Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1098: Huyền Minh: Ta đã biết chuyến đi này đại hung mà!

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:57:49
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Là một cung phụng tôn sùng bấy lâu nay, Huyền Minh rời khỏi đại bản doanh của Tín Dương Vương phủ mới càng thấy ngu xuẩn. Tại bỏ để đến đây chịu sự sai khiến của vị đại tiểu thư chứ?

Nàng m.a.n.g t.h.a.i là do ? Ai do nàng phóng túng quá độ, sớm hỏng cơ thể ?

Bây giờ t.h.a.i thì trút giận lên đầu . Chẳng lẽ thể dùng đạo thuật điểm một cái bụng nàng là t.h.a.i ngay ?

Hơn nữa, từ khi cổ nữ c·hết, luôn cảm thấy chuyện thuận lợi. Quả nhiên, sư phụ của cổ nữ là Nhất Dương đạo nhân đến phủ Tư Di quận chúa cũng m·ất t·ích, giờ đến lượt !

Chẳng lẽ cũng sẽ kết cục giống như hai thầy trò , cuối cùng là c·hết bất đắc kỳ tử?

Nếu thật sự là , Tư Di quận chúa đúng là "hắc quả phụ" (nhện góa phụ đen) chính hiệu, ai gần đó c·hết!

Huyền Minh càng nghĩ càng thấy điềm . Nếu hai thầy trò hỏng việc, chẳng thèm đến đây. Kết quả là khỏi đại bản doanh Tín Dương Vương phủ, vận may dường như bay biến hết, đó là Thần Xui Xẻo ám quẻ, liên tiếp gặp phản phệ.

Sao thế ?

Hắn hút bao nhiêu vận may của khác, giờ xui xẻo thế ? Thậm chí những nghiệp chướng gây từ nhiều năm cũng bắt đầu báo ứng. Đó là ai nhỉ? Kẻ cầu xin bày trận mượn phong thủy vận khí ? Hắn họ gì, lâu quá , nhớ rõ, hình như là trồng ?

Khi đó, ngộ điểm mấu chốt của thuật "ngũ hành mệnh cách thôi vận và sinh vận" (thúc đẩy và sinh vận khí), đang cần gấp một vật thí nghiệm. Vừa kẻ trồng đó tìm tới, cho kẻ nhận, thế là "Ngũ Hành Trận Sinh Người Sống" bố trí. Từ đó, say mê thuật ngũ hành tương sinh tương khắc đến mức điên cuồng.

Mấy năm nay, Tín Dương Vương phủ cung phụng, hưởng lợi ít, nghiên cứu pháp trận ngũ hành và mấy thứ đại sát khí, thuận buồm xuôi gió cho đến tận bây giờ.

Vậy mà đến phủ quận chúa, ngã ngựa chỉ vì một cây kim âm sát nhỏ bé.

Nơi thực sự độc!

“Chân nhân? Chân nhân?”

Tư Di quận chúa phát hỏa một hồi, thấy sắc mặt Huyền Minh ngày càng đen, trong lòng cũng bắt đầu thấp thỏm. Không nàng đắc tội với vị thần tiên chứ?

Huyền Minh lạnh lùng nàng.

Da mặt Tư Di quận chúa giật, gượng : “Chân nhân, trút giận lên ngài . ngài xem, tháng để gieo t.h.a.i sắp qua vẫn chẳng động tĩnh gì, nên mới sốt ruột to tiếng một chút, chứ bất mãn với ngài.”

“Bằng ngươi mà cũng dám?” Huyền Minh lạnh.

“Mẫn Mẫn dám. Ta cũng là vì sợ kế hoạch của chân nhân thất bại nên mới lo lắng thôi. Ngài xem?” Tư Di quận chúa nén giận, vuốt bụng tỏ vẻ tủi .

Huyền Minh hừ một tiếng: “Bổn tọa sớm nhắc nhở quận chúa tu dưỡng tính, chuẩn nhất để mẫu của quý tử. hiển nhiên, quận chúa để lời tai.”

