Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1170: Người nào đó thật biết khoe mẽ

Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:35:08
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu là đây, việc trị thủy đối với Tần Lưu Tây dễ dàng, nhưng nàng truyền thừa và Tam Thanh lão tổ điểm hóa. Giờ đây, rút lui hồng thủy cũng còn là chuyện khó khăn.

Phong Tu thấy sắc mặt nàng nhợt nhạt, : “Ngươi xông Vô Biên Kết Giới, nguyên thần hao tổn, còn tốn linh lực để vẽ trận đồ. Ngươi chịu đựng ? Pháp thuật cũng lúc linh lực cạn kiệt, đừng ép đến mức khô kiệt. Lỡ lão quái vật xuất hiện, ngươi sẽ trở thành cá thớt, mặc xâu xé.”

“Hồng thủy rút, bá tánh tổn thất càng nhiều, c·hết cũng sẽ nhiều. Ta thể chờ, nhưng sinh linh thể chờ.” Tần Lưu Tây : “Hơn nữa, chẳng Tiểu Phong Phong ở đây ? Ngươi còn dám để rơi nguy hiểm?”

Phong Tu hừ lạnh: “Lúc cần , thì Tiểu Phong Phong, lúc ghét bỏ thì là hồ ly c·hết tiệt.”

Tần Lưu Tây cong môi, uống một viên đan d.ư.ợ.c chế từ rễ sâm của Tiểu Nhân Sâm Tinh, điều tức một lát, bắt đầu vẽ Phân Thủy Linh Phù, dùng Kim Cương Thước bản nháp, thỉnh thần.

Nàng định dùng vũ bộ (điệu nhảy nghi lễ) để thỉnh thần tướng, dùng thuật phân thủy để rút lui lũ lụt.

Nàng đốt hương thỉnh thần, cầm Kim Cương Thước, bay lên trung, định thi triển vũ bộ ngay vùng hồng thủy. Cảnh tượng lập tức thu hút sự chú ý của . Không ai hô to, ngước lên .

Đi vũ bộ cần tinh tượng đồ và bát quái đồ. Nàng dùng linh lực vẽ lên lá bùa, thuật quyết đ.á.n.h , lá bùa tự bốc cháy, kim quang hiện lên. Giữa hư , một bức bát quái đồ sinh chân nàng.

Tần Lưu Tây quẻ Tốn của bát quái, tay cầm Kim Cương Thước vung lên. Phong Tu dường như thấy tiếng trống trầm hùng vang vọng. Đó là âm thanh thỉnh thần tạo từ linh lực.

Tiếng trống vang lên, nàng khẽ nhắm mắt, bế khí hành bước.

Trong Đạo môn, vũ bộ thỉnh thần vô cùng linh nghiệm. Bộ pháp thành kính và chính xác. Tần Lưu Tây bước chân nhẹ nhàng, thoạt như đang nhảy múa, nhưng mỗi bước chân đều đạp đúng lên các quẻ vị. Kim sắc phù văn thêu áo bay lượn theo động tác của nàng, ánh lên kim quang, như những đóa sen vàng sinh chân nàng.

“Tiên nhân, đây nhất định là tiên nhân.” Bá tánh hoa mắt, đồng loạt quỳ xuống đất, chắp tay khấn vái, kích động Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây giữa hư , chuông Tam Thanh đầu nàng xoay tròn, thước đo tay nàng phát kim quang rực rỡ.

“Thiên địa vô cực, càn khôn mượn pháp, Long Vương sắc lệnh, thủy lui vô ngân, SẮC!”

Theo tiếng quát, linh phù phân thủy bay lên trời. Một bóng rồng ngâm vang vọng, ngậm lấy linh phù biến mất. Một lát , bầu trời u ám như gió thổi tan, lộ màu xanh thẳm.

Nàng cầm Kim Cương Thước đ.á.n.h xuống vùng hồng thủy. Nước lũ như một bức tường vô hình ngăn , tách hai bên, chảy ngược về phía sông ngòi. Mực nước sông từ từ rút xuống.

“Lui ! Lui ! Hồng thủy thật sự rút !” Ai đó hét lên thất thanh.

“Thần tiên hiển linh!”

“Trời ơi...”

Phong Tu khoanh tay, Tần Lưu Tây vẫn vững giữa trung, nhạt một tiếng.

Ha hả, con nhỏ thật cách khoe mẽ!

tín ngưỡng lực bay về phía linh đài nàng. Tần Lưu Tây cảm thấy như nhặt của báu.

