Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1097: Đạo thuật à, không đấu thì sẽ thụt lùi đấy!
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:57:48
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây nhanh chóng tin Chu Thái hậu lâm bệnh nặng, hôn mê b·ất t·ỉnh qua con rối Quốc sư. Nàng hề ngạc nhiên, cũng chẳng chút động lòng. Dù đó cũng là bệnh cũ, và bà cũng già .
Điều khiến nàng ngạc nhiên là gặp Ngụy Tà mất tích khá lâu. Hỏi mới , hóa chính là Vô Thường âm sai phụ trách câu hồn Chu Thái hậu.
Ngụy Tà hắng giọng: “Nghe Chu gia gây chuyện lớn, dám đả thương lão đạo trưởng trong quan. Có cần trả thù riêng giúp ngươi ? Trên đường xuống hoàng tuyền chỉnh đốn lão thái hậu một chút?”
Tần Lưu Tây bực : “Ngươi thôi . Đó là Thái hậu đương triều, ở phượng vị, tự vận mệnh quốc gia phù hộ. Ngươi động bà , là chán quỷ ?”
Ngụy Tà ngượng ngùng sờ mũi: “Thì cũng chỉ giúp ngươi xả giận thôi mà.”
“Xả giận cũng cần thiết động đến linh hồn yếu ớt của một bà lão.” Tần Lưu Tây hỏi: “Bà còn sống mấy ngày nữa?”
Ngụy Tà lật Sổ Sinh Tử, đáp: “Còn hai ngày nữa. Ta đang tranh thủ trốn việc đây. Dạo c·hết nhiều quá, mệt đứt , hồn cũng sắp hư . Mau cúng cho ít đồ ăn ngon và hương nến xịn .”
Tần Lưu Tây hóa vàng mã, nến hương cho , : “Trước bảo ngươi suy nghĩ về con đường , hoặc là tu Quỷ Đạo, hoặc là cứ Vô Thường tích lũy công đức đầu thai. Ngươi nghĩ kỹ ?”
Tim Ngụy Tà thót một cái: “Đang yên đang lành, nhắc chuyện ?”
Nghe cứ như điềm gở .
“Sắp tới bận, lẽ cũng thường xuyên bế quan, e là thể để ý đến ngươi , cho nên...”
“Là vì chuyện của Ác Phật Hủy La?”
Tần Lưu Tây gật đầu: “Hắn thứ dễ đối phó. Ta cần nhiều thời gian để tính toán. Ngươi tự lo liệu cho nhé.”
Ngụy Tà im lặng nhíu mày, trong lòng dâng lên cảm giác lo âu khó tả.
Hai ngày nay, Thịnh Kinh náo loạn cả lên.
Thứ nhất, đồn Trung cung Hoàng hậu tóc tai bù xù, mặt mày tái nhợt quỳ điện Thanh Cần của thánh thượng, xin tự phế truất ngôi vị để bảo tính mạng. Bà phơi bày chuyện bệnh lâu khỏi là do dùng tà thuật hãm hại, cầu xin thánh thượng chủ.
Thừa Ân hầu và em nhà Mộc gia cũng quỳ mặt thánh thượng lóc kể khổ. Họ năm xưa Mộc gia giao binh quyền sảng khoái thế nào, giờ hai phòng chỉ còn dựa mỗi một cây độc đinh để nối dõi tông đường. Thế mà vẫn thấy Mộc gia đủ thảm, tuyệt diệt dòng giống nhà họ. Đến một Hoàng hậu con cũng kéo xuống mới lòng. Đây chẳng những là hút m.á.u Mộc gia, mà còn ăn thịt, rút gân họ. Thà rằng thứ dân còn giữ mạng sống... vân vân và mây mây.
Ngoài , họ còn ám chỉ việc kéo Hoàng hậu xuống là để ai lên hậu vị? Bước tiếp theo là kéo cả thánh thượng xuống khỏi ngai vàng ?
Mộc gia ầm ĩ khiến thánh thượng đau đầu nứt , uống bao nhiêu đan d.ư.ợ.c cũng đỡ. Ngài bắt đầu để tâm đến lời tố cáo của Thừa Ân hầu. Trước tiên, ngài tìm cớ mắng mỏ Thái t.ử một trận tơi bời, đó lệnh cho Hình Bộ và Đại Lý Tự tra rõ vụ án .
Vụ án càng điều tra càng lôi nhiều phe phái nhúng tay . Rốt cuộc là ai động thủ? Ai ngôi vị Trung cung? Vũng nước đục càng khuấy đảo thêm hỗn loạn.
Đó là một chuyện. Chuyện thứ hai chấn động kém là Thái hậu bệnh nặng hôn mê, cả Thái Y Viện đều bó tay. Thánh thượng tức giận lôi đình, nếu Quốc sư can ngăn, e là c.h.é.m đầu cả lũ thái y .
Cầm cự hai ngày, cuối cùng Chu Thái hậu cũng cưỡi hạc quy tiên.
Gia tộc Chu Quốc Cữu như sập mất một bầu trời. Ngay cả Hiền quý phi cũng ngơ ngác. Chỗ dựa vững chắc bỗng chốc sụp đổ, trong khi Hoàng hậu vẻ đang vực dậy. Điều nghĩa là bà vĩnh viễn vô duyên với ngôi vị Hoàng hậu ?
