Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1172: Chuyện cũ chưa xong, chuyện mới đã tới
Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:38:42
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đạo gia vốn chuộng lối đ.á.n.h trực diện, dứt khoát. Tần Lưu Tây tự thấy tu luyện tinh túy đến cảnh giới đại viên mãn. Để bảo vệ đạo tâm, phương châm của nàng là cứ tính . Vì thế, nàng mới dùng cây bút Hủy La Phật dồn lực mạnh mẽ, điều động m.á.u đầu ngón tay, vẽ một đạo huyết phù lên con thú đá trấn mộ để thăm dò.
Kết quả là thú đá vỡ nát, nhưng những t.h.ả.m cảnh thiên tai tràn lan, sinh linh đồ thán mà họ tưởng tượng hề xuất hiện.
Phải chăng thể giải thích rằng: Phù văn mắt trận thú đá do chính Hủy La thiết lập, nếu dùng sức mạnh của bản để áp chế và phá hủy thì sẽ gây xung khắc?
Chuyện cũng giống như tự vẽ một đạo bùa, vẽ xong sửa đổi nó mà thôi.
"Liệu khả năng đây chỉ là đòn nghi binh ?" Phong Tu vẫn cảm thấy nghi hoặc, thấy thú đá hủy quá dễ dàng.
Tần Lưu Tây hỏi ngược : "Vậy giải thích thế nào về việc Phạn Không mù mắt?"
Phong Tu trầm mặc. Điều đó nghĩa là những gì Phạn Không thấy giả, nó thật sự sẽ xảy .
"Nghi binh bàn tới, 'tồn tại tức là hợp lý'. Tuy nhiên, ngươi 'nhẹ nhàng' thì đồng ý. Chín chín tám mươi mốt tiểu trận, tức là 81 con thú đá trấn mộ. Tìm khó, tìm còn phá từng cái một, tốn thời gian tốn sức."
Tần Lưu Tây tiếp: "Hắn chuẩn kỹ lưỡng, chúng rơi thế động. Trận pháp tế thiên thành thần ở Hắc sa mạc vẫn cần nghiền ngẫm kỹ, quan trọng nhất là Khốn Tiên Trận. Phải dùng trận chế trận, đây mới là việc hao tổn tâm trí nhất, cần bế quan tĩnh tâm ngoại cảnh quấy nhiễu mới ."
Hắn thành Thần, nàng sẽ vây Thần!
Hắn thành Phật, nàng sẽ diệt Phật!
Phong Tu cực kỳ khó chịu: "Hắn cố tình tạo mấy cái thiên tai nhân họa lặt vặt để ngáng chân, kéo dài thời gian cho bản ."
Lời dứt, hai .
Tranh thủ thời gian. Thứ Hủy La cần chính là thời gian. Hắn là để cầm chân họ, sợ họ phát hiện cơ hội phá thần chân chính ?
"Không , trời cao tự an bài, Ông Trời tự gì!" Tần Lưu Tây bỗng nhiên buông một câu đầy vẻ bất cần đời.
Phong Tu: "?"
Sao tự nhiên trở nên lạc quan mù quáng thế ?
Tần Lưu Tây lạnh: "Phàm là những gì ngộ , đều bắt cần cù tu luyện, tích công đức, biến thành cứu thế chủ. Nếu Thiên Đạo đẩy tuyến đầu, kẻ cầm đầu cứu vớt thế gian khỏi nước sôi lửa bỏng, ngăn cản diệt thế, thì Nó bắt buộc về phía chúng . Bằng thì giải tán, mời khác giỏi hơn!"
Trời thương , lao bể khổ thì chịu , nàng trời sinh thích chịu khổ .
Nếu Trời thương , thì tia sinh cơ nghiêng về phía . Dù chỉ là một chút xíu, cũng coi như nếm quả ngọt.
Phong Tu: "Ta thấy ngươi bây giờ cực giống một kẻ lưu manh chơi ."
cái nết láu cá , thích vô cùng!
