Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1119: Ngụy Tà, ngươi phải đổi chỗ dựa rồi!
Cập nhật lúc: 2025-12-04 04:27:02
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây ở mộ tổ Tạ gia thêm hai ngày khi giải quyết xong việc, nhưng Hủy La vẫn xuất hiện. Điều khiến nàng cảm thấy chút quái dị.
Hắn vì khí vận của Tạ gia mà tiếc cứu Huyền Minh từ tay nàng, còn giúp đối phó nàng, chỉ để thủ trận. Rõ ràng coi trọng nơi . Vậy tại khi nàng liên tiếp lộng c·hết Huyền Minh và Tạ Công Minh, im lặng tiếng?
Hắn đang toan tính điều gì?
Là cảm thấy Tạ gia hết giá trị lợi dụng? Nếu thì đó mạo hiểm cứu Huyền Minh gì?
Nàng thật sự đoán nổi ý đồ của kẻ .
“Dù chỉ là một quân cờ bỏ , bàn cờ nó cũng thể ảnh hưởng đến cục diện, mang biến hóa ngờ.” Hủy La bàn cờ mặt, ngón tay thon dài gạt một nắm quân cờ, nghiêng đầu với bóng đen phía : “Ngươi xem, nàng thể mang cho bao nhiêu bất ngờ?”
Bóng đen vẫn bất động.
“Cút xuống !” Hủy La ghét bỏ phất tay áo.
Đợi trong phòng chỉ còn một , bóp nát tượng đất của Tạ Công Minh thành bụi phấn. Phế vật thì vẫn là phế vật, vô dụng, đáng để tâm.
Ngay đó, đặt một bức tượng đất sống động như thật lên bàn. Tượng đất kiêu ngạo bất tuân, ánh mắt bễ nghễ, biểu cảm lạnh lùng, chẳng là khuôn mặt của Tần Lưu Tây ?
Hủy La gõ nhẹ đầu tượng, đặt nó lên tầng cao nhất của giá, hồi lâu mới bật khẩy: “Ta cũng xem, chỉ bằng sức một ngươi, thực sự ngăn cản thăng thiên ?”
Tần Lưu Tây hắt liền hai cái, mộ tổ Tạ gia cuối. Thôi, chuyện nghĩ thì đừng nghĩ nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, gặp thì cứ đ.á.n.h thôi!
“Lén lút ở đó gì?” Tần Lưu Tây liếc về hướng Tây Bắc: “Định đ.á.n.h lén ?”
“Đánh lén ngươi? Ta chê kiếp quỷ dài quá ?” Ngụy Tà hiện hình, xuống bên cạnh nàng.
Tần Lưu Tây thấy còn xích câu hồn và Sổ Sinh Tử, ngạc nhiên hỏi: “Ngươi Vô Thường kiêm chức nữa ?”
“Không , chán .” Ngụy Tà đáp: “Ta tu Quỷ Đạo (Quỷ Tu).”
Tần Lưu Tây nhướng mày: “Ngươi chắc chứ? Sao tự dưng hạ quyết tâm ?”
“Làm Vô Thường thời gian qua, cũng tích chút công đức, đầu t.h.a.i cũng chỉ đến thế thôi. Làm chịu cảnh va vấp khổ sở, chán lắm. Nhập Quỷ Đạo, tu đến viên mãn, bất t.ử bất diệt, cũng mà.”
Tần Lưu Tây trầm mặc hồi lâu mới : “ bất t.ử bất diệt, đời đời kiếp kiếp, cô độc lắm.”
“Con sinh một , c·hết một , vốn dĩ là cô độc. Sao ngươi sến súa thế?” Ngụy Tà nhạo.
Tần Lưu Tây : “Nếu ngươi nghĩ trở thành Quỷ Tu để giúp đối phó Hủy La, thì thật sự cần thiết . Đường đường là sĩ tử, lúc sống tiêu sái, c·hết cũng nên như . Làm Vô Thường, ngắm nhân gian đủ thì đầu t.h.a.i nhà .”
“Bớt dát vàng lên mặt , ai vì ngươi chứ? Ta Quỷ Tu thì vẫn thể ngắm nhân gian đời đời kiếp kiếp mà.” Ngụy Tà hừ một tiếng.
“Nhìn cái vẻ ngượng ngùng của ngươi kìa, trúng tim đen chứ gì?” Tần Lưu Tây lấy mấy đồng xu, : “Có tiền trong ? Bói cho ngươi một quẻ hỏi tiền đồ.”
“Ta là quỷ, lấy tiền? Chờ đấy, lắm chuyện thật.” Hắn biến mất trong nháy mắt. Một lát , xách về một cái túi da cũ nát, phía còn một lão quỷ đang sướt mướt.