Tư Di quận chúa tức tối trong lòng. Bây giờ là lúc chuyện ? Không nên giải quyết vấn đề ?

“Ta thực sự bậy nhiều mà.” Nàng ngụy biện: “Ta cũng uống t.h.u.ố.c trợ t.h.a.i , nhưng mà...”

Tư Di quận chúa cũng thấy lạ và oan ức. Đại phu khám bảo cơ thể nàng vấn đề, mãi thụ t.h.a.i ?

Huyền Minh phiền lòng, cũng lười đôi co với nàng, : “Chuyện đến nước , chỉ thể liều lĩnh một phen. Bần đạo còn một cách, nhưng nhân quả báo ứng cực lớn, xem quận chúa dám chấp nhận .”

Mí mắt Tư Di quận chúa giật giật: “Là cách gì?”

“Bày Thiên Địa Ngũ Hành Giục Sinh Trận, lấy thọ nguyên hiến tế để mượn vận, đó ăn tinh huyết ngũ hành của âm thai, giao hợp với nam t.ử trong trận pháp. Nếu thành công, sẽ m.a.n.g t.h.a.i . Nếu thành, quận chúa sẽ tổn thọ, còn nhân quả phản phệ.”

“Xằng bậy quá! Đã tổn thọ mà còn thể thành, thế thì mượn vận cái nỗi gì?” Tư Di quận chúa hét lên. Vụ ăn lỗ vốn quá!

Huyền Minh lạnh nhạt: “Vận thể mượn, nhưng nếu cơ thể ngươi phúc khí đó, thì trời cũng chịu thôi!”

Một câu toạc móng heo: Tự cố gắng còn trách trời? Sao lên trời mà ở luôn !

Tư Di quận chúa chọc tức đỏ mặt tía tai. Đây một nhà ?

“Vậy... khả năng thành công là bao nhiêu?” Nàng yếu ớt hỏi.

Huyền Minh giảo hoạt đáp: “Phải xem cơ thể quận chúa chịu cố gắng .”

Tư Di quận chúa nghẹn lời. Ngươi thà đừng còn hơn!

Thấy bộ dạng tham sống s·ợ c·hết của nàng, Huyền Minh lạnh lùng bồi thêm: “Thực quận chúa cũng cần cưỡng cầu. Việc trồng âm t.h.a.i sinh quý t.ử vốn dĩ trông cậy mỗi quận chúa. Bên phía Vương gia cũng thành công . Có giữ đủ tháng còn xem mệnh.”

Sinh quý t.ử đơn giản thế, vốn là tà thuật nghịch thiên. Muốn dưỡng đến đủ tháng cần mệnh cực lớn. Cho nên thể chỉ trông chờ một , giống như gieo hạt đậu , gieo nhiều hạt, hạt nào nảy mầm, lớn lên thành cây thì mới gọi là thành công!

Cho nên, Tư Di quận chúa cần thiết liều mạng.

Tư Di quận chúa cứng đờ . Mẹ của quý t.ử và một quận chúa bình thường, cái nào quý hơn, coi trọng hơn, nghĩ là ngay. nếu thọ mệnh ngắn ngủi, dù của quý t.ử thì ?

“Không còn cách nào an hơn ư?” Nàng nhíu mày hỏi.

Thư Sách

Huyền Minh như : “Quận chúa , đời chuyện trả giá mà đòi hưởng hết thứ ? Nếu mệnh cách quận chúa đủ quý, thì cũng chẳng chọn trúng . , Ngũ tiểu thư chính là thành công đấy.”

Đồng t.ử Tư Di quận chúa co rút, giận tím mặt: “Nó chỉ là một thứ nữ, dựa cái gì!”

