Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1163: Bắt cóc Hoàng Kim Chuột
Cập nhật lúc: 2025-12-05 23:36:19
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây trở mặt đất, về chỗ di chỉ Tam Thanh, liền thấy Đằng Chiêu mặt mày tím tái, chân khí loạn xạ, linh lực ngừng thất thoát.
Đáng sợ hơn, ngay đầu , một con chim bói cá màu xanh lục đang ngừng hấp thụ linh khí thất tán, trông vẻ no say, đến mức cũng vững.
“Ngươi đúng là chiếm tiện nghi.” Tần Lưu Tây hừ một tiếng. Nàng nhanh tay lẹ mắt tóm lấy con chim bói cá định bay . Mặc cho nó giãy giụa, nàng ấn tay lên linh đài Đằng Chiêu, giọng nhẹ nhàng: “Theo , điều động linh khí trong cơ thể, bắt đầu vận hành từ linh đài...”
Đằng Chiêu vốn đang bình thường, luồng đạo ý khổng lồ từ nàng áp chế, tu vi chịu nổi, linh khí tán loạn. Cậu đang gấp đến mức nóng ran , chỉ bắt quyết loạn xạ.
Cũng may lúc Tiểu Nhân Sâm Tinh đang theo mùi của Tần Lưu Tây mà tìm tới, ai bên cạnh .
Và cũng chính vì động tĩnh lớn của Đằng Chiêu mà Tần Lưu Tây mới đến kịp. Nếu , hậu quả khó lường.
Tiểu Nhân Sâm Tinh kẹp con Hoàng Kim Chuột nửa sống nửa c·hết chạy tới, thấy tình huống thì tiếc nuối, ảo não vô cùng. Hắn tát đầu Hoàng Kim Chuột: “Đều tại ngươi! Làm mất thời gian của . Nếu Chiêu Chiêu tổn hại tu vi, dẫm c·hết ngươi!”
Hoàng Kim Chuột dùng hai móng vuốt nhỏ ôm đầu, chi chi kêu nhỏ. Đâu ngươi đến hang ổ ? Chính ngươi mùi mà truy tới, còn ngang nhiên cướp bảo bối của !
Nó chiếc túi lớn bện bằng dây leo chứa đầy bảo bối nhặt sạch, đau lòng c·hết. Đám , tính nết vô sỉ khác gì .
Oan uổng quá! Mạng khổ mà!
Hoàng Kim Chuột tự thôi miên.
Tiểu Nhân Sâm Tinh lười nó tự kỷ, lo lắng Đằng Chiêu, hối hận vì bỏ . Hắn nên tỉnh bỏ như thế, ai ngờ bé ngộ đạo giữa chừng linh lực thất tán.
Đằng Chiêu dần bình tĩnh , theo lời Tần Lưu Tây điều động chân khí du tẩu kinh mạch. Tay biến hóa thuật quyết, linh lực lưu chuyển.
Tiểu Nhân Sâm Tinh trừng lớn mắt.
Tần Lưu Tây thu tay về, hài lòng Đằng Chiêu kết đồ án Thái Cực.
Âm dương bát quái, vạn vật hằng sinh.
Cậu bé lĩnh ngộ điểm , coi như tiến thêm một bước.
Hai canh giờ , mặt trời lặn hẳn. Đằng Chiêu mở mắt, dậy, ngượng ngùng chắp tay với Tần Lưu Tây: “Sư phụ, là đồ nhi học nghệ tinh, ngài phí tâm.”
Tần Lưu Tây xoa đầu bé: “Gặp nạn sẽ khôn . Sau lấy đây bài học cảnh tỉnh. Trăng tròn sẽ khuyết, việc thể vội vàng, hiểu rõ trình tự.”
Đằng Chiêu gật đầu.
Tiểu Nhân Sâm Tinh bước tới, ỉu xìu: “Ngươi mắng . Ta nên rời khỏi Chiêu Chiêu, suýt nữa hại .”
Tần Lưu Tây : “Chuyện trách ngươi. Thật sự tính, cũng vì nên rời bỏ các con. con tỉnh ngộ, lấy đây giới răn. Hai là bạn đồng hành, Chiêu Chiêu tuổi còn nhỏ, ngộ đạo giữa chừng dễ tẩu hỏa nhập ma, xảy chuyện. Nếu hai cùng , ngộ đạo, ngươi rời . Phải đề phòng yêu ma quỷ quái thừa cơ nhập , thậm chí đoạt xá.”
“ quan trọng nhất vẫn là bản Chiêu Chiêu. Tu hành dựa chính , thể trông chờ khác. Bế quan thể bên cạnh chăm sóc con mãi .”
