Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1121: Đánh xong rồi, mau nhặt trang bị!
Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:50:11
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần Phong Tu đúng là lật thuyền trong mương. Hắn nghĩ là yêu hồ ngàn năm, điều tra chuyện Yêu tộc mất tích là việc dễ như trở bàn tay, cần phiền đến Tần Lưu Tây.
Ai ngờ , điều tra , còn xử lý gọn hai con đại yêu, thì "chim sẻ bắt bọ ngựa, hoàng tước rình ". Hắn b·ị đ·ánh lén, rơi bẫy của một tên đạo sĩ lùn tịt, yêu đan suýt nữa giữ .
Phong Tu trừng mắt tên đạo sĩ lùn điên khùng tự xưng là Tuyên Ất. Hắn đang dung hợp từng yêu hồn một trận đồ, khiến những yêu hồn đó gào thét thê lương, oán khí ngút trời.
Yêu đan của chúng nhét một cái hộp ngọc lớn. Bên cạnh là một lò luyện đan chứa đầy tinh huyết yêu quái sền sệt.
Mẹ kiếp, tên điên chỉ săn g·iết yêu tinh để luyện chế Bách Yêu Đồ, mà còn luyện hóa yêu đan để tăng cường tu hành. Đồ bệnh hoạn!
Thời đại linh khí thiếu thốn, yêu vật tu linh trí khó tìm. Yêu vật tuy là yêu, nhưng cũng đạo lý " tộc , ắt dị tâm", nên cảnh giác với con . Lại thêm quy tắc thiên địa, phần lớn yêu vật đều dám hại nhân gian, chỉ ẩn cư tu hành, tránh xa thế sự để thiên sư tiêu diệt.
Cho nên thu thập đủ Bách Yêu Đồ hề dễ dàng. trận đồ , ít nhất mấy chục yêu hồn giam giữ.
Tên Tuyên Ất thiên sư săn g·iết ít yêu vật .
“Thật xinh .” Tuyên Ất tiến gần, ánh mắt mê Phong Tu: “Ngươi yên tâm, sẽ lột bộ da của ngươi thật chỉnh. Sau khi rút yêu hồn, sẽ cho ngươi thủ lĩnh Bách Yêu Đồ. Đến lúc đó, ngươi sẽ là bá chủ trong tranh, trăm yêu đều phục tùng. Nếu ngươi thành Yêu Hoàng, ngươi sẽ...”
Phong Tu phỉ nhổ: “Chỉ bằng cái thứ lùn tịt như ngươi mà đòi thuần phục lão tử? Phi!”
Tuyên Ất vẻ vui: “Yêu ngoan thì b·ị đ·ánh đòn.”
Hắn lẩm bẩm niệm chú, cổ tay lóe lên ánh sáng tím. Tấm lưới ánh sáng tím đang trùm lên Phong Tu lập tức siết chặt.
Phong Tu cảm thấy bộ yêu hồn như thắt , đau đớn run rẩy, mồ hôi tuôn như mưa.
Tên Tuyên Ất lai lịch , nhưng pháp khí Thiên Cơ Võng cực kỳ lợi hại. Khi nó trói, Phong Tu cảm thấy như sấm sét ngàn cân đè xuống, áp chế yêu hồn. Hễ phản kháng là lưới siết chặt, còn phóng luồng điện đ.á.n.h thẳng yêu hồn, khiến yêu đan cũng tổn hại.
Thư Sách
Thứ chắc chắn là pháp khí chuyên dụng để săn bắt yêu vật.
Lão Tần ơi, ngươi mà đến nhanh, lão t.ử sắp đổi họ !
đối mặt với tên lùn , Phong Tu vẫn mạnh miệng: “Có bản lĩnh thì g·iết c·hết ông nội ngươi , nếu thì cứ chờ đấy!”
Tuyên Ất giận mà : “Nghe giọng điệu , chắc là đồng bọn đến cứu ngươi? Ta cũng xem kẻ nào sống dám đến đây.”
Dứt lời, xoay , tế một thanh Trảm Yêu Kiếm bằng đồng xanh. Lưỡi kiếm lóe lên huyết quang, c.h.é.m thẳng về phía tới.
Tần Lưu Tây hét lên một tiếng, chút do dự phóng một đạo Lôi Quyết.
Oanh.
Lôi Quyết đ.á.n.h bay thanh Trảm Yêu Kiếm, ghim nó phập một cái vách đá sơn động.
Phong Tu gào lên: “Cuối cùng ngươi cũng đến! Chậm chút nữa là lão t.ử lột da lấy đan !”
Tần Lưu Tây sang, thấy Phong Tu hiện nguyên hình hồ ly, tấm lưới ánh sáng tím trùm kín, bộ lông đỏ rực chỗ cháy sém.
“Ngươi là yêu hồ thể tạo Không Gian Chi Vực, để bắt dễ dàng thế?” Thiên sư bình thường đối thủ của Phong Tu, t.h.ả.m hại thế ?
