Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1142: Âm mưu dồn đại nhân quả lên đầu nàng

Cập nhật lúc: 2025-12-05 04:28:33
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lưu Tây một buổi đạo tràng suốt cả ngày tại tổng đàn Thiên Thánh giáo, chủ yếu là siêu độ vong hồn quanh vùng và tụng kinh truyền đạo. Trong quá trình đó, nàng quên thể hiện chút bản lĩnh thật sự để "chơi trội", nhằm nâng cao danh tiếng cho Thanh Bình Quan và thu hút tín đồ. Suy cho cùng, tin tưởng vô điều kiện thì cũng chút bản lĩnh kinh mới .

Đương nhiên, nàng khoe khoang những thuật pháp lòe loẹt. Càng là cao tăng đạo sĩ thâm sâu khó lường thì càng giữ phong thái, càng khiến cảm thấy quỷ thần khó lường thì càng kính trọng.

Tần Lưu Tây lợi dụng buổi đạo tràng để thực hiện nghi thức tiêu tai cầu phúc. Rõ ràng hôm đó trời đầy mây, u ám như sắp mưa, nhưng khi nàng cầu phúc, mây đen tan biến, trời quang mây tạnh, thậm chí còn xuất hiện ánh sáng ngũ sắc bầu trời.

Chiêu coi là tiên thuật, ai nấy đều tấm tắc khen ngợi, nàng với ánh mắt kính sợ như tiên nhân.

Ngoài , nàng còn tổ chức khám chữa bệnh từ thiện trong một ngày, và định sẵn giờ kết thúc. Đến cuối giờ Thân, khi khám cho bệnh nhân cuối cùng, nàng với những còn đang xếp hàng rằng sẽ một đôi vợ chồng đến tìm nàng khám bệnh. Nếu như ý nguyện, họ bộ từ đây đến Thanh Bình Quan. Cứ mỗi năm dặm, hai vợ chồng dừng dập đầu ba cái thật to về hướng Đông, treo một dải vải đỏ lên cây ven đường và rải một xâu tiền đồng. Cứ thế cho đến khi tới chân núi Thanh Bình Quan thì bệnh sẽ tự khỏi.

Nói xong, nàng màng sự níu kéo của , dậy bước , biến mất ngay mắt bao .

Dù hôm chứng kiến cảnh tượng thần kỳ khi Tần Lưu Tây cầu phúc, nhưng việc nàng bước vài bước biến mất như khí vẫn khiến kinh hãi, miệng ngớt hô hoán "tiên nhân chi thuật".

Chẳng bao lâu , một đôi vợ chồng trạc tứ tuần nắm tay tới, hỏi xem Tần Lưu Tây đang khám bệnh ở đây , họ tìm thầy chữa bệnh.

Tất cả đều im lặng.

Đôi vợ chồng ngơ ngác. Chẳng lẽ họ nhầm chỗ?

Đến khi họ hỏi nữa, mới kể lời dặn dò của Tần Lưu Tây. Hai ngạc nhiên , sai hầu mua vải đỏ và đổi tiền đồng ở tiền trang.

Thấy họ theo lời dặn, tò mò hỏi họ mắc bệnh gì, cầu xin điều gì.

Người chồng vẻ mặt chua xót, : “Vợ chồng thực là đến cầu con. Mười năm , Lăng Thành lụt, chúng đường nương nhờ thì gặp cướp, lạc mất một đứa con, tìm mãi thấy. Bao năm qua con tìm , bụng nhà cũng động tĩnh gì nữa. Nghe nơi một đạo y pháp thuật cao cường, y thuật cực giỏi, nên đến đây bói một quẻ tìm tung tích con, khám bệnh.”

Hóa .

“Ngươi là kẻ lừa đảo do Quan chủ thuê để diễn kịch đấy chứ?” Có nghi ngờ hỏi.

Người chồng giận dữ: “Ta Trương T.ử Ẩn đổi tên đổi họ, là Lăng Thành phủ Lâm An, Ninh Châu. Mấy năm nay vì tìm con, vợ chồng bôn ba khắp nơi, gặp chùa là bái, gặp quan là cầu, việc thiện tích đức, cả phủ Lâm An ai cũng , tin cứ điều tra. Cái gì mà kẻ lừa đảo? Ta Trương T.ử Ẩn cơm áo lo, sẽ vì chút bạc mà chuyện thất đức, càng bao giờ mang con cái đùa giỡn.”

Người thấy ông giận dữ thì ngượng ngùng, lẩm bẩm: “Thiên Thánh giáo cũng phù hộ thế nhân, ai đây là một vụ lừa đảo nữa ?”

“Đừng bậy! Bất Cầu quan chủ là bán tiên, thể so sánh với lũ lén lút .”

đấy, đúng đấy. Miệng ngươi độc địa thế, cẩn thận phạm khẩu nghiệp.”

Mọi xì xào bàn tán khiến kẻ sợ phạm sự phẫn nộ của đám đông, vội vàng lẩn đám bỏ .

