Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1174: Hủy Quỷ Tháp, bắt Oán Linh

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:38:44
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe lời nhắc nhở của Phương Đông Quỷ Vương, Tần Lưu Tây lập tức cảm nhận một luồng sát khí ngút trời đang lao thẳng về phía . Sát khí sắc bén như những lưỡi băng, chừa một góc c.h.ế.t nào, c.h.é.m thẳng nàng. Âm khí xâm nhập, len lỏi qua kinh mạch, lan khắp .

Tần Lưu Tây hừ lạnh một tiếng, ý niệm động, thở Nghiệp Hỏa dũng mãnh tràn kinh mạch. Nơi nào lửa qua, âm khí tan biến đến đó. Có lẽ do thở của nàng quá mức nóng bỏng, âm sát khí xung quanh dám gần nữa.

Quỷ Vương Phương Đông vốn dĩ còn đang tham lam hít hà luồng âm khí . Hắn vốn là quỷ, âm khí tự nhiên là vật đại bổ, nên nhất thời chút mê say. khi thở của Tần Lưu Tây tản , liền bừng tỉnh, phát giác bản suýt nữa thì ý cùng Quỷ Tháp chìm đắm.

Hắn kinh hãi Tần Lưu Tây, bắt gặp ánh mắt như của nàng, bèn : "Là nó chủ động quyến rũ ."

"Cẩn thận chút, nếu ngươi nó lôi kéo, đành luyện hóa luôn cả ngươi đấy." Tần Lưu Tây bực .

Nghe thử xem, đấy tiếng ?

Phương Đông Quỷ Vương : "Đường dẫn xong, xin một bước. Dù cô cũng dùng đến , chuyện mấy con thú đá sẽ sai đám tiểu quỷ bên tìm."

Nói xong, nhanh chóng biến mất.

Tần Lưu Tây nhạt, gì. Cho dù Quỷ Vương Phương Đông chạy thì nàng cũng sẽ bảo . Khí trường nơi tuy mang theo âm sát hấp dẫn quỷ hồn, nhưng một khi chìm đắm đó, quỷ lực thấp kém sẽ lập tức trở thành đồ bổ và chất dinh dưỡng cho Quỷ Tháp.

Nàng về phía , chỉ thấy giữa sa mạc hoang vu, một tòa bảo tháp bảy tầng đen kịt mọc lên từ cồn cát, phóng thẳng lên trời. Rõ ràng nó tỏa thở quỷ dị đáng sợ, nhưng trong mắt thường, nó tựa như ảo mộng, thánh khiết vô ngần, giống như đóa mạn đà la chí mạng, hấp dẫn tiến gần.

Tuy nhiên, trong mắt Tần Lưu Tây là cảnh tượng vô vong hồn đang kêu gào thê thảm, giãy giụa thoát . càng giãy giụa, chúng càng xâu xé đến tan nát. Oán khí giải thoát khi c.h.ế.t liền hóa thành sát khí, bám chặt Quỷ Tháp, khiến âm sát khí của nó càng thêm lợi hại.

Có thể , nếu thường ở vùng , chỉ cần dính chút âm sát khí đó, chắc chắn sẽ ép đến phát điên mà c.h.ế.t.

"Quỷ Tháp chút gì đó lạ lắm." Phong Tu : "Ta cảm nhận thở yêu vật bên trong."

Tần Lưu Tây đáp: "Đây là cách chuyển hóa hồn phách của tất cả yêu ma quỷ quái thành âm sát. Hút càng nhiều, nó càng mạnh. Âm sát giống như rễ cây đại thụ lan rộng , nơi nào qua sẽ khiến sinh linh tuyệt diệt, linh hồn nó hấp thu, cứ thế kéo dài..."

Phong Tu nhíu mày: "Không bảo thời cơ tới ? Việc đặt mắt trận tại Quỷ Tháp cũng hợp lý, nhanh như liền hấp thu âm hồn tế thiên ?"

