Vẻ mặt Tư Huyên đổi một chút, kinh ngạc lui về phía hai bước, sắc mặt tái nhợt, thể mềm mại chấn động thôi, mồ hôi lạnh ứa .
Hắn !
Người nam nhân quả nhiên !
Mà , khi bộ chuyện , ngay cả Vân gia cũng trở về, trực tiếp tới Linh môn tìm nàng tính sổ.
“Tư Huyên.” Đáy lòng Tư Quỳnh dần dần hiện dự cảm : “Rốt cuộc phát sinh chuyện gì?”
Nha đầu , sớm qua, ngàn vạn thể trêu chọc Quỷ Đế, nghĩ tới cuối cùng nàng vẫn trêu chọc !
“Ta……” Môi Tư Huyên run nhè nhẹ: “Ta cố ý, chỉ là……”
Chỉ là quá !
“Cao Thiếu Thần là ngươi xúi giục, những Cao Linh Giả cao cấp cũng mà ngươi phái .” Vân Tiêu hình như lầm bầm lầu bầu, nhưng đôi mắt lãnh khốc của thẳng Tư Huyên: “Ngươi phạm một sai lầm to lớn như thế, Linh môn cũng che chở cho ngươi……”
Bước chân Tư Huyên lui về phía vài bước, gắt gao dựa gần vách tường: “Ta thương tổn Vân Lạc Phong, chỉ là nàng gả cho Cao Thiếu Thần mà thôi, hơn nữa, nàng đang ở ?”
Bốp!
Cố Diệp Phi
Một cái tát hung hăng quăng xuống, khuôn mặt Tư Quỳnh xanh mét, phẫn nộ quát: “Ngươi câm miệng cho , là ai cho phép ngươi chuyện với Quỷ Đế như thế.”
Lúc giáo huấn Tư Huyên xong, Tư Quỳnh vội vàng chuyển Vân Tiêu, lau chùi mồ hôi lạnh trán, : “Quỷ Đế đại nhân, Tư Huyên nàng nhận sai lầm, huống chi, nàng cũng chuyện thể nào vãn hồi, còn thỉnh Quỷ Đế đại nhân……”
Ánh mắt nam nhân lãnh khốc chậm rãi quét về phía Tư Quỳnh.
Chỉ là một cái liếc mắt , khiến cho thở Tư Quỳnh kiềm hãm, cái c.h.ế.t quanh quẩn ở trong lòng cho sợ hãi.
Hắn dám cam đoan, nếu là chính còn dám vì Tư Huyên một lời, c.h.ế.t Tư Huyên, mà là !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-296.html.]
Tư Quỳnh quyết tâm, : “Quỷ Đế đại nhân, nha đầu Tư Huyên đắc tội Quỷ Đế, cho nên, liền giao nàng cho Quỷ Đế xử trí!”
Dù cho Tư Huyên là nữ nhi thích nhất, nhưng cho dù thích nữ nhi , cũng vì nàng liên lụy bộ linh môn.
Thực lực Quỷ Đế quá mức cường đại, cường đại đến mức thể nào chống đỡ!
Cho nên, vì linh môn, chỉ thể từ bỏ nàng.
“Cha!” Tư Huyên dám tin tưởng hô một tiếng, mắt lộ vẻ vô cùng tuyệt vọng: “Người từ bỏ ?”
Tư Quỳnh lạnh lùng liếc mắt Tư Huyên: “Chính ngươi phạm sai lầm, chính gánh vác, sẽ để cho ngươi liên lụy Linh môn.”
Ngụ ý, cho dù Vân Tiêu xử trí nàng như thế nào, đều sẽ mặc kệ hỏi.
Thân thể Tư Huyên tê liệt ngã xuống mặt đất, khuôn mặt tú lệ trở nên trắng bệch.
Nàng nghĩ đến, bởi vì để cho trong lòng ghen ghét quấy phá, thế cho nên bỏ mạng ở chỗ !
mà, dục vọng sống vẫn Tư Huyên từ mặt đất lên, té ngã lộn nhào bò tới mặt Vân Tiêu, hung hăng đụng đầu.
“Cầu xin ngươi thả , chỉ cần ngươi thả , bảo đảm cũng dám bất kì tơ tưởng nào với ngươi nữa! Ta càng nguyện ý chính hầu hạ Vân cô nương!”
Vân Tiêu lạnh lùng liếc mắt nàng một cái: “Thực lực ngươi quá kém.”
Ý tứ trong lời rõ ràng, thực lực của ngươi quá kém, tư cách hầu hạ nàng.
“Không cần!”
Tư Huyên cảm giác sát khí nam nhân, hét lên một tiếng, giơ tay liền bám chân Vân Tiêu.
Oanh một tiếng, khí thế Vân Tiêu bắt đầu khởi động, đánh văng ống quần , bởi vì khí thế quá mức mạnh mẽ, tay Tư Huyên liền chấn động đến nứt vô vết thương, m.á.u tươi chảy xuôi mà , nhiễm hồng bộ cánh tay.