Đại tiểu thư ăn chơi trác tán - chương 136

Cập nhật lúc: 2024-12-11 09:13:46
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , lão gia tử nổi trận lôi đình, ông phẫn nộ chằm chằm Vân Lạc Phong, mặt là biểu tình hận thể ăn đối phương trong bụng, nếu nào hiểu rõ thấy còn tưởng rằng thiếu nữ nàylà kẻ thù của ông.

Vân Lạc Phong lão gia tử đang nhấc tay áo của nàng, chân mày khẽ nhướng lên: “Cháu còn với gia gia, nhị thúc trở thành đoàn trưởng quân đoàn Cương Thiết. Nửa năm qua, là thúc ở giúp cháu huấn luyện những .”

“Trừ chuyện đó , còn chuyện gì nữa?” Lão gia tử tức giận hừ mạnh.

Nửa năm qua chuyện mà nha đầu dấu diếm ông thật đúng là nhiều, ngay cả chân của Thanh Nhã điều trị xong cũng cho ông, chuyện mà lão gia tử tức giận chứ? Đáng tiếc, đánh nàng thì nỡ, cũng chỉ thể rống giận vài tiếng để phát tiết sự cam lòng.

“Chuyện …” Vân Lạc Phong chút chột : “Chờ lúc gia gia thấy quân đoàn Cương Thiết và Liệt Diễm, ông sẽ .”

Đang , tiếng bước chân đều đặn từ phía truyền đến, giống như những huấn luyện trong quân đội chính quy, ngay lập tức thu hút sự chú ý của lão gia tử.

Lão gia tử buông tay áo của thiếu nữ , đầu về phía đoàn quân đông đúc đang bước đến, khi thấy những hàng ngũ chỉnh tề nghiêm túc đó, trong mắt đều là sự khiếp sợ: “Những chính là những phế vật giống như bùn nhão thể trát tường nửa năm ?”

Nhóm chính là những binh lính trải qua sự huấn luyện vô cùng quy củ, kém quân đội của hoàng thất! mà nửa năm , chẳng qua bọn họ là một đám phế vật ở tầng thấp nhất mà thôi.

“Đều là do nhị thúc huấn luyện .” 

Vân Lạc Phong nhếch khóe môi, quân đoàn Cương Thiết sự dẫn dắt của nhị thúc hạ từng bước trưởng thành, quân đoàn Liệt Diễm cũng kém, thành tựu và nghị lực những cũng chính nàng kinh ngạc.

Vân Thanh Nhã mỉm , khuôn mặt tuấn tú Vân Lạc Phong tràn ngập nhu hòa: “Không, con chỉ là phụ tá trợ giúp huấn luyện thôi, chân chính những trưởng thành chính là Phong nhi, nếu Phong nhi lấy Tẩy Tủy Dược và Tụ Linh Dược, bọn họ cũng sẽ trưởng thành nhanh như .”

Từ lúc đầu, Vân Lạc chỉ chú ý sự kiên nghị và mềm dẻo của những , bây giờ Vân Thanh Nhã , ông  mới dùng tinh thần lực dò xét thực lực của những .

Sau khi cảm nhận sức mạnh của cả quân đoàn, lão gia tử trợn tròn mắt, sững sờ tại chỗ giống như một gốc cây đại thụ.

Chuyện … Làm thể?

Hoàng tộc cũng từng dò xét thiên phú và căn cơ những , khẳng định thành tựu cả đời của tất cả bọn họ đều thể đột phá đến Trung Linh Giả sơ cấp! hôm nay, tất cả trong quân đoàn đạt tới Trung Linh Giả, hơn nữa còn mấy đột phá đến Cao Linh Giả! Thực lực cũng bằng một tướng quân như ông!

Phải rằng, lực lượng cường đại nhất Long Nguyên Quốc bất quá cũng chỉ là một Cao Linh Giả cao cấp!