Tần Lưu Tây cảm nhận âm sát khí ngừng lan tràn, trong đầu lóe lên một suy nghĩ: "Có những tà tu vì lừa gạt bá tánh vô tri, sẽ dùng phương thức tẩy não để truyền bá giáo lý, khiến tin rằng hiến cho giáo phái sẽ đạt điều . Dưới sự tẩy não đó, họ mất lý trí, trở thành con rối, hiến dâng tiền tài, thậm chí cả tính mạng cho vị 'thần' của họ. Tà tu ham tài sắc thì chỉ lấy của cải dâm d.ụ.c là thôi, nhưng kẻ đạo hạnh sẽ luyện những pháp khí nham hiểm, lấy cả hồn phách . Ngươi , tự nguyện hiến tế linh hồn thì uy lực sẽ lớn hơn, lòng cũng thành kính hơn."

"Ý ngươi là, Quỷ Tháp chính là tà vật đó, dụ dỗ tự nguyện hiến tế?"

"Vừa Phương Đông Quỷ Vương ở đây cũng suýt chút nữa luồng âm sát khí mê hoặc, chứng tỏ nó chỉ đơn giản chứa âm sát, mà trong sát còn mang theo tà tính. Hắn là quỷ vật mà còn như thế, huống chi là phàm. E rằng trong mắt họ, Quỷ Tháp giống như tiên tháp, khi che mắt, họ tình nguyện vì nó mà hiến . Uy lực của nó càng lớn, sự bành trướng càng mạnh. Nếu cứ để nó tồn tại, đến lúc mắt trận khởi động, âm sát khí lan như độc dược, ngươi nghĩ xem dân Tây Bắc sẽ ? Liệu câu động tâm thần mà tự động hiến tế ?"

Tần Lưu Tây rũ mắt, vuốt nhẹ ngón trỏ trái, giọng lạnh như băng: "Quá trình thế nào quan trọng, chỉ cần kết quả là ."

Phong Tu hiểu : "Nói cách khác, Quỷ Tháp chính là cái cây ăn thịt gieo trồng. Nó nuốt chửng càng nhiều sinh linh thì uy lực càng lớn. Âm sát khí như bộ rễ chằng chịt vươn , việc nó hủy diệt bộ Tây Bắc cũng thể."

Tần Lưu Tây gật đầu.

Thư Sách

Tuy chút khiếp sợ, nhưng Phong Tu vẫn nhịn cảm thán: "Cái đầu của rốt cuộc cấu tạo thế nào ? Mọc cả vạn cái tâm nhãn ?"

"Đó là chuyển thế của Phật t.ử từng song tu Phật - Đạo thời đại tu chân đấy, ngươi nghĩ ?"

"Thế thì cũng quá đáng lắm , canh Mạnh Bà pha nước lã gì?" Phong Tu phục. Hắn hiện tại tuy là yêu, nhưng ở thời đại tu chân cũng là đại yêu tu đỉnh cao, sống một kiếp cũng lợi hại như thế.

Tần Lưu Tây : "Thực cũng chẳng gì ghê gớm, nếu chúng thì cũng , chẳng qua là những việc nên nên mà thôi."

Hấp thu sinh khí để sử dụng cho bản , Đạo tông cách, chỉ là chịu .

Phong Tu thở dài: "Quả nhiên đạo đức thì gì cũng thắng!"

"Đi thôi, xem thử."

Nàng bước về phía Quỷ Tháp. Đi hai nhịp thở, nàng bỗng dừng , ngăn Phong Tu: "Khoan , đừng cử động."

Bộ pháp nàng dùng là thuật Súc Địa Thành Thốn (thu đất thành tấc), cách đến Quỷ Tháp xa, dùng thuật đáng lẽ tới nơi , nhưng thực tế họ vẫn nguyên tại chỗ.

Phong Tu cũng nhận điều bất thường, hừ lạnh: "Là do bày ảo trận do thuật mê hoặc của Quỷ Tháp?"

"Không đáp án thì cứ đ.á.n.h là xong."

Tần Lưu Tây lấy thước Kim Cương, chân đạp bước Cương, miệng lẩm bẩm thần chú, hai ngón tay vuốt dọc thước, kim quang lóe lên. Nàng dậm chân một cái, thước Kim Cương c.h.é.m nghiêng xuống, miệng quát lớn: "Phá!"

