khả năng! Mà cho dù thật sự dễ dàng thì như thế nào? Lời mà Vân Lạc Phong , thì nhất định sẽ !"
Lúc đây, Vân Lạc Phong thẳng sống lưng, tóc đen nhẹ bay, tuyệt mỹ khuynh thành.
Lời của cô kiên định mà tự tin, tuyên bố một cách khí phách mặt , nội tâm của tự chủ mà rung động.
Cố Diệp Phi
"Thanh Mộc, ông phát thiệp mời cho tam đại gia tộc, mời bọn họ đến Y Tháp một chuyến!"
"Tháp chủ, gì?" Thanh Mộc chút sửng sốt, rõ nguyên nhân mà hỏi.
Vân Lạc Phong chợt khẽ, chút gian xảo, chút nghiêm nghị: "Đến lúc đó các sẽ !"
______
"Hành động của Y Tháp quả thật là nhỏ!"
Nam Cung gia, khi Nam Cung Khánh nhận thiệp mời thì liền bóp chặt lấy thiệp mới trong tay, mặt hiện lên ý nghĩ sâu xa: "Chỉ là Y Tháp đột nhiên mời Nam Cung gia chúng đến đó gì? Lập uy chăng?"
"Gia chủ, tháp chủ Y Tháp là một thần bí khó lường. Có lẽ đây là một cơ hội để chúng điều tra một chút về ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-1066.html.]
"Gần đây ít gia tộc đến Y Tháp tặng lễ với ý đồ đào . Nói chừng vì mà chọc giận tháp chủ Y Tháp, cho nên mới lệnh cho Y Tháp phát thiệp mời."
Chúng trưởng lão Nam Cung gia cứ ngươi một câu một lời, thảo luận vô cùng sôi nổi.
Nam Cung Khánh vẫn để lộ cảm xúc gì, nhưng giữa ấn đường nhíu chặt một tia ưu sầu, lâu , ấn đường của ông mới từ từ dãn : "Ngươi thông báo cho thiếu gia và tiểu thư một tiếng, đến lúc đó, hai đứa nó cùng theo một chuyến."
"Dạ, gia chủ!"
Thị vệ bên cạnh lập tức lên tiếng đáp , cung kính chắp chắp nắm tay lui xuống.
Nam Cung Khánh thả tấm thiệp mời lên bàn, trong mắt hàm chứa tia sáng rõ ý vị.
"Ta , Âu gia và Ngô gia khi nhận thiệp mời thì sẽ biểu tình thế nào...."
_____
Lúc , tại Âu gia.
Âu gia chủ hung hăng ném tấm thiệp mời trong tay lên bàn, khuôn mặt vì tức giận mà xanh mét, phẫn nộ : "Tháp chủ của Y Tháp ý gì hả? Đi tới Vô Tận Thành, đến bái phỏng Âu gia đành, còn hạ một thiệp mời loại , đặc biệt là nội dung bên trong tấm thiệp , quả thật là khinh quá đáng mà!"
Âu Nhã gì, rũ mắt xuống mà cầm lấy tấm thiệp lên, mở thiệp liền thấy ngay mấy chữ vàng to tướng thiệp.
"Trưa nay, Y Tháp mời các vị quang lâm! Nếu đến, tất Y Tháp đích mời.
Nếu vẫn khăng khăng đến, Y Tháp cũng chỉ thể dùng sức mạnh!"
Cái gì gọi là cũng chỉ thể dùng sức mạnh?
Đây rõ ràng là uy h.i.ế.p một cách trần trụi mà!
"Phụ !" đáy mắt Âu Nhã xẹt qua một tia sáng lạnh, im lặng nở nụ : "Nữ nhi thì cảm thấy Y Tháp quả thật là ý nghĩa, chi bằng, chúng cứ thử một chuyến, con thật sự tận mắt thử, xem tháp chủ Y Tháp rốt cuộc là phương nào?"
Âu gia chủ lạnh một tiếng: "Người thể uy h.i.ế.p Âu gia còn đời ! Chỉ là một Y Tháp mà cũng dám càn rỡ như thế. Thật sự là khinh quá đáng. Ta tuyệt đối sẽ nuốt xuống cơn giận ."
Đợi ông đến Y Tháp , mới mạnh mẽ trút cơn giận , để cho những đó hiểu rõ một điều, trêu chọc ai cũng đừng trêu chọc Âu gia của ông!