Đã ngựa chạy nhanh ngựa ăn cỏ, đời gì chuyện như . Thiên Đạo nếu tiểu thế giới bình yên thì cùng tồn vong với nó, thiên vị mới chứ!
Kể cả giúp đỡ mặt, thì ít nhất cũng rớt xuống vài món pháp khí đ.á.n.h quái để phòng chứ? Chỉ chăm chăm quất roi m.ô.n.g ngựa, ngựa cũng lúc nổi điên, ví dụ như ườn mặc kệ sự đời chẳng hạn.
"Ngươi tay nhanh quá, thứ vỡ nát , giờ lấy mẫu mà tìm cái khác?" Phong Tu chỉ đống đá vụn.
Tần Lưu Tây liếc : "Đường đường là Yêu Hoàng, chẳng lẽ thế nào là ' chép' ? Nhổ lông, dùng linh lực huyễn hóa hình dáng của nó ."
Phong Tu tái mặt. Lông của quý lắm đấy nhé! Hắn hừ một tiếng: "Đổi là khác mà dám sai bảo như , nuốt sống ả từ lâu ."
Hắn lầm bầm c.h.ử.i đổng, nhổ vài sợi lông hồ ly ném đống đá vụn.
Cách đó xa, con hắc mãng đang cuộn tảng đá lớn dựng mắt sang. Chỉ thấy mấy sợi lông hồ ly tỏa yêu lực màu đỏ, như những sợi tơ mỏng bao bọc lấy đống đá vụn.
Khoảnh khắc , lông hồ ly như một bàn tay vô hình gỡ , từng sợi biến hóa thành hình dáng con thú đá trấn mộ nguyên vẹn lúc , phù văn thú rõ ràng mồn một.
Yêu quái thể thiên biến vạn hóa, biến thành vật đều thể giả như thật, nếu Hỏa Nhãn Kim Tinh thì khó mà phân biệt. Huống hồ thuật huyễn biến xuất phát từ tay Yêu Hoàng.
Hắc mãng đám thú đá chi chít, vảy siết chặt, đồng t.ử co rút liên hồi.
đợi nó kịp lẩn , một con thú đá... , một sợi lông bay về phía nó. Giọng Phong Tu truyền đến: "Nhớ kỹ khí tức và nhận diện rõ phù văn. Phân phó đồng loại của ngươi và các yêu vật khác, nơi nào thú đá tương tự thì báo tin cho , đốt sợi lông hồ ly là ."
"Tuân lệnh, Ngô Hoàng." Hắc mãng dám .
Trong lúc dặn dò hắc mãng, Tần Lưu Tây dọn sạch cỏ dại quanh mộ Tả tướng quân, chỉnh bia mộ cho ngay ngắn, chôn vài đạo linh phù cùng ngọc thạch ở các phương vị, đồng thời treo một chiếc gương nhỏ ngọn cây cao để phản chiếu ánh mặt trời xuống thung lũng âm u .
Nơi tụ âm hàm sát thế nhất nên để tồn tại, tránh cho âm sát khuếch tán ngoài, hỏng phong thủy Nam Sơn, khiến dân làng núi gặp tai ương.
Làm xong xuôi, Tần Lưu Tây cùng Phong Tu xuống núi, thông báo cho Giang Văn Lưu một tiếng rời khỏi huyện Đô Thành, trở về núi Thanh Bình Quan.
"Nghiên cứu trận pháp cực kỳ hao tổn tâm sức, việc tìm mấy con thú đá cứ giao cho , sẽ trong quan." Phong Tu tự động ôm lấy việc tìm kiếm.
Tần Lưu Tây gật đầu, nghĩ ngợi một chút : "Cũng . thú đá trấn mộ hình dạng khác , tất cả đều là kỳ lân một sừng. Bảo chúng chú ý phù văn thú sẽ dễ phân biệt hơn. Ngươi chờ chút."
Nàng lấy xấp giấy vàng, cắt đầu ngón tay trỏ trái, bắt đầu vẽ bùa.