Đằng Chiêu rùng : “Đồ nhi khắc cốt ghi tâm.”
Tần Lưu Tây Hoàng Kim Chuột trong tay, : “Ngươi cơ duyên lớn, tuy chiếm tiện nghi nhưng cũng nhân cơ hội mà đoạt xá. Đi .”
Nàng ném nó lên trời. Con chim bói cá pi một tiếng, lượn một vòng bay mất.
Tần Lưu Tây lúc mới Hoàng Kim Chuột: “Đồ vật đều tìm đủ chứ?”
Thư Sách
“Đủ hết . Nó giấu kỹ lắm, đào đá thôi.” Tiểu Nhân Sâm Tinh dâng chiếc túi bện bằng dây leo, bên trong chứa đầy những vật linh tinh của Hoàng Kim Chuột.
Hoàng Kim Chuột buồn bã c·hết.
Đằng Chiêu lúc mới để ý đến vật nhỏ bé , mắt sáng lên: Xinh quá, !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1163-bat-coc-hoang-kim-chuot.html.]
Tần Lưu Tây thấy Hoàng Kim Chuột ủ rũ cụp đuôi, : “Ngươi ở Côn Luân tu hành cũng , nơi , ít khác quấy rầy. nếu về đạo quan với chúng , ngươi thể cọ hương khói, các sư phụ niệm kinh, lợi cho tu hành. Nếu ở đạo quan, thể chọn một địa bàn nhỏ ở núi.”
“Ngươi đừng điều. Sau núi Thanh Bình Quan, động vật đều đến cọ khóa buổi sớm k đấy. Ngươi nhỏ bé thế , trốn mà chẳng , cần né tránh ai.” Tiểu Nhân Sâm Tinh : “Nghe đạo sĩ trong quan giảng kinh, nhất định chỗ cho ngươi.”
Hoàng Kim Chuột chằm chằm chiếc túi, liệu trả bảo bối cho nó ?
Tiểu Nhân Sâm Tinh căng thẳng. Đi theo chúng , coi như ngươi quyên góp công đức nhang đèn cho đạo quan!
Hoàng Kim Chuột: “...”
Ngươi rõ ràng là tham lam, tuy danh phận là tiên nhân, nhưng buôn bán như con buôn thế !
Đằng Chiêu tới, cẩn thận nâng nó lên: “Ngươi theo chúng , mỗi ngày niệm kinh cho ngươi .”
Hoàng Kim Chuột ngẩng đầu lên, đôi mắt đen nhánh của bé, thấy sự yêu thích và mong sở hữu. Ánh mắt nó đờ đẫn.
Tiểu Nhân Sâm Tinh thấy hai đắm đuối, nảy sinh cảm giác khủng hoảng: Thôi xong, sắp thất sủng !
Nó cảm thấy chiếc túi dây leo đang cầm nóng ran, là trả cho con chuột vàng , để nó ở đây?
Trong mắt Tần Lưu Tây dâng lên ý .
Có thêm linh vật bầu bạn, tiểu đồ của nàng sẽ còn cô đơn nữa.
Hoàng Kim Chuột cuối cùng vẫn đồng ý theo. Về đến Thanh Bình Quan, cảm nhận linh khí và hương khói dồi dào, nó thấy hời to . tại tiểu đạo trưởng gọi nó là Tiểu Kim?
Nó rõ ràng là Hoàng Kim Chuột thông minh và lợi hại mà, đặt cho nó cái tên nào khí phách hơn?
Tần Lưu Tây ban cho Hoàng Kim Chuột chút công đức chi lực, khiến nó chút thụ sủng nhược kinh.
“Đi theo Chiêu Chiêu tu hành . Ngươi khai linh trí, công đức , nhanh sẽ tiếng .” Tần Lưu Tây Hoàng Kim Chuột: “Đi theo , bảo vệ . Sau tạo hóa của ngươi, đều do mang . Đây là duyên phận của các ngươi.”
Hoàng Kim Chuột chớp chớp đôi mắt nhỏ tròn vo, chi chi hai tiếng, nhảy lên vai Đằng Chiêu.
Đằng Chiêu vật nhỏ vai, mặt mày đầy ý , hề nhận ẩn ý sâu xa trong lời Tần Lưu Tây.
Tiểu Nhân Sâm Tinh thì nàng một cái đầy nghi hoặc. Cảm giác nặng nề là ? Chẳng lẽ đang ghen với con chuột xí ?
Hắn bực bội tháo chiếc túi dây leo . Bảo bối của Hoàng Kim Chuột rơi vãi đầy đất. Tần Lưu Tây vô tình liếc qua, ánh mắt bỗng nhiên nheo .
(Hết chương 1163)