Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1138: Kẻ cứng đầu đến lôi kéo tín đồ
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:11:02
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời của Tần Lưu Tây như một lời nguyền rủa, khiến nhiều sợ hãi rợn tóc gáy.
Tên thánh đồ mặt mày tái mét, lòng đầy lo lắng, mắng: “Yêu ngôn hoặc chúng!” Hắn hoảng loạn đẩy đám đông định bỏ chạy, nhưng hai bước thì khựng , ngơ ngác con d.a.o cắm phập bụng .
Hắn ngẩng đầu lên, thấy một đàn ông râu ria xồm xoàm, ánh mắt đen ngòm vô hồn. Người đàn ông rút d.a.o , đ.â.m tiếp một nhát n.g.ự.c .
“Ư...” Tên thánh đồ lảo đảo lùi , lộ dị trạng của mặt .
“Á á á!”
“G.i.ế.c !”
Mọi hoảng loạn tản , chỉ Tần Lưu Tây yên tại chỗ, bình thản kẻ h·ành h·ung.
Người đàn ông nở nụ dữ tợn, lao tới đ.â.m liên tiếp n.g.ự.c tên thánh đồ.
“Ta cho ngươi truyền giáo! Ta cho ngươi truyền giáo!” Hắn đ.â.m c.h.ử.i rủa: “Chính ngươi hại c·hết cả nhà ! Lũ điên các ngươi, lũ tà giáo! Ngươi hại cửa nát nhà tan!”
“Ôi trời, đây chẳng là lão Hoàng Ngưu ở thôn Hoàng Lương ? Vợ ông cũng là giáo đồ mà?”
“Nghe vợ ông đầu óc tỉnh táo, dìm c·hết hai đứa con .”
“Câm miệng!” Người đàn ông quát lớn: “Bà tỉnh táo là vì uống cái thứ nước thánh c·hết tiệt ! Bà tưởng hai đứa con là ác quỷ nên mới dìm c·hết chúng trong thùng nước. Ta , Thiên Thánh giáo là lừa đảo. Bà đem hết tiền khám bệnh cho con đưa cho chúng, đủ, còn g·iết cả con ! Đều là do thứ nước thánh mụ mẫm đầu óc. Các ngươi cũng sẽ như thế, cũng sẽ giống thôi! Sớm muộn gì cũng nhà tan cửa nát! Cứ uống , uống nhiều !”
Hắn , đẩy đám đông bỏ chạy.
Tên thánh đồ co giật mặt đất, hai chân đạp loạn xạ, cổ họng phát tiếng khò khè. Thấy Tần Lưu Tây bước tới, vươn tay cầu cứu: “Cứu... cứu ...”
Tần Lưu Tây xuống , lạnh lùng : “Xem , luận về xem tướng, bần đạo vẫn cao tay hơn. Đoán mệnh bao giờ sai!”
Ý là nàng đoán trúng cái c·hết của ?
Tên thánh đồ trừng mắt, tắt thở.
Mọi xung quanh Tần Lưu Tây như thấy ma, sợ hãi tột độ. Cái miệng của nàng chắc chắn khai quang (linh nghiệm) !
Tần Lưu Tây , : “Người đàn ông đúng đấy. Nước thánh nấu từ d.ư.ợ.c thảo gây ảo giác. Chưa đến việc gây nghiện, một khi ảo giác, mất lý trí, con thể bất cứ chuyện gì: dâng hiến tiền tài, g·iết cha g·iết , thậm chí t·ự s·át.”
Mọi kinh hãi.
“Thiên Thánh giáo chẳng qua chỉ là tà giáo lừa gạt sự cúng dường của các ngươi mà thôi.”
“Ngươi bảo là tà giáo thì là tà giáo ? Thiên hạ chỉ mỗi Thanh Bình Quan của ngươi là chính đạo ?” Một đàn ông mặt tam giác lớn tiếng phản bác.
Tần Lưu Tây thẳng : “Nếu tà giáo, ai mê hoặc ngươi đem vợ dâng cho kẻ khác giày xéo? Vợ ngươi sẽ c·hết, và chính ngươi là đao phủ ghê tởm nhất!”
Cái gì?
Mọi sang đàn ông mặt tam giác. Hắn hoảng sợ chối bay: “Ta ! Ngươi bậy bạ!”
“Có , xuống địa phủ cãi với Diêm Vương Phán Quan. Hoặc là cãi với vợ ngươi cũng . Yên tâm , uống thêm vài ngụm nước thánh nữa, ngươi sẽ gặp bà thường xuyên hơn đấy!” Tần Lưu Tây nhạo.
Người đàn ông sợ hãi, dám thêm gì nữa, chuồn lẹ.
Thấy bỏ chạy, . Chạy nhanh hơn ch.ó thế , chắc chắn là trúng tim đen !
Nàng sai, thì thứ nước thánh đều là giả dối ? Uống sẽ khiến họ những việc mà bình thường bao giờ dám ?
