Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1104: Nhân vi đoạt lấy vận số?
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:54:34
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gương mặt Tần Lưu Tây lạnh lùng, sắc bén đến mức đáng sợ khiến tim Thuận Phương đập thình thịch. Chẳng lẽ bà sai điều gì vị đạo trưởng phật ý?
“Đạo trưởng, chuyện gì ?” Bà dè dặt hỏi.
Tần Lưu Tây nhíu mày tướng mạo của Tạ lão thái quân. Lúc mới gặp, bà cụ tướng c·hết. Dù tuổi cao sức yếu nhưng cũng đến mức t.ử khí bao trùm khuôn mặt như bây giờ.
Hơn nữa, sự đổi chỉ diễn trong vòng đầy một canh giờ.
Nghĩ đến phận của lão thái quân, Tần Lưu Tây một nữa bắt mạch cho bà, hỏi: “Lão phu nhân nhà bà ít vết thương cũ, nghiêm trọng nhất là ở ?”
Thuận Phương ngẩn . Vừa nãy còn đang chuyện tiểu thư c·hết, giờ chuyển sang chuyện lão phu nhân ? Bà đáp: “Nghiêm trọng nhất là trúng tên, suýt chút nữa b·ị t·hương đến gan. Dưỡng thương lâu, tưởng chừng qua khỏi.”
Bà chỉ vị trí v·ết t·hương.
Tần Lưu Tây vén vạt áo lên xem, thấy một đường may ở chỗ đó, bèn : “Là Đỗ Nhâm thần y cứu bà ? Có phúc khí thật.”
Thuận Phương kinh ngạc. Chỉ vết sẹo mà ai cứu, chuyện ... uẩn khúc gì chăng?
“Sao ngài ?”
Tần Lưu Tây chỉ nút thắt của đường may: “Bởi vì đây là do dạy ông .”
Thuận Phương càng thêm kinh ngạc, theo bản năng đường may và nút thắt đó. Hiện giờ bà là ma ma hầu hạ bên cạnh lão phu nhân, nhưng thời trẻ bà cũng là thuộc hạ, là một trong những "thiết nương tử" của lão phu nhân.
Năm đó lão phu nhân trúng mũi tên , quả thực là do thần y Đỗ Nhâm lấy . Vì mũi tên ngạnh, cắm sâu phổi, nên dùng d.a.o rạch thịt, từ từ lấy , đó khâu miệng v·ết t·hương như may áo.
Đó là đầu tiên bà thấy cách chữa thương kỳ lạ như nên nhớ rõ. Không ngờ là do vị cô nương trẻ tuổi dạy cho Đỗ thần y?
Khoan , Đỗ thần y tuổi tác đủ ông nội nàng , chịu sự chỉ dạy của nàng ?
Thuận Phương tuy ngạc nhiên nhưng dám lộ vẻ nghi ngờ. Chỉ việc nàng nhận đường may chứng tỏ nàng và Đỗ thần y mối liên hệ. Hơn nữa, lão phu nhân còn đang trông cậy nàng .
“Không ngờ ngài quen Đỗ thần y. Thần y khắp nơi chữa bệnh cứu , hiện giờ đang ở hành thiện?” Thuận Phương hỏi.
Đỗ Nhâm bao giờ ở yên một chỗ, hành tung bất định, khó tìm.
Tần Lưu Tây đáp: “Chắc là đang đường hành y thôi.”
Xem xong v·ết t·hương, nàng thuận thế kiểm tra những chỗ khác, sờ nắn cổ tay bắt mạch.
Tạ lão thái quân tuy đầy thương tích, nhưng căn cơ vững chắc, quanh năm luyện võ giúp bù đắp phần nào sự suy yếu của cơ thể, cộng thêm việc bảo dưỡng , nên sức khỏe tuy coi là tráng kiện nhưng cũng đến mức đèn cạn dầu.
Bệnh của bà chủ yếu là tâm bệnh. U uất tích tụ lâu ngày tổn thương tâm thần. Đôi mắt mù lòa cũng là do đau buồn lóc quá nhiều mà .
Không nên tướng c·hết.
Dù bà trúng gió nữa.
“Đạo trưởng, lão phu nhân rốt cuộc ?” Thuận Phương vẻ mặt nghiêm trọng của nàng cho hoang mang tột độ.
Tần Lưu Tây vỗ nhẹ đùi , trầm mặc một lát : “Lão phu nhân mặt mang t.ử khí.”
Sắc mặt Thuận Phương lập tức cắt còn giọt máu, mắt trợn trừng.
“Ta kiểm tra kỹ, cơ thể bà đến mức đèn cạn dầu. Tướng mạo là mới đổi.” Tần Lưu Tây lấy kim châm chọc nhẹ đầu ngón tay bà, nặn một giọt máu, ngửi và xoa nắn, cũng phát hiện dấu hiệu trúng độc.
