Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1177: Ban danh, tên hắn là Quyền Hi

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:38:46
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây sạch sẽ cho đứa bé, dùng tấm vải bông mềm mại bọc kỹ , đưa đến bên cạnh Tịch Tranh, : "Nhìn xem , là một thằng cu."

Tịch Tranh âu yếm con trai. Thấy đứa bé gầy yếu, nhỏ xíu như một con mèo con, nàng xót xa : "Sinh gặp thời, là suýt chút nữa hại con, may mắn con cũng là phúc báo."

Nếu phúc báo, nó sinh non khi đủ tháng, thậm chí còn tính là "thất tinh tử" (con sinh bảy tháng), gặp ca sinh khó, cơ hội đến với thế gian ?

Chính nhờ phúc báo nên nó mới gặp Tần Lưu Tây thời điểm và sống sót. Nàng cứu nàng một nữa, là cứu cả hai mạng .

Tịch Tranh Tần Lưu Tây với vẻ mặt đầy cảm kích và tin tưởng tuyệt đối: "Ngươi hãy đặt tên cho thằng bé ."

Tần Lưu Tây bấm đốt tay xem giờ sinh và mệnh cách, đứa bé một chút : "Gọi là Hi . Chữ 'Hi' (曦) trong ánh nắng ban mai (nhật biên hi), đồng âm với chữ 'Hi' (羲) trong Phục Hi. Chữ Phục Hi tuy khí thế nhưng chữ Hi (ánh nắng) tràn trề sinh cơ, mang ý nghĩa vươn lên. 'Nhật biên Hi' vốn chỉ mặt trời, ánh dương. Nó sinh non do âm oán chi khí va chạm, lúc sinh thậm chí thể còn mang theo âm khí. Đối với một đứa trẻ sinh thiếu tháng, âm nhược thì khó nuôi lớn. Vì , dùng tên khéo."

Thực dùng chữ 'Hi' của Phục Hi cũng , nhưng nó sánh ngang với Nhân Hoàng. Thân phận đứa bé là con cháu Quyền gia nắm giữ binh quyền, dùng chữ dễ đời đem bàn tán, rơi cảnh đế vương nghi kỵ, lúc đó là họa chứ phúc, mất nhiều hơn .

Hơn nữa, với mệnh cách Bạch Hổ tinh chuyển thế hạ phàm, tương lai nó tất trấn thủ bốn phương, nắm binh quyền, càng chiêu dụ sự kiêng kỵ của hoàng gia. Tương lai Tề Khiên nắm giang sơn thì còn đỡ, nhưng truyền đến đời thì ?

Không ai cũng minh quân, ai đời kế tiếp sẽ , đặc biệt mệnh cách đứa trẻ còn hé lộ một chút thiên cơ: giang sơn họ Tề trong vòng trăm năm tất đổi chủ.

Dùng chữ Hi (曦) , đến năm nó "tri thiên mệnh" (50 tuổi), nếu bức đến tuyệt cảnh thể cứu vãn, bỏ chữ 'Nhật' (日) , tự khắc thành chữ 'Hi' (羲) .

lời Tần Lưu Tây ở đây.

Tịch Tranh nhẩm cái tên , yếu ớt nhếch môi : "Tên lắm."

Tần Lưu Tây dặn dò: "Sinh con tổn thương nguyên khí, kể cơ thể ngươi vốn vết thương cũ, đừng cố gượng nữa, nhắm mắt ngủ một chút để dưỡng sức. Đứa bé đến 'thất tinh tử' cũng tính, dính âm sát khí, sẽ mang theo chăm sóc ."

Mã Anh ngẩn , theo bản năng về phía Tịch Tranh. Người càng thêm cảm kích, : "Có ngài trông nom là phúc khí của thằng bé, phiền ngài ."

"Ngủ !" Tần Lưu Tây điểm huyệt ngủ, Tịch Tranh lập tức .

Tần Lưu Tây đặt đứa bé lên mép giường, dặn Mã Anh: " nấu canh trứng gà, bỏ nhiều gừng để đuổi hàn, cho nàng uống khi tỉnh . Cơ thể nàng ám thương, sẽ châm cứu thêm một , kê đơn t.h.u.ố.c điều dưỡng hậu sản. Trời lạnh , đừng để nàng trúng gió."

"Thế còn tiểu công tử?" Mã Anh mắt trông mong bọc khăn nhỏ xíu.

Tần Lưu Tây lấy ngân châm : "Nó quá yếu, sinh non thiếu tháng, còn giòn hơn cả lưu ly. Chỉ dựa các thì nuôi nổi ."

Mã Anh ngượng ngùng hỏi: "Vậy cũng cho b.ú sữa chứ?"

"Ta tự an bài."

Tần Lưu Tây bắt mạch châm cứu cho Tịch Tranh, dùng chân khí dẫn đường chạy dọc kinh lạc để thông mạch đạo khí.

Đợi châm đúng các huyệt vị, trong lúc lưu châm, nàng kê một đơn t.h.u.ố.c đưa cho Mã Anh. Nhìn Tịch Tranh, nàng khẽ nhếch môi . Trước nàng bảo Tịch Tranh theo Quyền Cảnh vì thấy hai duyên nợ, quả nhiên sai.

