Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1110: Cơ quan tính tận, khôn ngoan hóa vụng về

Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:54:40
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thuật pháp b·ị p·há, mối liên kết oan nghiệt giữa Tạ Uyển và Phạm Hoài Bằng lập tức đứt đoạn. Linh hồn yếu ớt của Tạ Uyển cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Hai con Phạm Hoài Bằng nhanh chóng áp giải . Những kẻ liên quan trong Phạm gia cũng bắt giam.

“Đại sư, giờ cắt đứt quan hệ với Phạm gia ?” Chu thị hỏi.

Tần Lưu Tây gật đầu: “ .”

Chu thị chiếc vò đựng tro cốt: “Vậy còn tro cốt của ?”

“Chiếc vò yểm tà thuật, cho việc an hồn. Cần một chiếc tiểu quách sạch sẽ khác để khâm liệm , chọn ngày lành giờ an táng.” Tần Lưu Tây : “Vừa chúng cũng định xem mộ tổ Tạ gia. Nếu phong thủy ở đó , thể an táng nàng ở đó luôn. Chỉ là quy củ nhà các thế nào, con gái xuất giá, ly hôn trở về chôn mộ tổ ?”

Tạ lão thái quân lập tức : “Được! Sẽ chôn nó ở gần cha và các nó.”

Tạ Uyển mỉm thanh thản. Được ở bên cạnh cha và các , đó là điều nhất.

Thuận Phương hỏi: “Tiểu thư một xác hai mạng, đứa trẻ thể chào đời. Vậy đứa con danh nghĩa của tiểu thư, ý là đứa con hoang ?”

“Nàng tuy c·hết, nhưng danh nghĩa vẫn là vợ cả của Phạm Hoài Bằng, ly hôn. Đứa trẻ ghi danh nghĩa của nàng, nên đương nhiên tính là con nàng.” Tần Lưu Tây giải thích: “Cũng giống như con nuôi .”

“Vậy giờ cắt đứt thì còn là con nữa chứ?” Thuận Phương vội hỏi. Nếu vẫn còn dây dưa với cái thứ đó thì thật ghê tởm.

“Tự nhiên là .”

Mọi đều thở phào nhẹ nhõm.

Thư Sách

“Phạm Hoài Bằng c·hết hết tội. tên tà tăng thi triển thuật độc ác mới là kẻ đáng c·hết vạn . Loại bấm độn tính toán như , liệu tai họa mà bỏ trốn ?” Tạ lão thái quân lo lắng kẻ đầu sỏ sẽ thoát tội. Dù trốn đến chân trời góc bể, Tạ gia cũng quyết tha!

“Yên tâm, sẽ để trốn thoát .” Tần Lưu Tây tự tin. Trước nàng còn tìm tận nơi để xử lý, giờ tu vi tăng cao, phá giải thuật khó. Nàng chỉ cần thêm một chút thuật phản công khi phá giải là . Nếu kẻ đó tu vi thấp, sẽ c·hết thảm.

Quả nhiên, lời nàng dứt, Dương Thứ sử bước , : “Người của đến chùa Lăng Dương thì thấy Chu Vân c·hết bất đắc kỳ t.ử trong thiền thất. T.ử trạng cực kỳ thê thảm!”

Ông Tần Lưu Tây với ánh mắt e dè. Nghe nha sai báo , Chu Vân thất khiếu chảy máu, bụng xé toạc, ruột gan nát bấy. Lúc đó còn một con sói nhỏ từ núi chạy xuống đang gặm nhấm nội tạng , cảnh tượng vô cùng kinh khủng.

Tần Lưu Tây thản nhiên: “Đừng , . Đó là phản phệ, là báo ứng!”

Khóe miệng Dương Thứ sử giật giật. Ngài đúng, nhưng vụ án kết thúc thế nào đây?

“Đã bắt Miêu thị , các gặp ?”

Cái c·hết của Tạ Uyển sáng tỏ, kẻ chủ mưu cũng sắp c·hết hết, gặp cũng chẳng quan trọng nữa.

Người Tạ gia , chỉ cử một lão tướng kiêm quản gia theo dõi vụ việc. Phạm gia sụp đổ, của hồi môn của Tạ Uyển cũng cần lấy , những việc vặt đều cần xử lý.

Nhóm Tần Lưu Tây cũng vội rời . Tạ Uyển còn oán hận Tạ lão thái quân, nếu oán giải, nàng đầu t.h.a.i cũng mang theo oán khí, .

Khi hai con chuyện riêng, Tần Lưu Tây chọn một chiếc tiểu quách mới, đổ tro cốt Tạ Uyển . Tro cốt ngả màu đen vì oán sát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1110-co-quan-tinh-tan-khon-ngoan-hoa-vung-ve.html.]