Trương T.ử Ẩn chắp tay chào cùng vợ về theo đường cũ. Trong đám đông, cũng một tay buôn chuyến thường nam về bắc tò mò theo xem . Hắn đôi vợ chồng thật , và vị Bất Cầu quan chủ linh nghiệm như lời đồn . Dù cũng tiện đường đạo quan, nếu linh thật thì bái một cái cũng chẳng mất gì.

Thư Sách

Mọi bàn tán về chuyện lạ , dần dần tản . Từ đó, danh tiếng "Bất Cầu quan chủ Thanh Bình Quan là bán tiên thật sự" bắt đầu lan truyền rộng rãi.

Ẩn trong hư , Tần Lưu Tây cảnh , nhướng mày : “Gã buôn chuyến đầu óc lanh lợi đấy, chắc chắn sẽ nên chuyện.”

Phong Tu lườm nàng một cái: “Hắn nên chuyện quan tâm. Ta thấy ngươi càng ngày càng giỏi giả thần giả quỷ đấy, học theo Thiên Thánh giáo ? Giờ Thanh Bình Quan nổi tiếng cũng khó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1142-am-muu-don-dai-nhan-qua-len-dau-nang.html.]

Tần Lưu Tây : “Thịnh Kinh Kim Hoa Quan, Thanh Châu bên cạnh Thanh Lam Quan nổi tiếng, Ninh Châu Thanh Bình Quan chúng , cũng hợp lý mà. Còn chuyện ngươi bảo giả thần giả quỷ, Thái Thành chân nhân của Kim Hoa Quan một ngày chỉ tiếp ba duyên, cao như thế mà vẫn nổi danh là cao nhân, cũng học hỏi chút chứ.”

Phong Tu: “Ngươi đổi , bắt đầu ham danh lợi .”

, là vì tín ngưỡng lực.” Tần Lưu Tây lắc ngón tay.

Phong Tu : “Tín ngưỡng quan trọng, nhưng tu vi càng quan trọng hơn. Giang hồ ngươi là đủ , con đường tu hành, ngươi cần tiến xa hơn nữa. Ngươi cũng thấy đấy, Hủy La e sợ thiên hạ loạn, vây khốn ngươi chỉ là bước đầu, còn một âm mưu quan trọng hơn.”

“Hửm?”

Phong Tu mím môi: “Lời thể ngươi thích , nhưng thể . Thiên tai nhân họa thực chất cũng là thiên mệnh. Những vốn c·hết trong tai nạn, nhờ ngươi can thiệp mà giữ mạng, đó chính là nghịch thiên sửa mệnh. Đã Thiên Đạo tồn tại, kẻ nghịch thiên sửa mệnh tất nhiên chịu nhân quả phản phệ. Mà nhân quả , cuối cùng sẽ trả. Hiện tại báo, nhưng nếu nó ứng nghiệm lúc ngươi đối chiến với Hủy La, thì e rằng đó sẽ là tai họa ngập đầu.”

Đồng t.ử Tần Lưu Tây co : “Ý ngươi là, dồn hết nhân quả to lớn lên đầu ?”

“Không khả năng!” Phong Tu lo lắng: “Ngươi gánh nhân quả càng nặng, chịu phản phệ càng lớn. Đến lúc đó, ngươi còn sức mà chiến đấu?”

Tần Lưu Tây trầm mặc hồi lâu, : “Đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín. Vậy thì một đường sinh cơ , thiên tai cũng nên . Nếu Thiên Đạo vì thế mà dồn đại nhân quả lên đầu , thì nó đúng là cái Thiên Đạo ch.ó má!”

Nghĩ đến là tức, lão nương phản nó luôn!

Thiên Đạo: Ta là công bằng mà!

Phong Tu bực bội: “Ngươi đang đ.á.n.h tráo khái niệm, ngụy biện.”

Tần Lưu Tây : “Ta sự thật mà. điều ngươi cũng khả năng. Hắn gánh nhân quả phản phệ, những thiên tai nhân họa gây , gánh nhân quả ? Đả thương địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm, chơi lớn như , đúng là một tên biến thái!”

“Mặc kệ thế nào, dù âm mưu quỷ kế nhiều đến , thực lực tuyệt đối đều chịu nổi một kích. Cho nên bản mạnh mẽ mới là chân lý. Ngươi thể vì cái nhỏ mà mất cái lớn, mối đe dọa lớn nhất vẫn còn ở phía .” Phong Tu thở dài: “Nói một câu phũ phàng nhé, thiên tai, nếu chỉ dựa một đạo nhân Huyền môn như ngươi cứu thế, thì triều đình còn tác dụng quái gì nữa?”

“Ta hiểu ý ngươi, sẽ lẫn lộn đầu đuôi.” Tần Lưu Tây nhạt, về phía : “Chỉ là một vòng đ.á.n.h cờ thôi mà. Trong quá trình đ.á.n.h cờ cũng là lúc thăm dò đối thủ. Tìm điểm yếu của , cũng thể thắng.”

Phong Tu nữa. Nếu nàng thực sự là kẻ coi thường sinh mệnh, thì đến cảnh giới ngày hôm nay? Hắn chỉ nhắc nhở bên lề, sợ nàng tính sót nước cờ mà thôi.

(Hết chương 1142)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...