Vân Lạc Phong sờ sờ mũi của , lúc đầu, cô còn cho rằng lão gia tử chỉ thiên vị Vân Tiêu mà bỏ rơi đứa cháu ruột như cô, ngờ khi đối diện với Vân Thanh Nhã và Ninh Hân, ông cũng đồng dạng thiên vị Ninh Hân mà vứt bỏ đứa con ruột của chút thương tiếc.
Nghĩ đến đây, trong lòng Vân Lạc Phong đột nhiên cảm thấy cân bằng hơn nhiều.
"Gia gia, tiệc mừng thọ cũng bắt đầu , đừng để những việc ảnh hưởng đến khí vui vẻ của buổi tiệc hôm nay!" Vân Lạc Phong cong cong khóe môi .
"Ừm!" lão gia tử liền ha ha mấy tiếng: " , ! Mọi cùng xuống nào!"
Chúng quan khách đồng loạt vị trí của , tuy nhiên, lúc nào cũng một vài nhân tố hài hòa cùng với bầu khí hiện tại.
Một nam nhân quý khí mười phần từ ghế dậy, mỉm : "Vân tướng quân, , đại tiểu thư của quý phủ qua gần với một tên hộ vệ, đại tiểu thư thành cùng tên hộ vệ ?"
Lão gia tử sửng sốt một chút, nhưng vẫn ăn ngay thật mà đáp: "vẫn !"
Cho dù khắp Long Nguyên Quốc đều xưng hô Vân Tiêu là cô gia của Vân gia, hai bọn họ ngay cả "con" cũng luôn nhưng thành , thể hiểu , Vân gia cũng để cho Vân Lạc Phong thành cùng với Vân Tiêu!
Ánh mắt của nam nhân khẽ lóe lên một cái, mỉm tiếp: "Vân tướng quân, nếu đại tiểu thư quý phủ vẫn gả, đây xin bạo gan mà cầu cho nhi tử nhà , ý của Vân tướng quân thế nào?"
"Cha?"
Nghe lời , gương mặt của thiếu niên bên cạnh nam nhân bỗng nhiên biến sắc, trong mắt xuất hiện một tia nôn nóng.
Vân Lạc Phong xác thật mà một dung mạo tuyệt sắc khuynh thành, đáng tiếc, cô sinh con cùng với một nam nhân khác , chẳng lẽ cha đội cái nón xanh ?
"Câm miệng!" nam nhân quý khí sanh trừng mắt thiếu niên bên cạnh, lạnh giọng : "chuyện sẽ do cha chủ, ngươi nhiều lời!"
Dù trong mắt , Vân Lạc Phong còn mà một nữ nhân trong trắng, còn cả một đứa con, tuy nhiên, tại cái nơi cường giả vi tôn như đại lục , chỉ cần ngươi đủ thực lực, thì bất kể ngươi sai chuyện gì cũng đều đáng tha thứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-670.html.]
Đây chính là lòng thực tế!
Cố Diệp Phi
Thiếu niên tức giận đặt m.ô.n.g mạnh xuống ghế, mặt đầy căm giận.
Hắn thật sự nghênh thú một nữ nhân còn tấm trong trắng về thê tử!
Những khách nhân khác thấy nam nhân quý khí đoạt tiên cơ cũng sôi nổi lên, vội vàng chào hàng cho con cháu nhà .
"Vân tướng quân, cảm thấy con trai nhà cũng tệ, nếu ngài đồng ý, thể cho nó đến Vân gia ở rể!"
"Con trai của ngươi tệ? Con trai ngươi chẳng qua cũng chỉ là một kẻ ăn chơi trác táng mà thôi! Làm xứng đôi với Vân đại tiểu thư? Ta cảm thấy vẫn là cháu trai nhà tương đối ưu tú!"
Nhìn đám đang tranh luận mắt, ánh mắt Vân Lạc Phong chút tối , khóe môi từ từ kéo dãn một nụ nguy hiểm.
"Thiếu công tử của Thanh Phong Phái, thường lưu luyến ở những nơi trăng hoa, hơn nữa, trong hậu viện cũng vô thị! Còn Trương gia cùng với thiếu gia của Nhung phủ, dù hậu viện nhiều thị bằng thiếu công tử Thanh Phong Phái, nhưng cũng vài , các ngươi cho rằng, các ngươi dựa cái gì mà xứng đôi với ?"
Lời Vân Lạc Phong dứt, đại sảnh cũng theo đó là trở nên yên tĩnh dị thường.
Mấy sôi nổi tranh đoạt nãy giờ bỗng chút ngượng ngùng: "dù thì là nam nhân, vài phòng thị là bình thường ?"
Vân Lạc Phong b.ắ.n ánh mắt lạnh căm căm mới mở miệng lên tiếng.
"Những lời lão gia tử nhà ngươi hiểu ? Người của Vân gia là nhất sinh nhất thế nhất song nhân! Tuyệt đối dung chứa kẻ thư ba! Chỉ dựa một điểm thôi, thì tất cả tử trong gia tộc của các ngươi thể xứng với !"
Lời lẽ Vân Lạc Phong đường đường chính chính mà cuồng ngạo vô song, nghiễm nhiên là hề đem những kẻ để ở trong mắt.
"Vân đại tiểu thư, thể cho con trai phân phát hết hậu viện, xin đại tiểu thư cho chúng một cơ hội!"
Những khác cũng bỏ qua cơ hội , đều vội vội vàng vàng buông lời thề thốt: "hơn nữa, thể đảm bảo, nó sẽ tuyệt đối bất cứ chuyện gì với Vân đại tiểu thư.... "