“Dựa mệnh cách Phượng Tinh lâm bàn ( Phượng hoàng chiếu mệnh), so với Ngũ Hành đều của quận chúa cũng chẳng kém cạnh gì.” Huyền Minh : “Nếu lúc sinh quận chúa Ngũ Hành đều , mây tía bao phủ điện các, thì Vương gia coi trọng như thế?” Huyền Minh nhạt: “Quận chúa nên may mắn vì đủ thanh quý, nếu ...”

Tư Di quận chúa rùng .

Huyền Minh mất kiên nhẫn: “Quận chúa nên sớm quyết định . Bên Mộc Hoàng hậu một nữ đạo sĩ lợi hại, hiện giờ đang lùng sục khắp nơi. Ta sớm rời . Hơn nữa còn chuyện tàn đồ trận pháp, bổn tọa cũng tìm.”

Hắn thực sự thời gian dỗ dành vị quận chúa điêu ngoa .

Quan trọng là cảm thấy ở Thịnh Kinh bất an, như thể thú dữ rình rập, thể c.ắ.n xé bất cứ lúc nào.

Cho nên sớm rời . Nếu Tư Di quận chúa coi trọng, chạy từ lâu .

“Để nghĩ thêm , nghĩ thêm .” Tư Di quận chúa luống cuống , hỏi: “Thật sự còn cách nào an hơn ?”

Huyền Minh lắc đầu.

Tư Di quận chúa c.ắ.n răng: “Được, đồng ý với ngươi.”

Huyền Minh gật đầu, định sai chuẩn đồ nghề thì kẻ hớt hải chạy báo: “Bẩm quận chúa, , Tống di nương m.á.u (động thai).”

Sắc mặt Tư Di quận chúa đại biến, quát lớn: “Đồ phế vật, trông kiểu gì thế? Còn mau mời phủ y, ngoài mời thêm thái y về đây!”

“Không cần .” Huyền Minh bấm độn, nhíu mày: “Ả e là phản phệ . Việc thể chậm trễ, mổ lấy t.h.a.i ngay lập tức. Ta sẽ bày trận ngay, quận chúa chuẩn .”

Mặt Tư Di quận chúa trắng bệch. Gấp gáp thế ?

Nàng còn nghĩ kỹ mà!

Màn đêm buông xuống, tuyết bắt đầu rơi lả tả.

Tần Lưu Tây bên ngoài phủ Tư Di quận chúa, về phía chủ viện trong phủ. Ánh mắt nàng bỗng ngưng .

Nàng nhón chân, nhảy lên chỗ cao, quan sát kỹ lưỡng.

Nàng lầm. Ở phía chủ viện, đang những luồng vận khí cuồn cuộn đổ về. Đây là kẻ đang bày trận cướp đoạt cát khí vận từ nơi khác. Hắn gì?

“Á!”

Một tiếng thét chói tai thê lương vang vọng bầu trời đêm.

Tần Lưu Tây lập tức lao về phía âm thanh đó. Đến một sân viện phía Đông, mùi m.á.u tanh nồng nặc xộc mũi. Nàng dán Ẩn Thân Phù lên , ngang nhiên bước phòng.

Trong phòng, mấy mụ đàn bà to khỏe đang vây quanh giường, giữ c.h.ặ.t t.a.y chân đó. Một bà t.ử tướng mạo khắc nghiệt, mang đầy sát khí đang moi từ bụng phụ nữ một bào t.h.a.i nhỏ xíu thành hình , bỏ hộp ngọc do bà v.ú bưng sẵn.

Đồng t.ử Tần Lưu Tây co .

Nhìn phụ nữ giường thở mong manh, chẳng là Tống Tư Liên - nàng từng cảnh báo ? Lúc , quanh nàng âm khí lan tràn, t.ử khí bao phủ. Oán khí từ nàng đang kết nối với cái phôi t.h.a.i trong hộp ngọc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1098-huyen-minh-ta-da-biet-chuyen-di-nay-dai-hung-ma.html.]

Đây là nhân quả phản phệ ?

như lời nàng , đứa bé trở thành bùa đòi mạng của nàng !