Thái hậu qua đời, cả kinh thành treo cờ trắng, cử quốc cùng bi ai.
Trong khi đó, Tần Lưu Tây lặng lẽ đến phủ Lận tướng.
Thư phòng thoang thoảng mùi trầm hương thượng hạng tỏa từ chiếc lư hương mạ vàng.
Lận tướng ở chủ vị, sắc mặt xanh xao vàng vọt.
Tần Lưu Tây ngạc nhiên hỏi: “Nhìn sắc mặt ngài thế , tướng phủ nghèo đến mức gì ăn ?”
Khóe miệng Lận tướng giật giật, ánh mắt lóe lên tia tinh quái, thở dài: “Tuổi cao sức yếu, gặp lúc Thái hậu qua đời, quỳ linh cữu tang. Tuy sắp sang xuân nhưng trời vẫn rét căm căm, bộ xương già chịu nổi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1097-dao-thuat-a-khong-dau-thi-se-thut-lui-day.html.]
Tần Lưu Tây nhếch mép: “Ngài đang diễn khổ nhục kế với đấy ? Ta thể ngài tang .”
Lận tướng : “Không đến mức đó. Ta chỉ nghĩ nếu chút sâm uống thì cũng đỡ mệt hơn. Dù cũng sắp chuyện lớn... nhầm, vì thương sinh thỉnh mệnh, sức khỏe là quan trọng nhất, Quan chủ thấy đúng ?”
Ha hả, ngài đúng là dựa bán t.h.ả.m để xin sâm của chứ gì!
Tần Lưu Tây cũng giả lả: “Ngài đúng. Tướng phủ chắc cất giữ ít sâm chứ? Ta cho ngài cái đơn thuốc, tự phối nhé?”
Lận tướng ngước mắt nàng: tạo phản mà một chút lợi lộc cũng cho ?
Tần Lưu Tây sờ mũi: “Lát nữa
cho mang đến cho ngài. Chút cuối cùng đấy, uống xong là hết, tiết kiệm chút nhé.”
Quan trọng là nàng cũng chắc thời gian để .
Sắc mặt xanh xao của Lận tướng lập tức hồng hào trở . Ông vòng vo nữa, đưa tin tức điều tra cho nàng: “Dự đoán của ngươi sai. Bên cạnh Tín Dương Vương quả thực một vị cung phụng bí ẩn, coi trọng. Nghe vị cung phụng tên là Huyền Minh chân nhân ở bên cạnh Tín Dương Vương hơn hai mươi năm .”
Tay Tần Lưu Tây khựng . Nàng nhận tờ giấy, xem qua thông tin cơ bản, lật sang trang . Nhìn thấy bức tranh chân dung, đồng t.ử nàng khẽ co .
“Hóa là ?”
Lận tướng thổi chén , liền hỏi: “Ngươi quen ?”
“Không quen, nhưng gần đây đấu pháp với một trận. Cây kim âm sát trong đầu Mộc Hoàng hậu chính là do . Xem chủ mưu thực sự hãm hại Hoàng hậu là Tín Dương Vương phủ.” Tần Lưu Tây chỉ khuôn mặt trẻ con trong tranh: “Hóa tên là Huyền Minh.”
Kẻ bày Ngũ Hành Trận hại Lệ gia là Huyền Minh. Kẻ định giúp Tín Dương Vương phủ sinh quý t.ử ngũ hành cũng là . Kẻ hãm hại Hoàng hậu cũng là .
Tín Dương Vương phủ đúng là lòng lang thú thật!
Lận tướng nhíu mày: “Khó trách vụ án mưu hại Hoàng hậu liên lụy đến cả Thái tử, Triệu Vương và các phe phái khác. Xem ngoài Mộc gia, Tín Dương Vương cũng nhúng tay khuấy đục nước.”
“Theo lời Hoàng hậu nương nương, nước đục mới dễ bắt cá. Trước tiên dìm mấy kẻ danh chính ngôn thuận xuống, thì kẻ danh chính ngôn thuận như Tề Khiên mới cơ hội ngoi lên. Hành sự thế nào, Lận tướng, cái dựa mấy trăm cái tâm nhãn của các ngài .”
Lận tướng gật đầu. Chưa đến chuyện các hoàng t.ử nội đấu, chỉ riêng những việc Tín Dương Vương cho thấy hề an phận thủ thường như bề ngoài, mà đang âm thầm mưu đồ đại sự. Khối u ác tính nhất định loại bỏ !
Nếu đến lúc thù trong giặc ngoài thì phiền phức lớn.
“Vậy còn tên Huyền Minh ?” Lận tướng Tần Lưu Tây. Chẳng lẽ cứ để mặc ?
Tần Lưu Tây chỉ trán Huyền Minh trong tranh, tươi rói: “Ở vị trí nào thì việc nấy. Tín Dương Vương phủ lòng lang thú, diệt vong là điều tất yếu, cần các vị trung thần vạch trần định tội. Còn về ... là trong đồng đạo, bần đạo tự nhiên đến chào hỏi một tiếng, luận bàn một chút. Đạo thuật mà, đấu thì sẽ thụt lùi đấy!”
Huyền Minh mới hồn: Ngươi đừng qua đây a a a!
(Hết chương 1097)
Thư Sách