Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1158: Giống hệt chị gái hắn, đều không biết điều!

Cập nhật lúc: 2025-12-05 23:36:14
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tề Khiên tự rót một chén , hai tay dâng cho Ngọc Trường Không, nhạt : “Trường Không một đường bôn ba vất vả, mời dùng .”

Giọng điệu cung kính mà chân thành khiến cảm thấy ấm lòng.

Ngọc Trường Không nhận lấy chén , Tề Khiên, : “Từ hôm nay trở , Vương gia cần tăng gấp đôi lượng ám vệ bên , chọn những cao thủ giỏi nhất. Bản ngài cũng chăm chỉ luyện võ. Dựa khác chung quy chỉ là hạ sách, tự mạnh mẽ mới là vũ khí bảo mệnh nhất.”

Tề Khiên ngạc nhiên: “Trường Không cẩn thận như , thấy điều gì ?”

Kể từ khi Tần Lưu Tây kéo lên con thuyền tạo phản, Tề Khiên từ kinh ngạc đến bình tĩnh những nhân vật xuất hiện bên cạnh . khi Ngọc thị t.ử - nổi tiếng chỉ chọn minh quân để phò tá - đến mưu sĩ cho , vẫn cảm giác như trúng độc đắc. Dù họ quen từ nhỏ, nhưng do Ngọc Trường Không gặp biến cố gia đình, mù lòa nên tính tình lãnh đạm, quan hệ giữa họ chỉ dừng ở mức quân t.ử chi giao. Hắn từng dám mơ ngày Ngọc Trường Không sẽ phò tá .

sự thật là, đến.

Đặc biệt là trong chiến dịch dẹp loạn Tín Dương Vương, nhờ mưu kế của Ngọc Trường Không mà Tề Khiên giảm thiểu tổn thất xuống mức thấp nhất và giành chiến thắng nhanh chóng. Điều đó khiến càng thêm tin phục Ngọc Trường Không.

Trên đường về kinh, Ngọc Trường Không phân tích ưu nhược điểm của , nhưng bao giờ dặn dò cẩn thận như hôm nay.

Mà sự cẩn trọng là nhắc nhở chú ý an nguy của bản .

Ngọc Trường Không nhàn nhạt : “Sự hiện diện của bên cạnh Vương gia sẽ là một tín hiệu. Tín hiệu cho thấy Ngọc Trường Không phò tá ngài lên ngôi. Như , Vương gia lập tức trở thành mối đe dọa trong mắt các vị Vương gia khác. Phàm là mối đe dọa, họ sẽ tìm cách tiêu diệt khi vây cánh vững, chứ cho ngài cơ hội trưởng thành.”

Hắn nhấp một ngụm , Tề Khiên: “Nói cách khác, từ nay về Vương gia sẽ giữa tâm bão. Bất kể ngài tranh giành , khác đều mặc định là ngài tranh.”

Tề Khiên rùng . Hắn hiểu ý Ngọc Trường Không. Từ hôm nay, sẽ đối mặt với ám s·át và vô vàn nguy hiểm. Đó là cái giá trả con đường tranh đoạt ngôi báu.

Ngọc Trường Không quan sát sắc mặt , hỏi: “Vương gia sợ ?”

Tề Khiên lắc đầu : “Từ khi chấp nhận con đường , còn quyền sợ hãi.”

Tần Lưu Tây dày công tập hợp một "gánh hát" nhân tài để đẩy lên. Phú quý dâng tận miệng, nhận, giờ mà sợ thì còn mặt mũi nào đối diện với những cùng con thuyền?

Hắn thể phụ lòng tin của Tần Lưu Tây, càng thể để những ủng hộ thất vọng.

Việc phong Vương, dù chỉ lập hai công trạng, do mệnh thiên vị, mà là do dốc sức tranh thủ cho . Đó là bước đầu tạo thế, phận Vương gia, mưu sự sẽ thuận lợi hơn.

Vì thế, đối xử với bên cạnh đều vô cùng lễ độ và khiêm tốn, lòng đầy ơn.

Thấy hiểu chuyện, Ngọc Trường Không : “Vương gia hiểu là . Lát nữa Triệu Vương và Ngọc Lệnh Lan sẽ tới, ngài nên chuẩn tinh thần.”

Vừa thấy Ngọc Lệnh Lan. Đối phương cũng thấy , đến chào hỏi thì phép. Dù cũng là đại ca, là tộc trưởng Ngọc thị.

Và Triệu Vương, tin Tề Khiên ở cùng Ngọc Trường Không, chắc chắn sẽ đến dò la.