Hiện giờ nàng mặt mày rộng mở, phu thê cung đầy đặn, nghĩ đến oan án nhà nàng chắc giải, nếu sẽ thư thái thế , càng thể kết với con cháu Quyền gia.

Thật .

"Mới tháng Mười Một mà tuyết rơi ?" Bên ngoài bỗng truyền đến tiếng kêu kinh ngạc.

Thư Sách

Tần Lưu Tây phóng thần thức ngoài. Quả nhiên, bầu trời đêm đen kịt bắt đầu lất phất những bông tuyết nhỏ, nhiệt độ trong doanh trướng giảm xuống vài phần. Nàng khỏi nhíu mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1177-ban-danh-ten-han-la-quyen-hi.html.]

Nàng nhớ đến trận tuyết tai năm ngoái, cúi đầu bấm đốt tay tính toán. Khi thấy quẻ tượng, sắc mặt nàng trở nên ngưng trọng.

Lại là một mùa đông khắc nghiệt, thậm chí còn lạnh hơn năm ngoái.

"Oa..."

Quyền Hi lên. Tần Lưu Tây bước tới, thấy tiểu gia hỏa đang gân cổ lên gào, tiếng nghẹn ngào như mèo kêu, mặt đỏ tía tai.

Đây đúng là dùng hết sức bình sinh để đòi ăn.

Tần Lưu Tây bế bé lên, thấy tã lót chút lạnh lẽo liền vẽ hai đạo hỏa phù, một đạo để trong tã lót, đạo đặt trong chăn của Tịch Tranh.

Rút kim châm xong, Tịch Tranh vẫn tỉnh. Tần Lưu Tây bế đứa bé khỏi doanh trướng, tiền sảnh bên cạnh.

Phong Tu đang dựa nghiêng trong đó, thấy nàng liền dậy, bọc nhỏ trong lòng nàng tỏ vẻ ghét bỏ.

"Sao giống con mèo hen thế ? Bé quá, còn ."

"Chưa đủ tháng, còn mấy ngày nữa mới tròn bảy tháng, sống ." Tần Lưu Tây bực đáp: "Móc linh quả của ngươi đây."

"Mệnh cách mà còn gặp ngươi, sống nổi thì đúng là suy thần ám quẻ." Phong Tu lầm bầm móc linh quả, định đưa cho nàng thì khựng : "Khoan, tuy , nhưng ấu tể loài mới sinh chẳng uống sữa ? Ngươi cho nó ăn cái ?"

"Nó quá yếu, dịch linh quả thể cường kiện thể, ." Tần Lưu Tây nhận lấy quả, nàng bóp nát mà đưa quả tới miệng đứa bé, niệm một quyết. Dịch quả như hút , chảy miệng đứa bé, chẳng cần nó tốn sức mút.

Quả linh quả to bằng đầu ngón út lập tức khô quắt vì mất nước, còn đứa bé thì sắc mặt hồng hào hẳn lên, còn l.i.ế.m liếm môi, bộ dạng như vẫn thèm.

Phong Tu thấy mắt bé còn mở nổi mà nếm mùi vị đến hoàng đế cũng khó tìm, bèn : "Ngươi sợ nuôi nó thành kén ăn ."

"Là một đứa trẻ ngoan." Tần Lưu Tây đặt đứa bé tay : "Dù cũng từng bảo vệ nó, đầu gặp mặt, trưởng bối cũng chút quà gặp mặt chứ?"

Tay bỗng nhiên thêm một vật nhỏ, Phong Tu cứng đờ cả , khuôn mặt tuấn tú vốn điềm tĩnh bỗng tái nhợt.

"Cầm , mau cầm !" Phong Tu la oai oái.

Tần Lưu Tây buồn đón đứa bé. Phong Tu thở phào nhẹ nhõm, kinh ngạc nhận chỉ mới một chút mà lưng toát mồ hôi lạnh. Quả nhiên ấu tể gì đó quá đáng sợ.

"Nó tên gì?" Hắn dùng ngón tay điểm nhẹ lên ấn đường đứa bé, : "Cái khác , nhưng bảo vệ mạng nhỏ cho nó thì ."

"Chữ Hi trong ánh dương, tên nó là Quyền Hi."

Mí mắt Quyền Hi giật giật, hé mở một khe nhỏ. Trong tầm mắt mơ hồ, bé thấy một con hồ ly đỏ rực với chín cái đuôi lớn, nhắm mắt .

Tần Lưu Tây : "Đứa bé phân biệt đấy."

Nụ của nàng thực sự dịu dàng hiền hậu. Phong Tu nhướng mày: "Trông ngươi vẻ vui nhỉ."

Tần Lưu Tây tươi hơn: "Sinh mệnh mới luôn khiến vui vẻ mà."

.

Phong Tu thu nụ , nghiêm túc : "Quay chuyện chính, lời ngươi lúc nãy là ý gì? Ngươi đ.á.n.h với Hủy La ?"

(Hết chương)

Loading...