Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1101: Nàng vẫn luôn là Tần Lưu Tây

Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:54:31
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phủ Tư Di quận chúa gây động tĩnh nhỏ. Tần Lưu Tây dựa c·ái c·hết của Tống Tư Liên để tính toán nước cờ với Tín Dương Vương phủ. Nàng thèm che giấu, gửi thư thông báo cho cả Lận tướng và Thừa Ân hầu.

Huyền Minh là cung phụng của Tín Dương Vương phủ, dùng tà thuật hãm hại Hoàng hậu. Dù trốn thoát nhưng tội danh Tín Dương Vương phủ khó mà chối cãi. Thêm đó, c·ái c·hết thê t.h.ả.m của Tống Tư Liên cũng là bằng chứng đanh thép để lớn chuyện.

Lận gia và Tả gia là thông gia, con cháu suýt chút nữa c·hết tay độc phụ Tư Di quận chúa. Giờ nắm điểm yếu, bọn họ dĩ nhiên tấn công c·hết bỏ. Họ còn xúi giục khổ chủ là Tống gia cáo ngự trạng, tố cáo Tư Di quận chúa tàn hại thất đang mang thai, thêm chuyện liên quan đến Mộc Hoàng hậu, khiến Tư Di quận chúa nhanh chóng b·ị b·ắt giam Đại Lý Tự.

"Nhân lúc ngươi bệnh, lấy mạng ngươi". Lận tướng nhổ bỏ khối u ác tính Tín Dương Vương, đương nhiên nhân lúc kịp trở tay, lập tức dâng lên những bằng chứng về âm mưu tạo phản của Tín Dương Vương thu thập đó, yêu cầu điều tra kỹ lưỡng.

"Tạo phản" là từ cấm kỵ nhất đối với bất kỳ vị vua nào. Dù thánh thượng hiện giờ đang mơ mộng thần tiên, ngài cũng thể chấp nhận kẻ lật đổ ngai vàng của . Lại thêm một câu sấm truyền của "Quốc sư": Huỳnh tinh ( chổi) rơi xuống, điềm báo tai họa cho đế vương, ngài lập tức tin ngay, phong khâm sai điều tra!

Tư Di quận chúa và Tín Dương Vương thế t.ử bắt ngục với tư cách nghi phạm. Vốn tưởng việc thẩm vấn sẽ gặp khó khăn, nhưng Tư Di quận chúa khi trải qua trận pháp triệu quỷ của Tần Lưu Tây nửa điên nửa tỉnh, phòng tuyến tâm lý sụp đổ . Ả khai sạch sành sanh chuyện, bao gồm cả việc trồng âm t.h.a.i sinh quý t.ử ngũ hành.

Thế gian loại tà thuật tàn độc như ? Tín Dương Vương phủ đúng là nghịch thiên ! Đại Lý Tự dám giấu giếm, lập tức trình báo lên . Kết quả, khâm sai còn đến địa bàn của Tín Dương Vương, thánh chỉ tịch thu gia sản Tín Dương Vương phủ ban xuống.

Trong lòng thánh thượng, việc Tín Dương Vương thực sự tạo phản quan trọng, quan trọng là cái cớ để triệt hạ . Dù cũng là vương khác họ, bớt một một , thu hồi đất phong về cho hoàng tộc càng là món hời lớn.

Cho nên, Tín Dương Vương tạo phản, lúc tịch thu gia sản, định tội c·hết, khiến "thiên lương vương phá" (trời lạnh cho vương phủ phá sản ) thì còn đợi đến bao giờ?

Đây chính là hoàng quyền!

Chỉ cần một câu của thiên tử, cần tội danh quá xác thực, cũng đủ để định đoạt sống c·hết của một gia tộc, giống như Tần gia gia tộc khác đây.

Một sớm gió mây đổi , Tư Di quận chúa từ vị thế cao cao tại thượng, điêu ngoa ương ngạnh bỗng chốc trở thành tù nhân. Vô vỗ tay khen , đặc biệt là vợ chồng Lận Thanh Đường, những hận thể tự tay băm vằm ả.

“Hời cho ả quá!” Lận Thanh Đường hừ lạnh.

Chỉ vì lòng ghen ghét đố kỵ của độc phụ mà con gái bảo bối của nàng suýt m·ất m·ạng, giờ vẫn ở chùa tĩnh dưỡng.

Tần Lưu Tây thu tay bắt mạch về, xoa đầu tiểu Tuệ Hàm: “Ác giả ác báo. Kẻ tay c·hết, kẻ chủ mưu cũng chẳng sống bao lâu nữa. Các ngươi cần gì thêm, tránh bẩn tay .”

“Ừm.”

Tần Lưu Tây tiếp: “Đứa bé còn đáng ngại, thể về thành .”

Lận Thanh Đường vui mừng: “Qua ngày mùng Hai tháng Hai (ngày rồng ngẩng đầu) chúng sẽ về. Lần thật sự đa tạ ngài.”