Không vấn đề thể chất, thì là do mệnh .
Tần Lưu Tây t.ử khí tan, bèn lấy từ túi Càn Khôn một lá bùa hộ mệnh, cài lên vạt áo bà cụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1104-nhan-vi-doat-lay-van-so.html.]
Thuận Phương nheo mắt: “Ngài là, lão phu nhân nhà trúng thuật yếm thắng?”
“Khó lắm.” Tần Lưu Tây đáp: “Tướng mạo con đổi là theo vận . Xuất hiện t.ử khí mờ mịt thế là do vận của bà đang .”
Thuận Phương phẫn nộ dậy, mắt đỏ ngầu, nắm chặt tay: “Tại ? Tại như ? Tạ gia chúng đời đời trung lương, c·hết vì nước chất đầy cả một ngọn núi mộ tổ. Ông trời bất công như thế, phù hộ , lấy mạng bà ? Trước là con cháu Tạ gia, giờ đến lượt lão phu nhân. Có Tạ gia tuyệt tự tuyệt tôn mới lòng ?”
Trong lòng Tần Lưu Tây cũng cảm thấy khó chịu: “Bà sinh thần bát tự của lão phu nhân ?”
Thuận Phương chần chừ. Sinh thần bát tự quan trọng, bà thể tùy tiện tiết lộ.
một giọng khàn khàn yếu ớt vang lên bà trả lời. Hai đầu , thấy Tạ lão thái quân tỉnh, bao nhiêu.
Thuận Phương chủ t.ử yếu ớt, càng thêm đau lòng, nghẹn ngào dám thành tiếng.
Lão phu nhân nhà bà cả đời mạnh mẽ. Dù con cái lượt qua đời, con cháu cũng hết, bà vẫn luôn giữ lưng thẳng tắp, cho phép yếu đuối.
“Lão phu nhân...” Thuận Phương nắm lấy tay bà.
Tạ lão thái quân về phía Tần Lưu Tây, : “Giúp với. Ta thể c·hết . Ta còn tìm sự thật cho Uyển Nhi của .”
Tần Lưu Tây cầm bát tự bấm độn tính toán một hồi, : “Thọ mệnh của ngài còn dài, tận ở đây. Hiện tại xảy biến hóa là do vận đang tan, nên mới bắt đầu gặp tai ương, ốm đau quấn , còn gọi là xui xẻo. Một khi t.ử khí bao trùm bộ khuôn mặt, nghĩa là vận cạn kiệt, đến lúc đó thì...”
“Vận đổi ?” Thuận Phương vội vã hỏi: “Người Tạ gia c·hết gần hết , nam đinh chỉ còn đứa cháu ốm yếu mồ côi từ trong bụng , tương lai chiến trường còn . Bảo kiêng kị quyền thế Tạ gia thì thể nào. Tạ gia giờ như hổ rụng răng, ai còn kiêng kị nữa? Thánh thượng ư? Ngài đến chút cũng dung tha ?”
“Thuận Phương, cẩn thận lời !” Tạ lão thái quân quát, vì kích động mà thở hổn hển.
Thuận Phương vội vàng vuốt n.g.ự.c cho bà, nhưng vẻ mặt vẫn đầy phẫn hận cam lòng.
Thư Sách
Tần Lưu Tây giải thích: “Vận đổi do nhiều yếu tố. Con trong một ý niệm đưa lựa chọn khác cũng sẽ đổi vận . Ngoài , cũng thể do con tác động (nhân vi).”
“Nhân vi?”
“ . Nếu đoạt lấy vận của ngài, đây là nguyên nhân trực tiếp nhất dẫn đến xui xẻo.”
Tạ lão thái quân nhíu mày khổ: “Ta là một bà già gần đất xa trời, như Thuận Phương , giống như hổ rụng răng. Ai thèm đoạt vận của một bà già sắp c·hết như ?”
Tần Lưu Tây nhạt: “Ngài đừng tự hạ thấp . Dù ngài gần đất xa trời, ngài vẫn nhiều thứ khiến khác thèm . Ví dụ như công đức, ví dụ như tín ngưỡng.”
Tạ lão thái quân ngẩn .
Tần Lưu Tây ôn tồn : “Tạ gia là trâm thế gia, đời đời trung lương, bảo gia vệ quốc. Bá tánh trong thiên hạ, đặc biệt là bá tánh Nam Cương, ai coi các ngài là thần hộ mệnh, ai tin phục các ngài? Bởi vì các ngài bảo vệ, họ mới an . Những điều đó chính là tín ngưỡng. Và sức mạnh tín ngưỡng ...”
Lời của nàng khựng . Trong đầu nàng lóe lên một tia linh cảm. Công đức tín ngưỡng?
(Hết chương 1104)