Kim quang bùng lên rực rỡ, mặt đất chấn động dữ dội.

Một kết giới vô hình phá vỡ. Luồng âm sát khí nồng nặc, lạnh lẽo như cơn lốc ập tới, bao vây hai , nhưng như gặp thứ gì đáng sợ, tự động dạt .

Hai lúc mới rõ cảnh tượng mắt. Quỷ Tháp vốn dĩ ở xa nay gần ngay gang tấc. Còn chân họ, là những đống xương trắng rợn , âm khí từ đám xương cốt tỏa lạnh buốt thấu xương.

Tần Lưu Tây ngẩng đầu Quỷ Tháp mắt: "Thì đây mới là gương mặt thật của Quỷ Tháp. Gọi là Quỷ Tháp đúng là danh xứng với thực."

Phong Tu chỉ liếc qua một cái liền kéo nàng lùi một bước.

Mẹ kiếp, tởm quá.

Cái gọi là tháp gì chứ, rõ ràng là một tòa Cốt Tháp dựng lên từ đủ loại xương cốt. Không do c.h.ế.t nhiều năm do sát khí nhuộm đẫm mà xương cốt biến thành màu đen pha đỏ. Màu đỏ đó rõ ràng là do m.á.u tươi tưới lên, xương vẫn còn dính cả m.á.u thịt và nội tạng. Những tàn hồn bám đó gào thét thê thảm, oán khí ngút trời.

Quỷ Tháp ăn thịt .

nuốt chửng bao nhiêu , dùng m.á.u thịt họ tẩm bổ cho Cốt Tháp, linh hồn giam cầm thể siêu thoát, cuối cùng hóa thành oán sát. Thoạt , vô cái đầu lâu trắng bệch, dữ tợn đang há cái miệng khổng lồ nhai nuốt, gào thét, thịt nát rơi lả tả từ miệng chúng, vô cùng kinh dị.

Phong Tu lùi thêm một bước, vang lên tiếng "răng rắc". Hắn cúi đầu , một cái hộp sọ đạp vỡ đỉnh đầu, chân họ là xương trắng âm khí lạnh lẽo.

Phong Tu: "..."

Nếu bây giờ giả vờ sợ hãi ôm lấy Tần Lưu Tây hét lên thì "giả trân" quá nhỉ?

Tần Lưu Tây liếc mắt quanh Quỷ Tháp, tất cả đều là xương trắng, những cái xác c.h.ế.t lâu, biến thành xác khô, huyết nhục sớm còn.

"Cho nên khi những thấy Quỷ Tháp và về phía nó, cũng chính là lúc bước lồng giam săn mồi của nó. Quả nhiên âm tà." Giọng nàng lạnh lẽo như âm khí tỏa từ tòa tháp.

Phong Tu Quỷ Tháp tà khí tứ tán đang giương nanh múa vuốt, mặt đầy vẻ ghét bỏ: "Nếu cứ để nó nuốt chửng thế , e rằng cả vùng lớn sẽ biến thành Quỷ Vực mất."

"Nó đừng hòng mơ tưởng."

Tần Lưu Tây nhún mũi chân, mượn mấy cái đầu lâu điểm tựa, nhảy vọt lên cao. Phong Tu búng tay một cái, thu gom bộ xương cốt rải rác quanh đó chất thành một đống.

Càng lên cao, Tần Lưu Tây càng cảm nhận luồng hung thần chi khí tàn bạo. Rất nhanh, nàng lên đến đỉnh tháp. Một con Cùng Kỳ hung mãnh đối diện với nàng, lao tới, há cái miệng khổng lồ định c.ắ.n nuốt.

Quỷ Tháp cũng chuyển động.

Hung thần hóa thành lưỡi d.a.o sắc bén, chút lưu tình tản , c.h.é.m nát sinh linh trong phạm vi vài dặm.

Phong Tu phất tay áo, phóng thần thức ngoài, ngăn cách hung thần, dùng yêu lực ép vùng gian thành một cái Yêu Vực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1174-huy-quy-thap-bat-oan-linh.html.]