Ngụy Tà đặt cái túi mặt Tần Lưu Tây, chỉ lão quỷ: “Lão quỷ là quỷ giữ của, c·hết vẫn khư khư giữ xác và tiền của . Lát nữa ngươi giúp nhặt xương, đưa quỷ môn quan, đây là thù lao. Đương nhiên, một phần là tiền môi giới của , cho ngươi hết đấy, coi như tiền quẻ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1119-nguy-ta-nguoi-phai-doi-cho-dua-roi.html.]
Lão quỷ: Ta , là ngươi ép !
Tần Lưu Tây lão quỷ: “C·hết lâu mà vẫn luẩn quẩn nhân gian, sớm muộn gì cũng hồn phi phách tán. Vãng sinh thôi.”
Nàng mở túi da , thấy vàng thoi lấp lánh, đóng : “Ngươi tên họ là gì, đốt ít tiền giấy đồ cúng tiễn ngươi lên đường.”
Lão quỷ mừng rỡ: “Có thể phối cho một mối minh hôn (kết hôn âm) ? Ta là lão quang côn (độc ), tích cóp tiền định về quê cưới vợ, ai ngờ trượt chân ngã xuống núi c·hết, c·hết nhắm mắt a.”
Tần Lưu Tây trừng mắt: “Không nhắm mắt cũng c·hết , sắp đầu t.h.a.i còn đòi cưới xin gì nữa, kiếp cưới . Số tiền dùng danh nghĩa ngươi việc thiện, đầu t.h.a.i thuận lợi, kiếp chắc chắn cưới vợ hiền.”
Lão quỷ thấy nàng hung dữ, rụt cổ , lí nhí: “Vậy... phiền đại sư.”
Tần Lưu Tây lấy sinh thần bát tự và tên của , mở quỷ môn quan tống , đó theo Ngụy Tà nhặt xương cho lão quỷ. Thấy nơi phong thủy cũng , bèn chôn cất tại chỗ, lập mộ bia đàng hoàng.
Rời khỏi đó, nàng thành mua đồ cúng, tự tay gấp vàng thoi và cắt hai bộ quần áo giấy đốt cho , đến thiện đường quyên góp vàng danh nghĩa của .
Dưới âm tào địa phủ, lão quỷ tên Hứa Đại Lợi bộ quần áo mới và vàng thoi chất lượng , cảm động phát . Hắn gặp thiên sư !
Ngụy Tà theo Tần Lưu Tây chứng kiến bộ quá trình, thầm nghĩ vẫn luôn mềm lòng như thế.
Tần Lưu Tây hớn hở cầm mấy thỏi vàng cất túi Càn Khôn, với : “Được , giờ bói cho ngươi một quẻ.”
Ngụy Tà vẻ bình thản, trong lòng gợn sóng. Quẻ quẻ thực quan trọng, quan trọng là cũng trở nên mạnh mẽ hơn mới .
Tần Lưu Tây quẻ tượng gieo, vẻ mặt trở nên kỳ quái.
“Sao thế?” Ngụy Tà ưỡn ẹo dáng: “Có thấy trở thành đại quỷ một phương, đ.á.n.h thắng đó ?”
Tần Lưu Tây gạt đồng xu: “Không . Ngươi đổi chỗ dựa (đổi đỉnh núi để bái) .”
Ngụy Tà: “?”
Đổi chỗ dựa? Ý gì?
“Đi theo .” Tần Lưu Tây xé mở âm lộ, lôi . Đi một mạch, khi trở đến Nam huyện.
“Đến .”
Ngụy Tà miếu Thành Hoàng mặt lợp ngói lưu ly, mạc danh kỳ diệu cảm giác quái dị, tường hòa tường hòa. Chuyện gì thế ?
Thành Hoàng gia tọa trấn, quỷ mị dám . Ngụy Tà Tần Lưu Tây lôi xềnh xệch trong. Sát Nguyên T.ử như cảm nhận , lao , tay cầm phất trần, ánh mắt sắc bén chằm chằm Ngụy Tà.
Tần Lưu Tây dẫn Ngụy Tà đến tượng Thành Hoàng, : “Bái . Chỗ dựa mới của ngươi đấy, Thành Hoàng lão gia. Đi theo ngài , ngài sẽ ban cho ngươi chức thần quan. Làm thần quan tiền đồ hơn Quỷ Tu nhiều.”
Thư Sách
Thành Hoàng gia tò mò hiện : “Ủa, ngươi bổn lão gia đang định phong chức Đầu Trâu Mặt Ngựa?”
Ngụy Tà: “?”
Cái quái gì thế? Ngươi bảo tiền đồ là để cái chức Đầu Trâu Mặt Ngựa xí nhất thiên hạ á?
Ngụy Tà lao Tần Lưu Tây: Chiến ! Mọi cùng c·hết chung cho vui!
(Hết chương 1119)