Phong Tu nheo mắt ngăn cản, nhưng lời đến bên miệng nuốt xuống, chỉ lặng lẽ lấy một nắm linh quả từ gian, đưa tới bên miệng nàng.
Nói lời sáo rỗng vô ích, những việc thể , nên đành ngậm miệng, dốc lực hỗ trợ nàng.
Tần Lưu Tây vẽ ước chừng 30 lá huyết phù, đến khi đầu ngón tay nặn m.á.u nữa mới dừng. Nàng nhét bộ bùa tay Phong Tu, dặn: "Nếu tìm thấy thì dùng huyết phù trấn áp, dùng hết tìm ."
Phong Tu nhíu mày gương mặt nàng: "Cần gì vẽ nhiều một lúc như ? Mặt ngươi trắng bệch , treo lên mấy ngày còn dọa hơn cả quỷ, quá hóa lốp đấy."
Thư Sách
"Không , lát nữa nuốt mấy viên Dưỡng Huyết Đan là ." Tần Lưu Tây vơ lấy nắm linh quả tay nhét miệng, hai má phồng lên như chuột hamster.
Nuốt xong quả, nàng tiếp: "Chỉ dựa Yêu tộc là đủ, ngươi cũng mấy tên Quỷ Vương mà."
Nàng lấy từ túi Càn Khôn mấy vò rượu, thiết lập một pháp đàn nhỏ, cắm ngũ phương kỳ, đốt hương châm phù, bắt đầu triệu hoán các Quỷ Vương.
Ngay khi mây đen áp đỉnh, cuồng phong gào thét, quỷ khí lạnh lẽo dọa cho đám du hồn kêu chạy trốn tứ tán, Quỷ Vương phương Đông và phương Bắc nhanh chóng xuất hiện mặt Tần Lưu Tây.
Tần Lưu Tây nhíu mày, sầm mặt: "Chỉ hai các ngươi?"
Mới xổm địa phủ mấy năm mà mặt mũi nàng hết giá trị ?
Tần Lưu Tây tự cho rằng, hiện giờ tu vi cảnh giới của nàng thăng tiến liên tục, còn dùng cả Đại Đế Thiên Châu để triệu hồi Quỷ Vương, chẳng khác nào cầm lông gà lệnh tiễn, bọn họ nhận lệnh triệu tập thì dám tới mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1172-chuyen-cu-chua-xong-chuyen-moi-da-toi.html.]
sự thật là chỉ Đông, Bắc hai vị Quỷ Vương đến, còn mang bộ dạng ủ rũ cụp đuôi, còn tưởng tên ma quỷ nào cướp ngôi .
Phương Đông Quỷ Vương thấy nàng liền nhào tới, thế mà còn chảy cả nước mắt quỷ, gào lên: "Cuối cùng cô cũng rảnh rỗi để ý đến , nếu còn xuất hiện, đến hai đứa bọn cô cũng chẳng thấy ... Cô định gì?"
Tần Lưu Tây cầm bình ngọc cẩn thận hứng lấy nước mắt của , : "Nước mắt Quỷ Vương hiếm lắm, dùng khối việc. Ngươi gào to thêm vài tiếng nữa , hứng thêm vài giọt."
Phương Đông Quỷ Vương: "..."
Đệt, ả giờ từng đổi, vẫn cứ là !
Phương Bắc Quỷ Vương Khuông Sơn vốn dĩ cũng , thấy cảnh liền nuốt nước mắt trong, nổi nữa.
"Không ?" Tần Lưu Tây tiếc nuối Phương Đông Quỷ Vương, "Hay để giúp ngươi thêm chút cảm xúc nhé?"
Phương Đông Quỷ Vương tức đến mức quỷ khí bùng lên, cô dám lời đó chứ?
Phong Tu tản thần thức , thấy đám du hồn gầy yếu uy áp ép đến mức sắp tan hồn, liền bung yêu lực, ép chặt một vùng gian .