Quả nhiên, chỉ hai tuần , tiểu nhị báo Triệu Vương và Ngọc Lệnh Lan xin gặp.

Ngọc Lệnh Lan bước , thẳng đến mặt Ngọc Trường Không, chắp tay hành lễ, : “Đại ca lâu gặp. Không ngờ cũng tới Thịnh Kinh.”

Triệu Vương theo , chắp tay chào hỏi thiết: “Ngưỡng mộ phong thái Ngọc tộc trưởng lâu, hôm nay gặp quả nhiên trăm bằng một thấy, thật là bất phàm.” Hắn sang Tề Khiên, : “Không ngờ Khiên quen tộc trưởng, giấu kỹ thật đấy!”

Nụ chạm đến đáy mắt, lời đầy ẩn ý sắc bén.

Tề Khiên đáp lễ, : “Ta và Trường Không quen từ thuở hàn vi. Hắn học thức uyên bác, chúng chí thú tương hợp, kết giao bằng hữu cũng là chuyện may mắn.”

Mặt Triệu Vương vặn vẹo vì tức, giọng điệu châm chọc: “Vậy ? Thế thì trân trọng cơ hội hiếm , đừng để tộc trưởng thất vọng đấy.”

“Nhất định.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1158-giong-het-chi-gai-han-deu-khong-biet-dieu.html.]

Triệu Vương Ngọc Trường Không: “Không tộc trưởng đến Thịnh Kinh việc gì? Bá Ẩn đang mưu sĩ trướng , ngài là đại ca , đến Thịnh Kinh, chi bằng đến phủ tá túc, mở tiệc tẩy trần cho ngài, thế nào?”

Ngọc Trường Không nhạt từ chối: “Vương gia cần phí tâm. Ta chỉ thuận đường đưa học trò về nhà, tiện thể gặp bạn cũ, chỗ ở .”

Triệu Vương ngẩn . Học trò? Ai là học trò của ?

Hắn theo ánh mắt Ngọc Trường Không, thấy một thiếu niên tuấn tú phía . Gương mặt trông quen quen, hình như gặp ở ?

Ngọc Lệnh Lan : “Đây là tam của Tần trắc phi, Tần Minh Ngạn thì .”

Làm mưu sĩ, nắm rõ thông tin về những xung quanh chủ nhân, ví dụ như nhà đẻ của Tần trắc phi, Tần Lưu Tây - mà họ lôi kéo .

Triệu Vương trố mắt. Gì cơ? Đây là nhà họ Tần, là em vợ ?

Khoan , tam , là con của đại phòng Tần gia. Nói cách khác, đây là đường của Tần trắc phi, là em ruột của Tần Lưu Tây - vị Quan chủ Thanh Bình Quan kiêu ngạo .

Em trai Tần Lưu Tây là học trò của Ngọc Trường Không. Ngọc Trường Không là mưu sĩ phò tá Tề Khiên.

Xét về quan hệ thông gia, hai chị em nhà lẽ của mới đúng. thực tế thành của Tề Khiên!

Triệu Vương cảm giác ngộ một sự thật đau lòng, cả chút nào.

vẫn cố nặn nụ , nắm lấy tay Tần Minh Ngạn, hồ hởi : “Ta sớm nhị tỷ nhắc tam học xa, ngờ là đến Ngọc thị. Mấy năm nay nàng nhắc suốt. Nào nào, theo tỷ phu về nhà, tỷ tỷ nhớ lắm đấy.”

Tần Minh Ngạn rút tay về, chắp tay : “Vương gia, du học trở về, còn bái kiến cha . Thứ cho Minh Ngạn thất lễ, sẽ đến tạ tội với Minh Nguyệt tỷ.”

“Cũng .” Triệu Vương mặt lộ vẻ vui, thầm mắng thằng nhóc cũng điều y hệt bà chị nó.

Nhìn Tề Khiên bình thản đó, càng thêm tức tối. Tại chuyện đều rơi tay tên con hoang ?

Thư Sách

Triệu Vương sang Ngọc Trường Không, hỏi giọng đầy khiêu khích: “Nghe Bá Ẩn tộc trưởng học thức uyên bác, tầm phi phàm. Không ngài nhận thế nào về việc Đông Cung đang bỏ trống? Nếu lập trữ quân, nên lập ai?”

Ngọc Lệnh Lan nhíu mày.

Ngọc Trường Không một cái, ánh mắt mang theo sự soi xét và tìm tòi nghiên cứu.

Ngươi phò tá mấy năm, rốt cuộc chỉ đào tạo một tên ngu xuẩn đầu óc nước thế thôi ?

(Hết chương 1158)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...