Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1115: Ta giúp các ngươi nghịch thiên sửa mệnh

Cập nhật lúc: 2025-12-04 04:26:58
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ lão thái quân ngơ ngác Tần Lưu Tây, về phía ngôi mộ của lão tổ tông nhà . Đào mộ... là ý nghĩa đen như bà đang nghĩ ?

“Ngươi... đào mộ tổ tiên nhà ? Ngôi đại mộ ?” Bà run rẩy chỉ tay ngôi mộ lớn nhất.

Thấy Tần Lưu Tây gật đầu cái rụp, bà nuốt nước bọt, giọng run run: “Muốn giải quyết khí vận Tạ thị, nhất định đào mộ ?”

Tần Lưu Tây khẳng định: “Ta cần xem xét quan tài, thậm chí là hài cốt của Tạ Công trong mộ thất.”

Tạ lão thái quân mềm nhũn , ngã lòng Thuận Phương. Cú sốc quá lớn!

Những khác cũng tái mặt. Động mộ tổ là đại kỵ, huống chi đây là mộ của lão tổ khai tông lập tộc. Tùy tiện động , e là nắp quan tài lão tổ cũng bật tung mất.

Tần Lưu Tây tiếp: “Đây cũng là vì suy nghĩ cho Tạ gia thôi. Nói thật lòng, nếu đào, khí vận vẫn sẽ tiếp tục b·ị đ·ánh cắp. Tạ gia sớm muộn gì cũng lụi bại . Đến lúc đó đừng đến vinh hoa phú quý, ngay cả mống con cháu nối dõi cũng chẳng còn, thì ai sẽ lo hương khói cúng tế cho khu mộ đây?”

Một cơn gió thổi tới, tạt thẳng mặt Tần Lưu Tây, như thể đang phản đối kịch liệt lời của nàng.

Dù lời nàng lý, nhưng đào mộ tổ tiên vẫn là chuyện đại nghịch bất đạo!

Tạ lão thái quân khổ: “Không còn cách nào khác ?”

“Nhất thiết đào.” Tần Lưu Tây thấy họ sắp đến nơi, bèn : “Hay là thế , các xin chỉ thị của lão tổ tông xem . Vì sự an bình của gia tộc, phép đào mộ ?”

“Còn thể xin chỉ thị ?” Chu thị kinh ngạc.

“Được chứ.”

Tần Lưu Tây quanh, nhặt một khúc gỗ trong rừng, rút d.a.o găm , thoăn thoắt đẽo thành hai miếng gỗ hình bán nguyệt, một mặt lồi một mặt phẳng, còn khắc thêm phù văn mắt. Hai tay nàng nắm chặt, miếng gỗ đẽo xong lập tức trở nên bóng loáng như ngọc.

“Đây là 'ly hào' (xin keo), thể dùng để giao tiếp xin chỉ thị của thần linh. Các quỳ ở đây, thành tâm cầu xin điều , ném xuống đất. Nếu là 'chén thánh' (một ngửa một sấp) thì nghĩa là đồng ý.” Tần Lưu Tây còn giải thích thêm thế nào là chén thánh, thế nào là âm ly (hai sấp - đồng ý).

Tạ lão thái quân cảm thấy phức tạp. Bà cứ tưởng Tần Lưu Tây sẽ trực tiếp hỏi cơ.

Bà quỳ xuống, hai tay ôm ly hào, nhắm mắt thầm cầu khấn trong lòng, ném xuống đất.

Âm ly. Hai mặt sấp.

Sắc mặt đều khó coi.

Quả nhiên là .

Tạ lão thái quân Tần Lưu Tây. Chưa kịp mở miệng, Tần Lưu Tây nhặt ly hào lên: “Tâm đủ thành, nữa.”

Tạ lão thái quân bất đắc dĩ, ném nữa.

Vẫn là âm ly.

Chu thị khô khốc : “Lão tổ hôm nay chắc nhà .”

Thuận Phương thêm : “Có khi nào ngài đầu t.h.a.i ?”

Tần Lưu Tây bước tới, dùng ngón tay khẽ gạt một cái. Âm biến dương, chén thánh hiện . Nàng với : “Được đấy. Đằng nào cũng nghịch thiên sửa mệnh, một việc phiền hai chủ, giúp các một tay. Nhìn xem, chẳng đồng ý ? Hôm nay đúng là ngày , gọi đến đào mộ, mở cửa mộ thất .”

Mọi : “...”

Cái gọi là ‘nghịch thiên sửa mệnh’ của ngài, hóa là dùng tay động thủ !

Tạ lão thái quân dập đầu ba cái mộ, trần tình về tình cảnh hiện tại của Tạ gia, tạ tội một phen. Sau đó bà mới bảo Tạ tộc trưởng gọi và chuẩn đồ đạc.

Tần Lưu Tây cũng nhàn rỗi. Nàng một vòng quanh khu mộ, đào bới vài thứ, đổi phương hướng một chút, vẽ bùa chú chôn xuống, cuối cùng mới đại mộ.

Muốn mở mộ thất là mạo phạm tổ tiên. Tạ lão thái quân đích thắp hương nến cúng bái, một bài văn tế đầy thành ý đốt , mới cho phép mở mộ.