Hai vị Quỷ Vương cảm nhận , về phía con hồ ly với ánh mắt kiêng dè. Hắn thế mà thành Yêu Hoàng, tạo hóa cũng quá lớn .
Phong Tu liếc : "Còn thu liễm bớt ? Cô hồn dã quỷ quanh đây trăm dặm sắp ngươi dọa cho hồn phi phách tán cả ."
Tưởng thích khoe khoang uy danh Yêu Hoàng chắc? Chẳng qua là thương hại đám tiểu quỷ thôi.
Phương Đông Quỷ Vương hừ một tiếng, thu bớt quỷ khí. Hắn kỹ Tần Lưu Tây, thấy nàng dáng đĩnh đạc như tùng bách, tựa sương mù núi xa, khí chất phiêu diêu như tiên, khiến dám khinh nhờn càn rỡ.
Đại sát thần trưởng thành . Đẹp hơn, khí phách hơn, nhưng " " thì ít , càng khiến quỷ thần khó thấu.
Cảnh giới của nàng chắc bước Hư Không Chi Cảnh của Bán Tiên ? càng khó nắm bắt hơn. Trước , sự che chở của sư phụ, nàng là một tiểu bá vương vô , dạo chơi nhân gian, miệng độc nhưng tâm thiện, đối đãi với tuy lúc lạnh nhạt nhưng vẫn đầy ắp .
Hiện giờ Xích Nguyên quan chủ tọa hóa, nàng trưởng thành, trở thành chỗ dựa cho chính . Lợi hại hơn, nhưng cũng thêm vài phần nặng nề, vẻ tản mạn ngày xưa còn thấy nữa.
Haizz. Phương Đông Quỷ Vương thở dài.
"Ngươi than cái gì? Ta triệu Tứ Phương Quỷ Vương, chỉ các ngươi? Chẳng lẽ tên tuổi Tần Lưu Tây giờ hết linh ?" Tần Lưu Tây nhướng mày khẩy: "Hai tên Nam, Tây định đợi đến dạy bọn cách quỷ ?"
Hai Quỷ Vương , mặt quỷ cứng đờ: "Vạn quỷ nhân gian ai dám nể mặt cô? Dù nể cô thì cũng nể mặt Đại Đế chứ?"
Bọn họ chuỗi Thiên Châu nàng đang mân mê tay, ánh mắt tôn kính kinh thán. Phong Đô Đại Đế thật hào phóng, pháp khí như mà cũng cho nàng, đến con ruột cũng chỉ thế là cùng.
(Phong Đô Đại Đế: Ta là nó trấn lột, các ngươi tin ?)
Tần Lưu Tây thấy thần sắc họ đúng, nhíu mày hỏi: "Bọn họ ?"
Khuông Sơn sụt sịt mũi: "Bọn họ đều luyện hóa ."
Tần Lưu Tây và Phong Tu , sắc mặt nghiêm nghị: "Hai họ đều là Quỷ Vương, tu vi tuy đỉnh thiên nhưng cũng là chúa tể một phương. Thiên hạ đạo trưởng nào lợi hại đến mức thể bắt và luyện hóa họ?"
Quỷ Vương coi là quỷ tu, du hồn dã quỷ bình thường. Họ nhập quỷ đạo, tu quỷ , cảnh giới cao thâm, tuy thể là bất t.ử bất diệt nhưng bắt sống và luyện hóa họ là việc tu đạo bình thường .
Vậy mà hai Quỷ Vương luyện hóa. Là ai ?
Phương Đông Quỷ Vương mặt quỷ u ám: "Còn thể là ai, chính là tên ác quỷ Phật trốn từ Cửu U - Hủy La."
"Hủy La?" Tần Lưu Tây kinh ngạc: "Chuyện từ khi nào?"
"Cũng mới đây thôi. Phương Nam Quỷ Vương bắt hồi tháng Sáu, còn Phương Tây Quỷ Vương là đầu tháng Chín." Phương Đông Quỷ Vương Tần Lưu Tây: "Cũng chẳng khi nào đến lượt và lão Khuông. Có việc gì cô nhanh lên, nếu chúng cũng bắt nốt thì cô chẳng triệu hồi ai nữa ."
