Đối với việc Vân Lạc Phong lựa chọn trị liệu cho của Y Các , dĩ nhiên Ninh lão bất luận ý kiến nào, ông mỉm , : “Vân nha đầu, lão hủ cùng ngươi đến hậu viện , ngươi cứ trị liệu cho , khi chữa khỏi đến chữa bệnh, Hân nhi, đỡ lên.”
“Dạ, gia gia.”
Gương mặt thanh tú của Ninh Hân xuất hiện nụ sáng lạn, nàng nâng thể của lão giả, đỡ ông từ ghế dậy, trong hai con ngươi thanh triệt hàm chứa ý nhợt nhạt.
Vân Lạc liếc mắt Ninh Hân đoan trang tú lệ, trong lòng chút cảm thán.
Đây mới chân chính là tiểu thư khuê các! Trong nhất cử nhất động đều thể hiện đối phương giáo dục lễ nghi cực kỳ ! Chỉ động tác của nàng cũng cảm thấy cảnh ý vui.
Không giống Mộ Vô Song dối trá!
Đoan trang của Mộ Vô Song do nàng giả vờ, cả đều tản mát thở dối trá. Nếu hai chung một chỗ để so sánh, chỉ sợ thể dễ dàng phân thắng bại.
“Các ngươi cùng tới.”
Vân Lạc Phong lười biếng duỗi cái eo, con ngươi tà mị chậm rãi đảo qua mấy ở đây, xoay ngoài đại sảnh.
——
Trong phủ Thừa tướng, từ khi Mộ Vô Song mang gương mặt sưng đỏ trở về, liền còn an bình nữa. Toàn bộ gia đinh, nha ngay cả thở cũng dám thở mạnh một chút, sợ lửa giận của thừa tướng đại nhân chỗ phát sẽ ập lên đầu !
“Phế vật, một đám phế vật!”
Bên trong thư phòng, Mộ Hành Cừu hất bộ thư tịch bàn xuống đất, dung nhan già nua đầy phẫn nộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-an-choi-trac-tan/chuong-94.html.]
“Ta sai các ngươi đến Y Các mua sắm dược liệu tiêu sưng, các ngươi thể mua trở về! Còn cần các ngươi để gì?”
Sắc mặt của Mộ Hành Cừu xanh mét, hai tròng mắt tràn ngập tức giận gắt gao chằm chằm bọn gia đinh quỳ mặt đất.
Chúng gia đinh sợ tới mức gắt gao cúi đầu, ngay cả dũng khí ngẩng đầu lên cũng , bộ đều sợ hãi rụt rè cuộn tròn thể, run rẩy thôi.
Cố Diệp Phi
“Thừa tướng đại nhân, của Y Các tất cả dược liệu đều Cảnh ngự y hỏng, cho nên Y Các hết dược liệu.”
Dược liệu trong Y Các vĩnh viễn cũng thể hết! Chỉ là những đó Vinh lão căn dặn, căn bản là bán dược liệu cho phủ Thừa tướng. Đáng tiếc, hiện giờ Mộ Hành Cừu vẫn chuyện .
“Gia gia.”
Ngay lúc Mộ Hành Cừu sắp sửa phát giận nữa thì một giọng ưu nhã chậm rãi từ cửa truyền đến.
Khoảnh khác thấy giọng , lửa giận của Mộ Hành Cừu dần dần bình . Hắn ngẩng đầu về phía thiếu nữ đang từ ngoài thư phòng , đau lòng hỏi: “Vô Song, cháu tới đây?”
Giờ phút Mộ Vô Song còn xinh như , bộ mặt của nàng đều dùng băng gạc bao bọc, chỉ để một đôi mắt hàm chứa oán độc cùng với một cái miệng nhỏ.
“Gia gia, cháu chuyện của Y Các.” Mộ Vô Song rũ xuống đôi mắt, “Cháu cũng sư phụ vì cháu báo thù, cẩn thận hư hao tài vật của Y Các nên Y Các xếp sổ đen, chứ thật Y Các cũng hết dược liệu. Hơn nữa, bởi vì sư phụ ở trong Y Các gây rối, khiến Y Các ngay cả dược liệu cũng bán cho chúng .”
Lấy tính cách trọng sĩ diện của Cảnh Lâm tuyệt đối sẽ chính ăn mệt ở trong Y Các! Còn những ở Y Các ngày đó, do mệnh lệnh của Vinh lão cũng dám rêu rao ở khắp nơi.
Bởi , cho tới bây giờ Mộ Vô Song cũng sở dĩ phủ Thừa tướng thể mua sắm dược liệu ở Y Các là vì Y Các Vân Lạc Phong hết giận!
“Song nhi, cháu yên tâm, thù gia gia nhất định sẽ vì cháu báo!” Đáy mắt Mộ Hành Cừu hiện lên một tia sát khí, lạnh giọng .