“Có kẻ chơi bẩn, nấp lưng đ.á.n.h lén lúc lão t.ử xử xong hai con đại yêu đang thương. Hắn dùng cái lưới rách bắt .” Phong Tu ấm ức: “Nghe tên lùn , đây là Thiên Cơ Võng. Bị nó trùm lên là dùng chút yêu lực nào, còn nó hành hạ. Pháp khí tồi . Nhanh lên, đ.á.n.h xong nhớ nhặt trang (chiến lợi phẩm)!”
Tần Lưu Tây mắt sáng rực. Pháp khí mà đến Phong Tu cũng bó tay thì chắc chắn là đồ .
Tuyên Ất thấy một một hồ coi như khí, ánh mắt âm u Tần Lưu Tây: “Ngươi là cứu binh do con hồ ly gọi đến? Cũng khá đấy, Thiên Cơ Võng mà vẫn truyền tin cho ngươi.”
Hắn vui.
Hắn vui thì yêu quái chịu khổ.
Tuyên Ất mở miệng, Phong Tu hét lên: “Đừng để niệm... Á!”
Tần Lưu Tây thấy cổ tay Tuyên Ất lóe sáng, lập tức vung Kim Cương Thước bổ tới. Kim quang đ.á.n.h luồng ánh sáng tím, cắt đứt câu chú của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1121-danh-xong-roi-mau-nhat-trang-bi.html.]
Đồng t.ử Tuyên Ất co rút. Thanh thước ... chẳng lẽ là Thiên Bồng Thước trong truyền thuyết?
Thấy thanh thước đ.á.n.h tới, vội vàng tế một lá cờ bảo bối tỏa ánh sáng ngũ sắc, vẽ hình yêu vật dữ tợn. Đó là Yêu Kỳ (cờ gọi yêu).
Yêu Kỳ , ánh sáng bảy màu hoa mắt chóng mặt, hồn phách như hút trong.
Tần Lưu Tây khựng trong giây lát.
Tuyên Ất mừng rỡ, lao tới chộp lấy tay nàng.
Bàn tay đó trơn tuột, lạnh lẽo như đỉa hút máu, tỏa mùi tanh hôi xộc mũi Tần Lưu Tây.
Nàng rùng , mở mắt , thấy nụ đắc ý của Tuyên Ất. Nàng cũng . Khi nụ của Tuyên Ất cứng , nàng nén cơn buồn nôn, trở tay nắm chặt lấy tay : “Muốn bắt ?”
Tuyên Ất kinh hãi, vội vàng thu hồi Yêu Kỳ. Tần Lưu Tây giật mạnh , tay chộp lấy Yêu Kỳ. Một luồng nhiệt khí từ tay nàng truyền sang, Yêu Kỳ lập tức mất linh tính, trở thành lá cờ bình thường.
“Vật duyên với , đa tạ!” Tần Lưu Tây nhét Yêu Kỳ túi Càn Khôn: “Chúng đều là đạo hữu, đồ ai dùng chẳng . Ta chịu thiệt chút . Cách dùng Thiên Cơ Võng , cho luôn .”
Tuyên Ất giận tím mặt: “Làm càn!”
Hắn định giãy thoát khỏi tay Tần Lưu Tây, nhưng một luồng đạo ý cường đại từ nàng bùng nổ, trói chặt lấy khiến thể động đậy.
Ngay đó, một luồng khí lạnh băng xâm nhập linh đài .
Tuyên Ất cứng đờ , ánh mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Sưu hồn! Nàng dám sưu hồn !
Không...
Dưới thuật sưu hồn của Tần Lưu Tây, hai mắt Tuyên Ất trở nên đờ đẫn, nước miếng chảy dài bên khóe miệng.
Phong Tu trong lưới mà thán phục. Tần Lưu Tây cứ như uống t.h.u.ố.c tăng lực , ngày càng mạnh mẽ, đ.á.n.h giỏi hơn hẳn. Còn thì lật thuyền trong tay tên lùn .
Xem bám chặt cái đùi lớn là , sắp đuổi kịp bước chân nàng !
Tần Lưu Tây nhanh chóng tất việc sưu hồn. Nàng lộ vẻ chán ghét, nhưng cuối cùng thoáng hiện sự kinh ngạc và ngưng trọng, mới thu hồi đạo ý.
Tuyên Ất ngất xỉu.
Phong Tu : “Tốc chiến tốc thắng, hổ là ngươi. Mau thả lão t.ử , da sắp cháy khét đây .”
Tần Lưu Tây niệm chú, Thiên Cơ Võng lóe sáng mở . Phong Tu chạy thoát ngoài, nhưng chân mềm nhũn ngã lăn đất, rên rỉ: “Đồ vô lương tâm, cho lão t.ử vài viên t.h.u.ố.c chứ!”
Tần Lưu Tây chằm chằm Tuyên Ất đang bất tỉnh, : “Kẻ , từng gặp Hủy La.”
Phong Tu sững sờ.
(Hết chương 1121)