Không ngờ động thủ, Quỷ Tháp liền xao động, xương cốt kêu lách cách, hóa thành một đạo quỷ ảnh cường đại bao phủ xuống đầu . Quỷ lực biến thành phong đao, vây chặt lấy .

Phong Tu cảm nhận rõ ràng quỷ lực chứa cả yêu khí đầy oán hận của đồng loại, đôi mày xinh trầm xuống: "Ngươi cũng ăn tạp thật đấy, Nhân - Yêu - Quỷ đều ai đến cũng từ chối. Quỷ Tháp ? Gọi ngươi là Yêu Tháp cũng chẳng sai ."

Yêu khí của bùng lên, ngửa mặt lên trời thét dài. Tiếng yêu kêu chói tai hóa thành sóng âm, công kích thẳng phong đao.

Lấy vô hình đối vô hình, ngươi phong đao, âm công, xem ai hơn ai. Yêu Hoàng chi khí, đương nhiên thể coi thường.

Bởi tiếng âm công , đám quỷ lực hóa thành phong đao đ.á.n.h tan tác, văng khắp nơi.

Ở phía , Tần Lưu Tây thú đá Cùng Kỳ vồ cắn, nàng chút suy nghĩ tung một quyền. Thú đá ngẩn . Quỷ Tháp rung lắc, hung khí tứ tán, thú đá sực tỉnh, lập tức bạo động.

Dưới chân Phong Tu chấn động, ngoài, thấy mặt cát rung chuyển, cát vàng mịt mù, bên ngoài cuộn lên bão cát, mơ hồ thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết từ phương xa vọng .

"Trấn áp nó, đừng để nó bạo động nữa." Phong Tu nhíu mày hét lớn.

Tần Lưu Tây cũng thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết nhỏ nhưng sắc nhọn đó, liên quan đến Quỷ Tháp , liền đối mặt với đại hung của thú đá, lùi mà tiến lên đón đánh.

"Kẻ hèn sâu kiến, dám tranh huy cùng nhật nguyệt, cản trở đại sự của chủ nhân ?" Thú đá phun tiếng , hung khí hóa thành oán niệm, những sợi oán khí mảnh như tơ tóc tựa như rắn rết quấn lấy nàng.

Bốp.

Thước Kim Cương của Tần Lưu Tây đập vỡ một góc miệng thú đá. Nàng lạnh: "Chỉ là cục đá thối tha, hai câu tiếng liền tưởng thật ?"

Thú đá gầm lên giận dữ, kéo theo Quỷ Tháp tựa như ngọn núi lớn đè xuống nàng.

Đạo ý Tần Lưu Tây bộc phát, kim quang rực rỡ bao trùm . Quỷ Tháp phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết, kéo theo những oan hồn đó đồng thanh phát tiếng quỷ sắc nhọn, âm thanh ma quái truyền xa hơn trăm dặm.

Cách đó trăm dặm, hai quân đang đối trận bỗng nhiên đều thấy tiếng quỷ chói tai khủng khiếp . Bầu trời hoàng hôn vốn dĩ bình thường chợt như che khuất, trở nên u ám hôn mê. Tiếng quỷ kêu t.h.ả.m thiết khiến tâm thần chấn động, màng tai đau đớn.

Thậm chí những binh lính "bát tự nhẹ" (yếu vía) hét lớn " quỷ", đầu ngọn thương đ.â.m ngược chính .

"Là thiên thần tức giận!" Gã đàn ông mặc trang phục dị tộc cưỡi ngựa cao to sắc mặt ngưng trọng. Nhìn thấy quân rút kiếm tự sát trong tiếng quỷ , lập tức thổi kèn lui binh.

Binh lính mặc quân phục Đại Phong màng quân địch rút lui, vội vã lao đến ngăn cản những đồng bào đang tự hại .

Trong quân đội Đại Phong, một nữ tướng quân khuôn mặt lạnh lùng, cương nghị lôi miếng ngọc phù đang nóng lên từ cổ áo. Thấy trận hình loạn, binh lính như trúng tà phát điên tự hại, cảm nhận cái lạnh thấu xương, nàng lập tức thúc ngựa đến bên chiến xa chở trống trận, nhảy lên xe, treo ngọc phù lên móc trống, cầm lấy dùi gỗ.