Nếu nàng báo mộng cho Tạ lão thái quân, bà dâng hương, sẽ gặp Tần Lưu Tây, và Tạ Uyển sẽ hồn phi phách tán, chân tướng cái c·hết của nàng mãi mãi chôn vùi.

Đây chính là lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt.

Tần Lưu Tây thanh lọc tro cốt cho Tạ Uyển, để Chu thị và khâm liệm , tụng hai kinh Địa Tạng Vãng Sinh.

“Đại sư, cảm ơn .” Tạ Uyển bay , trịnh trọng hành lễ với Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây : “Chúng tu đạo, độ cũng độ quỷ, đây là việc nên . Ngươi... thể buông bỏ oán hận ?”

Tạ Uyển Tạ lão thái quân già nua hơn hẳn, : “Vốn dĩ nên buông bỏ từ lâu .”

Tần Lưu Tây gật đầu: “Hồn phách ngươi tổn thương, nên ở dương gian lâu. Ta đưa ngươi quỷ môn quan. Đến địa phủ, ngươi thể tìm cha và các , dưỡng hồn xếp hàng chờ đầu thai.”

“Được.” Tạ Uyển nghĩ ngợi hỏi: “Đại sư, hài nhi của kịp chào đời. Sau khi c·hết cũng từng gặp hồn phách nó. Có đầu t.h.a.i ?”

“Thai c·hết lưu trong bụng, hồn về địa phủ. Trừ phi nó chấp niệm tan mới theo ngươi.” Tần Lưu Tây : “Hiện giờ thấy, tức là luân hồi .”

Tạ Uyển thở phào: “Như cũng .”

Tro cốt liệm xong, Tần Lưu Tây vẽ bùa phong ấn , giúp hồn phách Tạ Uyển thêm phần an .

Đêm đó, tin Phạm Hoài Bằng và Phạm lão phu nhân c·hết, Tạ Uyển bái biệt Tạ lão thái quân và , Tần Lưu Tây đích đưa quỷ môn quan.

Nếu gặp đường xuống hoàng tuyền... ha ha, cứ chờ đấy!

Tạ Uyển , Tạ lão thái quân ngất xỉu. May Tần Lưu Tây ở đó nên , chỉ là gương mặt bà càng thêm lạnh lùng và cô độc.

Tuy con giải oan, nhưng nỗi day dứt của Tạ lão thái quân đối với con gái lẽ cả đời cũng buông bỏ .

Việc của Tạ Uyển xong, Tạ lão thái quân để hai tín thu hồi của hồi môn và lo liệu hậu sự, tiếp tục theo Tần Lưu Tây đến mộ tổ Tạ gia.

Trên đường , Chu thị cảm thán: “Không ngờ Miêu thị và tên tà tăng tư thông với , hai đứa con đều là của . Phạm gia đúng là dẫn sói nhà.”

Thuận Phương hừ lạnh: “Sao tính chứ? Cái gọi là báo ứng nhãn tiền.”

Tạ lão thái quân suy nghĩ sâu xa hơn: “Tên tà tăng đó tư thông với Miêu thị, còn mạo hiểm giúp Phạm Hoài Bằng tà thuật như ? Để c·hết quách cho xong chẳng hơn ?”

Tần Lưu Tây mở mắt, : “Hắn cần đứa trẻ danh chính ngôn thuận thế. Hơn nữa, nếu thuật phát hiện, Tạ Uyển hồn phi phách tán, Phạm Hoài Bằng cũng sẽ c·hết. Các quên đèn Bảo Liên ? Hung khí đó đặt trong từ đường sẽ khắc sát nam t.ử Phạm gia. Đến lúc đó, Phạm gia c·hết hết, chủ chính là Miêu thị và con của chúng. Của hồi môn của Tạ Uyển cũng đủ cho chúng sống sung túc, phú quý cả đời! Đợi đứa trẻ lớn lên, nếu đến Tạ gia nhận , thì nhân mạch của các cũng sẽ lợi dụng, kể Phạm gia và Tạ gia còn là thế giao. Nếu cái danh chính ngôn thuận đó, đứa bé sẽ gì chứ?”

Mọi đều hít sâu một lạnh. Tính toán thâm độc thật!

, nếu chuyện vỡ lở, thì đúng như Tần Lưu Tây , họ đứa trẻ đó là cốt nhục thật sự của Tạ Uyển ?

“Cơ quan tính tận thái thông minh, phản toán liễu khanh khanh tính mệnh (tính toán quá khôn khéo, ngược hại c·hết mạng ). Đây đều là nhân quả tuần , báo ứng khó tránh!” Tần Lưu Tây nhắm mắt : “Làm , nhất đừng ác. Nếu ác, sớm muộn gì cũng cái ác phản phệ!”

Thiên Đạo tuy đôi khi như "vương bát đản", nhưng nó vẫn tồn tại!

(Hết chương 1110)

Loading...