“Ta... cũng thấy lạ. Có uống xong, bỗng đ.á.n.h già. Bà một nuôi khôn lớn, cưới vợ cho , sinh hai đứa cháu nội bụ bẫm, thể bất hiếu như thế? Ta bằng cầm thú!” Một đàn ông gầy gò tự tát mấy cái.
Lại òa : “Ta cũng thế. Bốn mươi tuổi mới mụn con trai, thế mà từ khi tin giáo, nó thế nào cũng thấy chướng mắt, cứ nghĩ nó đến đòi nợ. Rõ ràng con trai ngoan, hiếu thuận. Giờ nó thấy như thấy quỷ. Ta đúng là ma quỷ ám ảnh !”
“Ta cũng ...”
“Cả nữa...”
Khắp nơi vang lên tiếng hối hận.
Bỗng nhiên, một nhóm nam nhân mặc áo trắng cầm côn sắt xông tới, vây quanh Tần Lưu Tây.
Một kẻ lớn tuổi, mặt mày âm hiểm chằm chằm Tần Lưu Tây: “Ngươi là ai? Dám đến Thiên Thánh giáo nhiễu loạn lòng , còn xúi giục khác g·iết hại giáo đồ . Ngươi gì?”
Tần Lưu Tây vung phất trần: “Ta là ai ư? Đương nhiên là đến lật đổ Thiên Thánh giáo của các ngươi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1138-ke-cung-dau-den-loi-keo-tin-do.html.]
Nàng nhấc chân, thoắt cái thoát khỏi vòng vây, bước lên bậc thang dẫn đến Thánh Điện kim bích huy hoàng.
Mấy tên giáo đồ biến sắc, sợ hãi.
Thánh giáo gặp kẻ khó chơi !
“Đứng !” Có kẻ thổi còi báo động gọi viện binh.
Tần Lưu Tây hề sợ hãi, đỉnh tháp vàng rực rỡ ánh mặt trời, sắc mặt lạnh băng.
Nghe đây là do Như phi quyên tiền xây dựng. Tiền nhiều đến mức khiến ngứa mắt.
Bao nhiêu bá tánh vì thiên tai mà phiêu bạt, ăn đủ no, bà ném một đống tiền cái tà giáo , còn ở ngay đất phong cũ của Ninh Vương. Không trong đầu bà chứa cái gì nữa.
Thư Sách
Thật điều!
Tần Lưu Tây vung phất trần, bắt quyết niệm chú, đ.á.n.h một đạo thuật quyết đỉnh tháp.
Mọi trơ mắt giữa ban ngày ban mặt, một tia sét đ.á.n.h trúng đỉnh tháp, gãy đôi nó. Ngay khi đỉnh tháp sắp rơi xuống, một luồng khí vô hình cuốn nó mất tăm.
Mọi : “...”
Thánh tháp b·ị đ·ánh trọc đầu !
Trọc đầu thì thôi , nó còn biến mất dấu vết!
Mấy tên giáo đồ sợ hãi quỳ sụp xuống đất, Tần Lưu Tây đang bậc thang đá xanh với ánh mắt kinh hoàng.
Là nàng ! Chắc chắn là nàng !
Gió thổi tung vạt áo thanh y của nàng. Dưới ánh nắng, những phù văn thêu vạt áo lấp lánh ánh kim, trông vô cùng thần thánh.
Nàng ôm phất trần, đầu đám giáo đồ, khóe môi nhếch lên: Thế nào?
Đây mới chỉ là món khai vị thôi!
Đám đông phía thấy bao bọc trong kim quang phù văn, ai hô lên: “Thiên thần hạ phàm! Thần hiển linh !”
Bịch bịch bịch.
Hàng loạt quỳ rạp xuống đất, ánh mắt cuồng nhiệt Tần Lưu Tây.
Cảm nhận tín ngưỡng lực ồ ạt bay về phía , Tần Lưu Tây: “...”
Hóa màu cũng lợi thế , giờ khiêm tốn quá !
Thôi thì uổng công nhận tín ngưỡng lực, nàng lấy chuông Tam Thanh , một tay cầm phất trần, một tay lắc chuông, miệng niệm Thanh Tâm Chú. Đạo ý từ tiếng chuông lan tỏa, xoa dịu sự bất an và hối hận trong lòng , khiến tâm trí hỗn loạn của họ dần thanh tỉnh.
“Bất Cầu quan chủ, Vô Lượng Thiên Tôn!”
Giọng vang vọng khắp nơi.
Tần Lưu Tây vui mừng khôn xiết. Là tín ngưỡng lực! Thảo nào Hủy La thèm đến thế!
Còn mấy tên giáo đồ áo trắng thì mặt xanh mét đám tín đồ dày công dạy dỗ giờ sang ủng hộ kẻ địch.
Kẻ cứng đầu chỉ đến kiếm chuyện, mà còn đến cướp tín đồ của họ!
(Hết chương 1138)