Tùng, tùng tùng.

Dùi gỗ nện lên mặt trống, phát âm thanh trầm hùng như sấm rền. Ngọc phù theo độ rung của mặt trống mà khẽ chấn động, đạo văn hóa thành kim quang hòa tiếng trống.

Binh lính như kinh văn trừ tà vọng từ chân trời, dần dần bình tĩnh , ngơ ngác quanh.

Nữ tướng quân đ.á.n.h trống xong thì chân khí tan hết. Nhìn bầu trời u ám tan, tà dương treo về phía Tây, miếng ngọc phù vỡ tan, nàng hộc một ngụm m.á.u tươi.

"Tướng quân, ngài..." Một nữ binh hoảng sợ xuống áo bào của tướng quân.

Mọi đều theo, vị nữ tướng quân với cái bụng nhô cao, sắc mặt lúc trắng bệch như tuyết, m.á.u loãng đang chảy xuống từ tà áo bào. Nàng c.ắ.n chặt môi, nửa quỳ chiến xa, nhặt ba mảnh ngọc phù vỡ lên, lạnh lùng lệnh: "Thu binh, hồi thành."

Trở phía Quỷ Tháp, Tần Lưu Tây chút kinh ngạc về phương xa, thần sắc lạnh lùng.

"Hồ ly, ngươi cách đây trăm dặm xem , dùng đạo phù của . Che chở nàng , đợi ."

Phong Tu thu hồi gian, trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang biến mất.

Tần Lưu Tây biến đạo ý thành dây thừng, trói chặt con thú đá đang tỏa hung khí và oán khí tứ phía . Nó càng giãy giụa, dây trói càng siết chặt.

Nàng cắt đầu ngón trỏ trái, vận linh lực cùng sức mạnh của Phật cốt, hung hăng ấn mạnh lên thú đá.

Thú đá sững : "Sao ngươi thể...?"

Tần Lưu Tây lời nào, nhanh tay vẽ bùa lên nó. Kim quang lóe lên, thú đá gầm lên một tiếng dần dần yếu , nhanh đó còn động tĩnh.

Ngay đó, tay nàng ấn mạnh xuống.

Bùm.

Thú đá vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ rơi xuống.

Cùng lúc đó, oán khí của Quỷ Tháp kích động điên cuồng, tất cả oan hồn đều lao xuống lòng đất. Tần Lưu Tây búng tay, một ngọn Nghiệp Hỏa b.ắ.n thẳng Cốt Tháp.

Oanh.

Lửa bùng lên từ đáy tháp, cả tòa Quỷ Tháp trong nháy mắt biến thành một cây đuốc khổng lồ, âm khí biển lửa nóng bỏng nuốt chửng.

Đất rung chuyển, cát vàng bay đầy trời. Mấy vạn vong linh hóa thành những đốm sáng li ti, tan biến .

Thân ảnh Tần Lưu Tây chợt lóe, thước Kim Cương đập mạnh xuống đất, Đại Đế Thiên Châu ném . Thiên Châu tỏa uy áp, trói chặt một cái bóng đen.

Đó là một hồn ma tụ từ hung thần và oan hồn khí. Lúc Thiên Châu giam cầm, nó ngừng giãy giụa. Nói đúng hơn, nó quỷ hồn, mà là một Oán Linh.

Đây chính là Quỷ Châu tạo khi Hủy La luyện hóa Phương Tây Quỷ Vương, nuốt thêm vô oán khí sinh linh mới thành tựu Oán Linh .

Chừng nào nó còn tồn tại, Quỷ Tháp thể tái sinh và tiếp tục c.ắ.n nuốt!

"Định thế?" Tần Lưu Tây vẫy tay triệu hồi Thiên Châu về, đó nâng nắm đ.ấ.m lên nện xuống.

"Muốn chạy ? Đã hỏi qua nắm đ.ấ.m của ?"

(Hết chương)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...