Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1192: Lửa cháy lan đến toàn bộ Đạo gia
Cập nhật lúc: 2025-12-07 02:23:41
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây trị thương liền lập tức tay. Khang Võ đế vốn còn định thêm gì đó, nhưng bất chợt cả tê rần. Cảm giác như viên đan d.ư.ợ.c nàng cho ông uống hết tác dụng, sự mệt mỏi, bất lực cùng cơn đau đớn ập đến như thủy triều.
Lúc , mặt Khang Võ đế mới lộ vẻ kinh hoàng. Hiện giờ ông thật sự còn yếu hơn cả nữ nhi tay trói gà chặt một thư sinh yếu đuối. Ông giống như con cá mắc cạn thớt, mặc xâu xé.
Cảm giác thể tự chủ và kìm kẹp thật sự quá tồi tệ.
Thư Sách
"Thái y chính..." Khang Võ đế theo bản năng gọi vị Thái y chính vẫn đang quỳ rạp sàn. Ông cảm giác mãnh liệt rằng so với Quốc sư, Thái y chính đáng tin cậy hơn nhiều.
"Vi thần ở đây." Thái y chính vội vàng lên tiếng, lồm cồm bò dậy. do quỳ quá lâu, đầu gối lạnh buốt và tê dại khiến lảo đảo, suýt ngã nhào lên long sàng.
Khang Võ đế: "..."
Bỗng nhiên ông thấy lão già cũng chẳng đáng tin cậy cho lắm.
Tần Lưu Tây Thái y chính, : "Ta phương thuốc, ông . Là cao nối xương, cần đắp chỗ thương."
Thực Trường Sinh Điện loại cao cường gân nối xương hơn nhiều, nhưng lão hoàng đế điều xứng đáng dùng. Ông chỉ xứng dùng loại thứ phẩm, loại mà mãi mới khỏi .
"A, ." Thái y chính vội đáp.
Tần Lưu Tây nhanh một phương t.h.u.ố.c sinh gân nối xương cùng cách điều chế.
Thái y chính cầm phương thuốc, theo bản năng châm chước một chút. Nếu cảnh thích hợp, lôi kéo Quốc sư đàm đạo về phương t.h.u.ố.c , nó quá tuyệt diệu!
Khang Võ đế thấy liền hỏi: "Thái y chính, phương t.h.u.ố.c gì ?"
"Dạ bẩm... . Phương t.h.u.ố.c cực , giúp cường kiện gân cốt, là phương t.h.u.ố.c hiếm . Không ngờ y thuật của Quốc sư cao thâm đến ." Thái y chính Tần Lưu Tây với ánh mắt khác hẳn.
Trước đây cứ nghĩ Quốc sư chỉ là tên thần côn, chút trò mèo, nặn vài viên đan dược, múa may phất trần bộ tịch để Thánh nhân sủng ái, ở vị trí cao. Điều khiến những hành y chân chính như họ cực kỳ khó chịu.
giờ đây, một phương t.h.u.ố.c nối xương đặt ngay mắt, mới hiểu Quốc sư chỉ dựa mánh khóe lừa đảo, mà thực sự tài năng kinh . Ngay cả cũng thể kê đơn t.h.u.ố.c đến thế.
Khang Võ đế thở phào nhẹ nhõm, liếc Tần Lưu Tây. Đối phương cũng đang ông với nụ nửa miệng, khiến ông chột .
Kỳ lạ thật, đây ông cũng cực kỳ tin tưởng Quốc sư, hữu cầu tất ứng. Tại dần dần xa lánh và đẩy "lãnh cung"? Có do những âm thanh trong những đêm ác mộng ?
"Thánh nhân vẻ hoài nghi bần đạo. Bần đạo gì khiến Thánh nhân để ý đến thế?" Tần Lưu Tây hỏi nhạt: "Thánh nhân cần đề phòng như . Đạo gia chú trọng duyên khởi duyên diệt, duyên của chúng hết, bần đạo cũng nên rời thôi."
Khang Võ đế ngượng ngùng gượng: "Quốc sư gì ? Quả nhân ý đó."
Tần Lưu Tây chẳng thèm quan tâm ông ngượng , sai Thuận công công lật ông : "Bần đạo sẽ bó xương cho ngài."
Khang Võ đế kịp gì thì Quốc sư tay.
, tay thật.
Tần Lưu Tây bó xương cho Khang Võ đế hề nhẹ nhàng như bó cho Vương thị. Với Vương thị, nàng dùng pháp thuật để giảm đau, dùng đan d.ư.ợ.c thượng hạng, nên bà hầu như chịu khổ sở gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1192-lua-chay-lan-den-toan-bo-dao-gia.html.]
Còn đến lượt Khang Võ đế?
Không hạ độc thủ là sự thiện lương lớn nhất của nàng , tuyệt đối vì sợ ông trời trừng phạt nhé.