Cho nên, nếu Vân Lạc Phong phô bày thực lực của quân đoàn ngoài, tất nhiên sẽ gây sự chấn động vô cùng mạnh mẽ! Nói chừng ngay cả những hoàng tộc cũng sẽ lộ diện!

“Phong nhi, cháu cho rốt cuộc mà cháu .” Ánh mắt lão gia tử chuyển dời đến Vân Lạc Phong, trong lòng chấn động là chuyện thể đoán : “Những tư chất thấp, cháu để bọn họ đột phá đến Cao Linh Giả?”

Vân Lạc Phong cho là đúng, mỉm , giữa chân mày của nàng hiện mười phần tự tin.

“Cháu từng , cháu tuyển bao giờ thiên phú, cho dù là một phế vật, cháu cũng thể biến bọn họ thành thiên tài! Mà Tẩy Tủy Dược thể tẩy tủy phạt cốt, đúc thiên phú! Đặc biệt là mỗi ngày đều ngâm trong Tẩy Tủy Dược, điều kiện như thế mà bọn họ thể đột phá, cháu cũng cần xây dựng quân đoàn nữa.

Lão gia tử hô hấp căng thẳng, biểu tình hưng phấn, xoa xoa nắm tay, ha hả : “Nha đầu, Tẩy Tủy Dược thực sự công hiệu lớn như thế? Vậy lão nhân gia đây từ nay về cũng chỗ , mỗi ngày đều ngâm Tẩy Tủy Dược.”

Ông Tẩy Tủy Dược  mà biểu tình,giống như đang đối mặt với mỹ nữ cực phẩm, ánh mắt **** mà đáng khinh, hận thể lên lột sạch y phục của mỹ nữ cực phẩm  .

Khuôn mặt Vân Thanh Nhã đầy hắc tuyến, theo bản năng bộ quen lão nhân , từng thấy một lão nhân nào để lộ ánh mắt dâm tà với một cái hồ tắm như thế, chuyện thật sự quá mất mặt.

“Chuyện …” Vân Lạc Phong trầm mặc nửa ngày, lựa lời : “Nếu gia gia thích, thể tới nơi tắm Tẩy Tủy Dược, nhưng mà hiện tại tuổi của lớn, Tẩy Tủy Dược đối với tác dụng cũng lớn, cho nên, cháu chuẩn một phần lễ vật khác cho .”

Vừa dứt lời, Vân Lạc Phong từ trong tay áo lấy một quả màu đỏ chói, mà lão gia tử khi thấy trái cây nàng lấy , tự chủ ngây ngẩn cả .

“Hồng phác quả?”

Đây là  hồng phác quả  màY Các cho nàng ? Nghe hồng phác quả cần một năm mới thể kết quả, bây giờ mới nửa năm thôi, hồng phác quả đủ lớn để kết trái ?

Vân Lạc Phong nhún vai: “Trên lý luận thì nên gọi là hồng phác quả, nhưng cháu quen gọi nó là linh quả, công hiệu thì ăn xong sẽ .”

Lão nhân gia chần chờ, nhận trái cây Vân Lạc Phong đưa qua, cắn một ngụm. Ngay lập tức, một mùi hương thơm ngát len lỏi trong từng kẽ răng đôi mắt của ông bỗng nhiên sáng ngời, năm ba miếng ăn hết cả quả.

“Hương vị của hồng phác quả thật tồi, đến lúc đó cháu chuẩn nhiều một chút, đặt trong thư phòng của , lúc thèm ăn thể dùng nó cho đỡ thèm.” Lão gia tử lau chùi miệng, khuôn mặt già như hoa cúc tràn đầy tươi .

Sắc mặt Vân Lạc Phong đen thui.

Lão già coi linh quả thành cái gì? Còn cho ông đỡ thèm? Nếu lời của ông truyền chỉ sợ đại lục sẽ nhiều đánh hội đồng.

Ầm!