Hồng thủy nhanh chóng rút , để lộ mặt đất lầy lội hỗn độn. ruộng đồng, dù hoa màu đổ ngã, vẫn còn một hạt lúa bám rơm rạ.

Nhà cửa hư hại nghiêm trọng, nhưng vẫn còn đó, cuốn trôi. Nhiều tìm thấy căn nhà của .

Bá tánh mừng đến phát . Nhà mất, hoa màu mất, nhưng hồng thủy rút , đó là may mắn lớn nhất.

Khi họ định dập đầu tạ ơn vị thần tiên , nàng biến mất dấu vết.

phản ứng , : “Đây nhất định là thần nữ trời cao phái xuống cứu vớt chúng . Chúng lập miếu thờ, phù hộ cho huyện đô thành chúng .”

Không ít phụ họa.

Thư Sách

Tần Lưu Tây ẩn trong hư , nhướng mày: “Gã buôn đúng là lanh lợi, chắc chắn sẽ nên chuyện lớn.”

Phong Tu lườm nàng: “Cố ý ? Ngươi xem, ở phép , cứ diễn trò rầm rộ như ? Ngươi là cố ý kéo tín ngưỡng về !”

Tần Lưu Tây ho khan: “Ta như , chỉ là trùng hợp thôi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1170-nguoi-nao-do-that-biet-khoe-me.html.]

Ha, tin ngươi lắm!

Phong Tu thấy sắc mặt nàng tái nhợt, bèn truyền chút linh lực qua.

Tần Lưu Tây ấm ức: “Vẫn là hồ ly ngươi đáng tin cậy nhất!”

“Vậy lấy báo đáp .”

“Nhân yêu khác biệt, kết hợp là loạn luân. Ngươi c·hết tâm !”

“Qua cầu rút ván, cút!”

Tần Lưu Tây thầm, cùng định về phía nha môn huyện đô thành. Bỗng một vị quan viên trẻ tuổi, râu ria lưa thưa, mặc quan phục huyện lệnh đương triều, vội vã thúc ngựa chạy tới. Phía là một đội nha dịch. Tất cả đều dừng bên sườn núi, kinh ngạc vùng đất rút nước lũ.

“Đại nhân, nước lũ thật sự rút !” Sư gia mặc áo trung niên bên cạnh huyện lệnh mừng rỡ.

“Mấy canh giờ vẫn còn là biển nước mênh mông, đột nhiên rút hết ?” Một nha dịch kinh ngạc hỏi.

Vị huyện lệnh trẻ tuổi lên những dân núi, : “Đi tìm dân hỏi sẽ rõ.”

“Thuộc hạ ngay.”

Tần Lưu Tây và Phong Tu nhân lúc ai chú ý, hiện . Một lính gác tình cờ thấy: “Các ngươi là ai? Từ ?”

Kỳ lạ. Vừa còn ai, bỗng nhiên xuất hiện hai , còn xinh thế , là ma quỷ chứ?

Nghe thấy tiếng chất vấn, huyện lệnh đầu , thấy Tần Lưu Tây, mắt sáng rực: “Bất Cầu quan chủ?”

Mọi . Đại nhân quen nàng ?

Tần Lưu Tây bước lên, chắp tay : “Giang đại nhân lâu gặp, đang ở Xuyên Du ? Sao đến Lĩnh Nam, huyện lệnh ở Đô Thành huyện ?”

Người mắt ai khác, chính là Giang Văn Lưu - học trò của Nhan Kỳ Sơn, từng đỗ tiến sĩ. Năm đó từng hỏi Tần Lưu Tây về tiền đồ, nàng chỉ điểm Xuyên Du là nơi vượng khí cho . Không ngờ xuất hiện ở Lĩnh Nam.

Tần Lưu Tây liếc tướng mạo , thấy công đức bao phủ. Xem quan mấy năm, cũng ít việc .

Giang Văn Lưu kích động vô cùng. Thật sự là Tần Lưu Tây! Hắn nhảy xuống ngựa, bất chấp ánh mắt kinh ngạc của , lao về phía nàng: “Quan chủ, thật sự là ngài! Quỳnh Chương (tên tự) nhớ ngài lắm!”

Phong Tu mặt tái mét. Ngay khi Giang Văn Lưu định lao tới ôm chầm lấy Tần Lưu Tây, đ.á.n.h một chưởng trán : Đồ dê xồm, cút ngay!

Bốp.

Giang Văn Lưu bay ngược , ngã vật xuống vũng bùn lầy, bẹp đất.

(Hết chương 1170)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...