“Là do con bé phúc báo.” Tần Lưu Tây , bẹo má đứa bé, hàn huyên vài câu tìm Huệ Toàn ở chùa Ngọc Phật.

Huệ Toàn đang cùng một tiểu sa di gõ mõ tụng kinh. Tiểu sa di đầu trọc lóc, hai vết sẹo giới hương, mày thanh mục tú. Thấy Tần Lưu Tây, đôi mắt đen láy của bé chớp chớp tò mò.

“Đừng phân tâm.” Huệ Toàn gõ nhẹ đầu bé, chắp tay chào Tần Lưu Tây, : “Mấy năm gặp, tu vi thí chủ tăng tiến nhiều, nên gọi là Chân nhân .”

Tần Lưu Tây mỉm khiêm tốn: “Không dám nhận danh xưng đại sư.” Nàng áo cà sa viền vàng ông: “Đại sư trở thành trụ trì ?”

“Kính Từ trưởng lão năm ngoái từ nhiệm. Nếu Chân nhân đến sớm hơn chút nữa thì thể tham dự lễ tiếp nhận chức vụ của bần tăng. Lần Chân nhân đến đây việc gì cần thương lượng chăng?”

Tần Lưu Tây định trả lời thì một tiểu sa di trẻ tuổi chạy đến, chắp tay bẩm báo: “Trụ trì, Kính Từ trưởng lão cho mời Chân nhân.”

Huệ Toàn ngạc nhiên: “Trưởng lão xuất quan ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1101-nang-van-luon-la-tan-luu-tay.html.]

Kể từ khi từ nhiệm, Kính Từ trưởng lão luôn bế quan tu hành, gặp bất cứ ai, kể cả ông. Không ngờ Tần Lưu Tây đến, ngài gặp.

Tần Lưu Tây cũng bất ngờ cơ duyên , liền theo tiểu sa di.

Nàng dẫn đến phật điện thiền thất, mà xuống mật đạo Địa Tạng điện. Quanh co khúc khuỷu một hồi, nàng một tòa tháp Phật màu trắng.

Ngọn tháp nét tương đồng với tháp cổ Bồng Lai nhưng to lớn và hoa lệ hơn nhiều. Đế tháp hình vuông với tám bậc thang, tháp hình bát úp ngược, cổ tháp thon dài, đỉnh tháp mười ba tầng luân tướng (vòng tròn).

Bốn phía tháp Phật bao quanh bởi một vòng ống kinh luân vàng óng, cờ kinh ngũ sắc bay phấp phới, toát lên vẻ trang nghiêm thánh khiết.

Dưới chân tháp, một lão tăng lông mày dài xếp bằng. Khuôn mặt hiền từ, tai to và dài rủ xuống vai, tướng mạo trang nghiêm từ bi như Phật sống. Ông lặng lẽ Tần Lưu Tây, ánh mắt vui mừng bao dung.

“Vãn bối Bất Cầu tham kiến Kính Từ trưởng lão.” Tần Lưu Tây rũ mắt, cung kính hành lễ đạo gia. Sự kiêu ngạo thường ngày biến mất, đó là sự ngoan ngoãn hiếm thấy.

Vị tăng nhân mắt tỏa kim quang rực rỡ, tựa như một ngọn núi yên tĩnh vĩ đại, tích tụ trí tuệ và lòng từ bi vô tận. Ông tu thành công đức viên mãn, là một cao tăng đắc đạo chân chính, thể gọi là Tôn giả. Trước mặt như , nàng dám lỗ mãng.

Pháp nhãn của Kính Từ trưởng lão lướt qua nàng, nụ môi càng thêm rạng rỡ: “Con lớn .”

Tần Lưu Tây ngẩn , bước đến quỳ đối diện ông, tò mò hỏi: “Trưởng lão từng gặp con lúc nhỏ ?”

“Khi con mới sinh , lão nạp từng sờ đỉnh đầu chúc phúc cho con.”

Tần Lưu Tây chớp mắt, trầm mặc một chút : “Đó là nàng .”

Nàng rõ "nàng " là ai, nhưng nàng vị cao tăng hiểu .

Kính Từ trưởng lão lắc đầu, : “Nàng là con, con cũng là nàng , chẳng qua là thần hồn quy về bản thể mà thôi.”

Tần Lưu Tây ngây . Ý là ? Nàng là linh hồn dị thế nhập xác ư?

“A di đà phật. Thế giới vô biên, ba ngàn tiểu thế giới. Một phần thần hồn của con chẳng qua là đến một tiểu thế giới khác, tu đến viên mãn tự khắc trở về.” Kính Từ trưởng lão hiền từ: “May mắn , mấy năm nay Xích Nguyên dạy dỗ con .”

Tần Lưu Tây thăm dò: “Về lai lịch của con, trưởng lão ?”

Kính Từ trưởng lão quấn chuỗi tràng hạt bóng loáng tay, chắp tay đặt trán nàng, : “Mặc kệ lai lịch là gì, con chính là con, tên thật là Tần thị Lưu Tây. A di đà phật.”

(Hết chương 1101)

 

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

Loading...