Đột nhiên, một lượng linh khí vô cùng to lớn đánh sâu trong đan điền của lão gia hỏa, mạnh mẽ va chạm tầng ngăn cách , trong phút chốc, lá chắn chắc chắn lúc đầu giống như một tầng giấy mỏng, linh khí cường hãn giải khai, đạt tới một cảnh giới mới.

Lão nhân gia trợn tròn mắt.

Vân Thanh Nhã ngây ngẩn cả

Ngay cả tất cả trong quân đoàn Cương Thiết và Liệt Diễm đều kinh ngạc. Trong mắt lão gia tử đang đần hiện rõ sự kinh ngạc rõ ràng vẫn xảy chuyện gì.

Vân tướng quân bất cứ dấu hiệu gì đột phá?

“Xem công hiệu của linh quả cũng tệ lắm.”

Giọng lười biếng của thiếu nữ vang lên, chậm rãi lọt tai thể cứng đờ của lão gia tử máy móc ngẩng đầu lên, giọng của ông run rẩy, trong lời rõ ràng vẫn dám tin tưởng.

“Chuyện … Đây là chuyện gì xảy ?”

Tầng ngăn cách tồn tại nhiều năm, mặc cho ông nỗ lực như thế nào nữa cũng thể tiến thêm một tầng, nhưng vì lúc ông đột phá? Chuyện căn bản là chuyện khả năng.

“Cháu , cháu những thể nhị thúc lên, cháu cũng sẽ nghĩ cách cho đột phá.” Vân Lạc Phong khẽ , đôi mắt tà mị Vân Lạc, khóe môi khẽ nâng lên thành một đường cong: “Hiện giờ, coi như là cháu thực hiện lời hẹn của chính .”

Ầm!

Sét đánh ngang tai! Vân Lạc khi Vân Lạc Phong thừa nhận, trợn tròn đôi mắt, ông nghĩ đến chuyện chính còn Vân Lạc Phong đưa hồng phác quả cho ông đồ ăn vặt, thực sự là vô cùng buồn

Một quả linh quả thể sẽ cho Cao Linh giả đột phá, so với hồng phác quả càng thêm hiếm thấy, đoán chừng tôn nữ nhà cũng chỉ thể lấy một quả như .

Ha ha ha!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-136.html.]

Đột nhiên, một trận tiếng thoải mái vang vọng khắp cả sân huấn luyện mặt đất, nụ của ông mang theo sự điên cuồng, nhưng cũng để lộ nội tâm đầy kích động và hưng phấn của ông.

“Đã bao nhiêu năm ? Lão tử đột phá  cách đây bao nhiêu năm? Cao Đồ, tên cẩu Hoàng đế ngươi hãy chờ đó cho lão tử! Tất cả thù hận năm đó, lão tử sẽ tính toán rõ ràng với ngươi!”

Vân Lạc Phong quét mắt lão gia tử đang điên cuồng, đưa mắt trong quân đoàn: “Trong quân đoàn Cương Thiết ba đột phá Cao Linh giả, quân đoàn Liệt Diễm cũng hai đột phá, năm các ngươi thể tiến lên lấy một quả linh quả, chỉ là đề nghị các tới khi nào đạt tới Cao Linh giả trung cấp thì hãy ăn linh quả, mượn cơ hội đột phá.”

Lão gia tử đang điên cuồng to bất ngờ kịp đề phòng, lời của Vân Lạc Phong cẩn thận thể dừng tiếng của , chính nước miếng của cho sặc, nét mặt già nua đỏ lên, chợt ho khan.

“Xú nha đầu, ngươi*** rốt cuộc bao nhiêu linh quả hả?”

Lão gia tử thật vất vả hoà hoãn thở, tức giận trừng mắt Vân Lạc Phong.

Trước đó nha đầu còn cho ông vui mừng, ông thấy là kinh sợ cũng khác biệt lắm! Nói chừng tự cẩn thận, thể chịu nổi những điều vui mà tắc nghẽn cơ tim.