Tần Lưu Tây thở dài, linh hồn yếu ớt của Tống Tư Liên bay lên khỏi xác, ngơ ngác xác giường, cho đến khi thấy bà t.ử : “Mau đưa đến cho quận chúa.”

Bà v.ú bưng hộp ngọc rảo bước ngoài.

Tống Tư Liên hồn, vội vàng đuổi theo. Khi lướt qua Tần Lưu Tây, ả dừng , chằm chằm nàng một lúc, đột nhiên oán khí bùng phát, lao tấn công nàng.

Tần Lưu Tây: “...”

Không , chỉ ngang qua thôi mà, ngươi nổi điên cái gì?

“Là ngươi! Ngươi sẽ gặp chuyện, tại cứu ? Ngươi đạo trưởng , đại sư ?” Khuôn mặt Tống Tư Liên vặn vẹo dữ tợn.

Tuy là quỷ mới c·hết, nhưng oán khí của ả đủ lớn nên cũng chút quỷ lực.

cũng chỉ đến thế mà thôi.

Tần Lưu Tây tát một cái khiến ả bay xa: “Cho ngươi mặt mũi đúng ? Oan đầu nợ chủ, hiểu ? Bám lấy gì?”

Tống Tư Liên đ.á.n.h bay, gào t.h.ả.m thiết. thấy cú tát của Tần Lưu Tây đau điếng như thật, ả dám gần nữa, lập tức bỏ chạy.

Oan đầu nợ chủ, ả tìm con tiện nhân Tư Di tính sổ!

Tần Lưu Tây giữ vẻ mặt lạnh lùng, bỗng nhớ trong phủ còn một tên Huyền Minh nữa. C.h.ế.t dở, tên ngu xuẩn đó sắp tiêu đời !

Người sống cứu , nhưng ma quỷ thì vẫn thể vớt vát chút.

Tần Lưu Tây vội vàng đuổi theo.

Người trong nhà sợ hãi, run rẩy : “Các ngươi thấy lạnh quá ?”

“Đừng nữa, mau dọn dẹp !” Có run giọng đáp.

Lúc , Huyền Minh đang vô cùng bất an. Hắn ngẩng đầu bầu trời đêm đen kịt, ngón tay bấm độn vài cái, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Đại hung! Đại hung!

Tại như ? Quẻ đại hung ứng trận pháp , là ở chỗ khác?

Huyền Minh bực bội thôi. Nghe tiếng bước chân, sang, thấy bà v.ú bưng hộp ngọc tới, mang theo một luồng âm oán chi khí và gió lạnh.

“Thiên thanh địa minh, âm trọc dương thanh. Khai ngã pháp nhãn, tâm dương phân minh. Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh, sắc!” Huyền Minh bắt quyết, quẹt qua hai mắt .

Mí mắt nóng lên, mở mắt , quả nhiên thấy oan hồn Tống Tư Liên đang bám sát lưng bà vú.

“Nghiệp chướng!” Huyền Minh lập tức hiểu Tống Tư Liên gì. Hắn rung thanh kiếm tiền đồng: “Ngươi dám loạn mặt bổn tọa!”

Tiếng tiền đồng va leng keng như tiếng trống trận, khiến hồn thể Tống Tư Liên tê dại, rú lên thê lương, đầu bỏ chạy.

Huyền Minh quẹt hai ngón tay lên kiếm, miệng niệm sát quỷ chú: “Thái Thượng Lão Quân dạy g·iết quỷ, ban cho thần phương... Thần nào phục, quỷ nào dám chống? Cấp cấp như luật lệnh!”

Thân kiếm lóe lên kim quang, run rẩy kịch liệt, bổ thẳng về phía Tống Tư Liên.

“Khoan dung độ lượng chút . Người c·hết , tha cho sống thì cũng nên tha cho quỷ chứ. Con quỷ g·iết , ngươi cưỡng ép g·iết quỷ, quá đáng đấy!”