Tuy đại mộ là của lão tổ Tạ gia, , nhưng khai mộ dù cũng phạm kiêng kỵ của c·hết. Vì thế Tần Lưu Tây phát cho mỗi mặt một lá bùa bình an, đặc biệt là những trực tiếp đào mộ, để tránh âm khí sát khí xâm nhập.

Cửa mộ mở, một luồng gió âm cuốn theo mùi ẩm mốc và sát khí ùa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1115-ta-giup-cac-nguoi-nghich-thien-sua-menh.html.]

Những khai mộ mặt mày xanh mét, chân tay run lẩy bẩy. Bị luồng gió âm v·a c·hạm, họ đều cảm thấy rợn . May mà bùa bình an hộ thể nên đến mức cứng đờ vì lạnh.

Tần Lưu Tây dán hai lá bùa trấn sát trừ tà đường hầm mộ. Đợi gió âm tan hết, nàng mới cầm đuốc .

Mộ thất của một chiến thần tầm thường chút nào. Dù lúc sinh thời ông phong vương phong hầu, nhưng với danh xưng Chiến Thần, mộ thất tuy quá hoa lệ nhưng vách tường đường hầm cũng vẽ những bức bích họa tinh xảo, giá cắm nến. Trăm năm trôi qua, nến giá vẫn tan hết. Thắp lên, ánh sáng chiếu rọi cả đường hầm.

Đi nửa đường, sắp đến mộ chính, bước chân Tần Lưu Tây bỗng khựng .

“Sao ?” Chu thị đang dìu Tạ lão thái quân, thấy nàng dừng liền hỏi.

Tần Lưu Tây : “Chẳng đại mộ thiết kế cơ quan ?”

“Ừ.”

“Nơi trận pháp. Đi nhầm một bước, kích hoạt cơ quan thì các sẽ đây bạn với lão tổ đấy.” Tần Lưu Tây dặn: “Các đây chờ một chút.”

Nói , nàng bước sang trái hai bước, lùi sang một bước, tiến lên ba bước, cứ thế qua.

Chỉ là một cái Cửu Khúc Mê Tung Trận thôi mà, cũng khó lắm.

Tần Lưu Tây nhanh đến cửa mộ chính. Bên trong tối om. Nàng ngẩng đầu lên. Trên đỉnh đầu, một bức tượng tướng quân mặc giáp trụ, tay cầm thương đỏ đang mở to đôi mắt hổ trừng trừng nàng. Ánh mắt sắc bén như ưng, sống động như thật.

Nàng quan sát kỹ, khóe miệng giật giật. Mũi chân điểm nhẹ, nàng nhảy lên, hai ngón tay chọc thẳng đôi mắt hổ, ấn mạnh xuống. Hai tròng mắt đen láy ấn xuống, phát tiếng cơ quan chuyển động khe khẽ.

Đây là sở thích quái đản gì thế ? Lại đặt công tắc cơ quan ở tròng mắt, bắt chọc mù mắt ? Ha hả, kẻ bố trí cơ quan chắc thù oán với Tạ Công lắm đây?

Nghe tiếng cơ quan ngừng , Tần Lưu Tây mới gọi nhóm Tạ lão thái quân theo. Nàng dẫn đầu bước mộ chính. Đây là một gian phòng hình vuông, vách cũng giá cắm nến. Nàng thắp sáng tất cả nến lên, mới thấy vách tường vẽ những bức bích họa còn tinh xảo hơn bên ngoài.

Những bức bích họa kể cuộc đời của chủ nhân ngôi mộ. Tuy lượng nhiều nhưng nội dung thể hiện một cuộc đời phi thường.

trần mộ thất là một bức tranh Phật cưỡi Bạch Hổ. Vị Phật Đà nghiêng, chỉ lộ một nửa sườn mặt, ngửa mặt trời. Đôi mắt thon dài giống hệt đôi mắt của bức tượng Phật mà nàng thấy đêm qua.

Thư Sách

Đồng t.ử Tần Lưu Tây co .

Bạch Hổ cam tâm tình nguyện tọa kỵ cho Phật Đà, đây là sự thuần phục, là sự áp chế.

Nếu so sánh Bạch Hổ với Chiến Thần Tạ Công, thì ông chính là kẻ áp chế và thuần phục.

Tần Lưu Tây xuống . Ngay bên bức tượng Bạch Hổ là một cỗ quan tài gỗ mun (ô mộc). Trên quan tài chạm khắc hình Bạch Hổ sống động như thật, đầu quan tài khắc chữ "Thọ", màu sắc xanh thẫm.

Quan tài gỗ mun yên tĩnh mặt đất, hề chút sát khí nào tỏa , nhưng Tần Lưu Tây cảm thấy bất an.

Cỗ quan tài khiến nàng thoải mái.

Nàng một vòng quanh quan tài, cảm giác kỳ lạ trong lòng càng lớn. Quá bình tĩnh! Nàng thấy bất kỳ dấu vết thuật nào, nhưng càng như , nàng càng thấy quái dị.

Ánh nến ở góc Đông Nam mộ thất bỗng nhiên lay động nhẹ.

Tần Lưu Tây chằm chằm quan tài gỗ mun, lập tức lệnh cho Chu thị và : “Các lập tức rời khỏi mộ thất ngay!”

(Hết chương 1115)

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...