Vân Lạc Phong im lặng hồi lâu, một câu tương đối bảo thủ: “Đại khái là cũng thể cho mỗi trong hai quân đoàn Cương Thiết và Liệt Diễm một quả.”

Sau khi Vân Lạc Phong lời , trái tim Vân Lạc chợt co quắp một cái, thiếu chút nữa liền ngừng đập.

Ông vốn cho là đây là một loại quả thần kỳ, Vân Lạc Phong nhiều lắm thì cũng chỉ một quả, ai âm thầm nhiều linh quả như ? Lại đủ cho trong quân đoàn Cương Thiết và Liệt Diễm mỗi một quả?

Hình như là cảm thấy nỗi kinh sợ của Vân Lạc đủ lớn, Vân Lạc Phong thêm một câu: “Những quả mà dùng hết , cháu vẫn thể lấy tới tay lẫn nữa! Vì , nếu hộ vệ Vân gia thể đột phá đến cao Linh gỉa, cũng thể đến chỗ cháu lấy một quả linh quả, điều kiện tiên quyết là, hộ vệ đó nhất định trung thành với Vân gia!”

Vân Lạc điên cuồng luôn , kéo lấy tà áo Vân lạc Phong nữa: “Ngươi nha đầu , đồ như cũng sớm một chút lấy hiếu kính gia gia ngươi, mau, cho thêm một trăm tám mươi linh quả, càng nhiều càng , dù cũng ngại nhiều.”

Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nhướng mi tà mị, giơ tay gạt bàn tay của Vân Lạc : “Linh quả chỉ dùng đầu tiên mới hiệu quả, cho dù ăn nhiều hơn nữa cũng tác dụng nào cả.”

“Lão tử dùng như nước trái cây uống ?” Lão gia tử đảo cặp mắt trắng dã, bá đạo đưa tay , “Mau, giao linh quả đây cho .”

Tim Vân Lạc Phong cũng run rẩy một cái, nàng đau lòng lấy từ trong ống tay áo hai quả linh quả, bỏ trong tay lão gia tử.

“Còn nữa ?”

“Cháu chỉ mang ba quả , bây giờ cũng còn, ba quả cũng cho , còn ngày mai cháu đưa đến thư phòng của .”

Cố Diệp Phi

Nghe lời của Vân Lạc Phong, Vân Lạc hoài nghi nàng một cái, nửa tin nửa ngờ hỏi: “Cháu là thật?”

“So với trân châu còn thật hơn.”

Vân Lạc Phong gật đầu một cái, gương mặt thành khẩn.

“Đã như , bỏ qua cho cháu.” Vân Lạc thu linh quả , hừ một tiếng , “Nhớ lấy, đồ hết lấy đến hiếu kính gia gia ngươi.”

Vân Lạc Phong rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở , tủm tỉm đáp: “Biết , bất kể đồ gì, cháu sẽ lấy đưa cho đầu tiên.”

“Như mới đúng chứ.” Lão gia tử lộ nụ thỏa mãn, “Được , quấy rầy các ngươi nữa, các ngươi huấn luyện cho , đây một bước, ha ha ha..”

Dứt lời, Vân Lạc ha ha rời khỏi phòng huấn luyện.

“Nhị thúc.” Sau khi Vân Lạc Phong thấy lão gia tử rời , đầu nam tử tuấn tú ưu nhã, “Chỗ của cháu còn năm quả linh quả, liền từ tới phân chia cho thành viên đột phá đến Cao Linh giả, về nếu mới thăng cấp đến Cao Linh giả, nhớ cho cháu .”

Vân Thanh Nhã nhếch môi một tiếng: “Được.”

, Nhị thúc, thuốc cháu đưa cho nhớ đúng hạn dùng đó, ngày mai cháu việc rời khỏi Long Nguyên quốc một chuyến, chờ đến lúc cháu trở , sẽ chữa trị đan điền cho , khôi phục thực lực.”