Đinh một tiếng. Có thứ gì đó mạnh mẽ chặn kiếm tiền đồng của .

Đồng t.ử Huyền Minh co rút .

Giọng ...

Tần Lưu Tây dùng Kim Cương Thước đ.á.n.h lệch kiếm tiền đồng, thuận tay dùng xích câu hồn tóm lấy linh hồn đang run rẩy của Tống Tư Liên, nhét tay áo.

Huyền Minh thấy thế, trong lòng căng thẳng. Khi rõ mặt Tần Lưu Tây, một lời vô nghĩa nào, quyết đoán tế Ngũ Hành Sát Sinh Trận của .

Chủ viện vốn bày Ngũ Hành Trận, giờ tế thêm Ngũ Hành Sát Sinh Trận, càng như hổ mọc thêm cánh. Âm sát khí trong trận như những lưỡi d.a.o gió sắc bén, dày đặc che kín bầu trời, cuốn về phía Tần Lưu Tây.

Thấy Tần Lưu Tây nhốt trong Sát Sinh Trận, Huyền Minh ham chiến, lập tức bỏ chạy.

Nữ đạo sĩ mắt thể cách hạ gục trong nháy mắt, khiến chịu thiệt thòi lớn. Giờ đối mặt trực tiếp, chắc chắn càng yếu thế hơn.

Biết rõ đ.á.n.h mà còn cố đ.ấ.m ăn xôi thì chính là tìm c·hết, ngu!

“Đi thế?”

Huyền Minh Tần Lưu Tây xuất hiện ngay mặt , cổ họng nghẹn ứ. Sao nhanh ?

Tần Lưu Tây thầm nghĩ, đến cách nâng cấp Khốn Tiên Trận nàng còn mò bí quyết, huống chi là cái Sát Sinh Trận cỏn con ?

Nàng với Huyền Minh: “Lâm trận bỏ chạy phong thái của tu đạo. Đến đây chiến nào!”

Huyền Minh: Thảo, kiêu ngạo quá!

giờ lúc ngẩn . Hắn sầm mặt, lấy từ bên hông một chiếc chuông Tam Thanh cổ xưa, cán chuông hình kiếm, chuông khắc đầy phù văn Đạo gia phức tạp. Hắn lắc mạnh, leng keng leng keng, từng tầng sóng âm chấn động lan tỏa, thần quỷ đều kiêng dè.

Tần Lưu Tây thấy chuông Tam Thanh, hai mắt sáng rực. Trên tà đạo mà pháp khí tà, thật hiếm thấy. Đáng tiếc, rơi tay phát huy hết uy lực, uổng phí cái chuông .

Nàng vung Kim Cương Thước lên, bước về phía Huyền Minh.

Theo mỗi cú vung thước của nàng, trong viện gió nổi mây vần, một luồng đạo khí (khí thế của đạo pháp) cường đại tràn , đ.â.m thẳng Huyền Minh.

Huyền Minh luồng đạo khí đó chấn động đến n.g.ự.c đau nhức, hộc một ngụm m.á.u tươi, bay ngược . Hắn kinh hãi nữ đạo sĩ trẻ tuổi.

Đạo ý! Chỉ là nàng tùy tiện vung từng đạo ý đ.á.n.h bay . Đó là cái thước gì ?

Không, cho dù pháp khí lợi hại đến , nếu tu vi thấp thì căn bản thể điều khiển , càng đến việc phát uy lực lớn như .

Nàng rốt cuộc là ai?

Nếu Phong Tu ở đây, chắc chắn sẽ than thở: Cùng là tu hành, tại biến thái đến thế!

Huyền Minh trơ mắt Tần Lưu Tây từng bước đến gần. Mỗi bước nàng , đạo khí ép thở nổi, từng ngụm m.á.u tươi trào , thần hồn như xé rách.

Xong ! Quẻ đại hung cho chuyến , hóa là ứng nghiệm ở đây!

(Hết chương 1098)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...