Phong Tu hỏi: "Sao các ngươi bọn họ Hủy La bắt và luyện hóa?"
Phương Đông Quỷ Vương đáp: "Yêu yêu đạo, quỷ quỷ đạo. Cùng là Tứ Phương Quỷ Vương, tuy ngày thường tranh giành địa bàn đấu đá sống c.h.ế.t, nhưng đại nghĩa thì chúng đều nắm rõ tình hình của , đây là luật bất thành văn. Giống như quan văn tướng võ trong triều đình tranh chấp thôi."
Khuông Sơn gật đầu phụ họa: "Chúng tự nhiên là do thám thính nhiều nơi." Hắn liếc Phong Tu vẻ ngạo nghễ: "Luận về lượng, quỷ bọn nhiều hơn yêu các ngươi."
Yêu quái thế gian tu linh trí khó, chắc chắn nhiều bằng quỷ, vì cứ c.h.ế.t là thành quỷ mà!
Phương Đông Quỷ Vương vỗ đầu một cái: "Đồ ngu, khoe cái gì mà khoe. Quỷ nhiều gì đáng tự hào, điều đó nghĩa là c.h.ế.t nhiều, ngươi ngốc hả?"
Khuông Sơn phục: "Người c.h.ế.t vẫn còn sống, vẫn đẻ con . Yêu đẻ yêu, nhưng dễ như ? Nghe loài yêu m.a.n.g t.h.a.i cả trăm năm mới sinh một mụn con."
Khóe mắt Phong Tu giật giật, lặng lẽ sang Tần Lưu Tây: Ngươi chắc chắn hai tên thiếu não giúp việc chứ?
Tần Lưu Tây cũng cạn lời, ho khan một tiếng thật mạnh: "Được , lầu các ngươi xây lệch sắp sập , chính sự . Có Hủy La luyện hóa bọn họ để gì ?"
Phương Đông Quỷ Vương trầm giọng: "Phương Tây luyện thành Quỷ Tháp, tòa tháp đó sừng sững ở Ngọc Môn Quan. Còn Phương Nam thì tạm thời rõ."
"Đã luyện thành Quỷ Tháp, đặt ở đó?" Tần Lưu Tây khó hiểu. "Chẳng lẽ để tạo âm khí?" với bản lĩnh của tên , cần gì chút âm khí đó?
"Chúng , nhưng cứ đêm xuống vùng đó biến thành quỷ địa. Sinh hồn qua đó chắc chắn c.h.ế.t, c.h.ế.t càng nhiều, lệ khí và âm sát khí của Quỷ Tháp càng nặng."
Phương Đông Quỷ Vương tiếp: " , chỗ đó là đất binh gia, nếu chiến tranh, cần đ.á.n.h thì sinh hồn binh lính thành thức ăn cho Quỷ Tháp . Cô triệu hồi thì bọn cũng định tìm cô. Một là vì cái Quỷ Tháp . Hai là bọn cũng lo sẽ vết xe đổ của hai tên , càng rõ ý đồ của là gì."
Trong đầu Tần Lưu Tây lóe lên điều gì đó, hỏi: "Trên Quỷ Tháp đó thụy thú ?"
"Thụy thú thì , nhưng tháp một con Cùng Kỳ. Vốn dĩ Phương Tây Quỷ Vương tính tình táo bạo hung hãn, khi còn sống là chiến thần khiến trẻ con thét, tự mang hung thần chi khí. Giờ luyện hóa, hung càng thêm hung, sát khí cực nặng."
Tần Lưu Tây kinh hãi, lấy tiền Ngũ Đế bói, ngón tay bấm đốt nhanh thoăn thoắt. Một lát , nàng trầm giọng :
"Tây Bắc đại hung. Đại chiến sắp nổ , lính thấy gươm giáo, vong hồn nơi nương tựa."