Tiếng gào thét t.h.ả.m thiết của Khang Võ đế vang vọng khắp tẩm điện. Đám thái y và trọng thần đợi bên ngoài mà nổi da gà.
Thật đáng sợ!
Khang Võ đế thể thề với trời, cả đời ông từng chịu tội khổ nào như thế . Đau thấu tâm can, sống bằng c.h.ế.t, đến mức ông đau quá mà ngất lịm .
Trong khi Khang Võ đế Tần Lưu Tây "bạo lực" bó xương đến c.h.ế.t sống , thì công tác cứu trợ tại Thánh Đàn đang diễn hừng hực khí thế.
Đối với việc đất rung núi chuyển ngay trong lễ tế thiên tại Thịnh Kinh, ít cho rằng do Thánh nhân đủ thành kính nên trời cao mới giáng tai họa liên tiếp. Vì thế, tiếng yêu cầu Thánh nhân hạ chiếu "Tội kỷ" (tự trách ) vang lên, ngày càng lan rộng thể vãn hồi.
Bởi năm nay quả thực tai họa triền miên dứt.
Thậm chí cho rằng, chính vì Thánh nhân tin nhầm tên Quốc sư , xây Trường Sinh Cung luyện đan, bỏ bê chính sự, u mê ngu nên mới dẫn đến thiên phạt.
Phải rằng tên Quốc sư đây vì luyện đan mà hao tốn của, tội ác chồng chất khó mà ghi hết, quả thực là yêu đạo.
Vì thế, ngoài việc yêu cầu Thánh nhân hạ chiếu Tội kỷ, còn tiếng đòi tru sát yêu đạo để tránh vết xe đổ của Thái Tổ.
Tiếng "tru sát yêu đạo, thanh trừng gian thần bên cạnh vua" bắt đầu từ đám học sinh đầu. Có kẻ tự cho văn chữ , một bài văn đanh thép vạch trần tội ác của yêu đạo, dẫn chứng điển tích triều Thái Tổ, thẳng yêu đạo trừ thì nước nhà khó giữ.
Ngọn lửa "thanh trừng" từ Quốc sư lan sang bộ Đạo gia. Có kẻ ác ý nhắm các đạo quán chân chính, mượn cớ đập phá đạo quán, vây đ.á.n.h đạo sĩ.
Không chỉ , ngay cả Phật môn cũng chịu ảnh hưởng. Nguyên do cực kỳ nực : vì các hòa thượng đa phần đều béo , nên đám ngu dân cho rằng họ ăn bám hương hỏa của bá tánh mới như .
Trong chốc lát, những bình dân bá tánh vốn c.h.ế.t lặng trong thiên tai triền miên bỗng như kích động đồng loạt, lệ khí bùng phát, trở nên táo bạo, tin những tin đồn thất thiệt, khiến loạn tượng lan tràn khắp nơi. Tình thế hỗn loạn đến mức " gà hóa cuốc", thần hồn nát thần tính.
Tần Lưu Tây đang ở trong hoàng cung nên ngọn lửa giận dữ lan đến "ngụy Quốc sư" là nàng, cũng gán danh yêu đạo. Phong Tu, khi nhận truyền âm của nàng, buộc chạy về Trường Sinh Điện. Trước khi Long Vệ ập đến, thu gom những linh đan diệu d.ư.ợ.c và d.ư.ợ.c liệu quý hiếm giá trị.
Cẩu hoàng đế niêm phong là niêm phong, đ.á.n.h chủ ý gì qua mắt con hồ ly ngàn năm như ?
Chẳng qua là nhắm trúng kho d.ư.ợ.c liệu của Trường Sinh Điện, chiếm của riêng để tiện bề luyện đan thôi.
Phi! Cẩu hoàng đế mơ !
Phàm là thứ gì đáng giá, đều thu sạch. Những thứ còn là hàng chợ rẻ tiền, ăn của á? Mơ cưng!
Thu dọn xong d.ư.ợ.c liệu, mới tìm vị đại phu tên Diêm Đông .
khi tìm thấy, nọ sớm biến thành một cái xác khô. Huyết nhục tiêu biến, chỉ còn lớp da bọc xương, như ai đó hút cạn.
Hắn cẩn thận kiểm tra, phát hiện trong thần phủ linh đài của Diêm Đông dấu vết của hồn thức khác. Kẻ đoạt xá, hơn nữa là đoạt xá cưỡng ép, đến mức huyết nhục cũng nung chảy.
Sắc mặt Phong Tu khó coi đến cực điểm. Có kẻ dám động thủ với của ngay mí mắt . Ai to gan lớn mật đến thế? Lại là kẻ nào bản lĩnh qua mặt cả đám tiểu yêu canh giữ Trường Sinh Điện?
Càng nghĩ càng giận. Phen toang , chắc chắn sẽ tiểu sát thần mặt cả đời mất thôi!