Vân Thanh Nhã ngẩn , ánh mắt về phía Vân Lạc Phong tràn đầy kích động: “Tiểu Phong, cháu còn thể khôi phục thực lực ư?”

“Không sai.” Vân Lạc Phong gật đầu một cái, “Chẳng những cháu thể khôi phục thực lực cho , hơn nữa còn thể cho trở nên cường đại hơn, nhưng điều kiện tiên quyết là, thuốc cháu đưa cho thể ngừng sử dụng, chờ đến khi cháu về, cũng sai biệt lắm thể giúp khôi phục thực lực.”

Giờ khắc , tim Vân Thanh Nhã sôi sùng sục lên.

Sau khi thương mười năm , từng nghĩ tới một ngày nào đó còn thể khôi phục thực lực, hôm nay thể lên nữa, thỏa mãn, từng ngờ đến, tiểu chất nữ của năng lực giúp khôi phục thực lực.”

Đây là chuyện dám nghĩ đến!

“Tiểu Phong, thật để cảm ơn cháu...”

Vân Lạc Phong chớp hạ đôi mắt, tà mị : “Chúng một nhà, cần gì cảm ơn? Nhị thúc, cho dù như thế nào nữa, cháu cũng sẽ chữa trị cho thật !”

Nhìn đôi mắt thiếu nữ kiên định, Vân thanh Nhã nở một nụ , khuôn mặt tuấn tú tràn đầy tự tin và kiêu ngạo: “Tiểu Phong, Vân gia cháu, tai họa nào mà thể vượt qua? Nhị thúc tin tưởng cháu, cũng sẽ chờ cháu trở .”

Trong mắt của quân đoàn Cương Thiết, Liệt Diễm đều là cảm kích, ý chí trong lòng càng khắc sâu.

Cũng chẳng nguyên nhân gì, bởi vì Vân Lạc Phong mang linh quả trân quý như thế cho bọn dùng, cũng bởi vì sự tồn tại của linh quả, để cho những còn đột phá đến Cao Linh giả, triệt để kích thích một trận giao tranh.

Đoán chừng Vân Lạc Phong cũng nghĩ đến, hành động hôm nay của nàng, cho trong quân đoàn càng thêm mất ăn mất ngủ, chỉ vì đột phá đến cảnh giới Cao Linh giả!

Hôm .

Thiên Minh.

Một tiếng rống to tức giận vang dội bầu trời Vân gia, vang vọng hồi lâu.

“Vân Lạc Phong, ngươi xú nha đầu còn dám chạy, chờ ngươi trở , coi lão tử đánh nát m.ô.n.g ngươi !”

Giọng truyền hết trong tai trong Vân gia, cho bọn hạ nhân sợ hết hồn, Đại tiểu thư trêu chọc tướng quân đại nhân? Làm cho tướng quân đại nhân tức giận lớn đến như ?

Dường như kể từ khi tướng quân trở về, ba ngày hai bữa Đại tiểu thư cho tức giận đến giơ chân, bọn họ thật sợ một ngày nào đó tướng quân sẽ nàng chọc tức chết.

Vân Lạc là tức giận, nha đầu hôm nay sẽ mang một trăm tám mươi linh quả đến thư phòng của ông, kết quả là, ông đợi một buổi sáng, thiếu nữ cũng xuất hiện, đến khi ông kịp đợi nữa tự đến tìm nàng , nhưng ông chỉ thấy một tờ giấy trong phòng thiếu nữ.

Trên giấy rõ, nha đầu rời nhà ngoài!

Dĩ nhiên, Vân Lạc cũng chỉ hô lên một chút mà thôi, nếu thật đánh nát m.ô.n.g Vân Lạc Phong, ông cũng , ngay cả thiếu nữ rớt một sợi tóc, ông cũng sẽ đau lòng nửa ngày trời, chớ chi là đánh nàng.

 

Loading...