Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1193: Trong cung người người đều là nhân tài

Cập nhật lúc: 2025-12-07 03:06:58
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Tu thu hồi t.h.i t.h.ể Diêm Đông và Trường Sinh Điện thì Long Vệ cũng ập tới. Dẫn đầu là của Hình Bộ, tay cầm lệnh niêm phong với lý do: một đại phu của Trường Sinh Điện ý đồ mưu hại Thánh nhân, cần bắt nghiêm thẩm và niêm phong cửa tiệm. Sự việc gây chấn động mạnh, lập tức thu hút đông đảo dân vây xem.

Phong Tu tức quá hóa . Muốn niêm phong hả? Được thôi! Trường Sinh Điện đóng cửa ngay lập tức, từ nay về mở nữa. Những đợt quyên góp d.ư.ợ.c liệu từ thiện cho tiền tuyến cứu trợ thiên tai nhân họa cũng dẹp hết.

Ai mà chẳng chút tính nóng nảy chứ?

Hắn thậm chí còn lệnh rút bộ đại phu và d.ư.ợ.c liệu phái cứu trợ nạn dân ở khu vực Thánh Đàn về, với lý do "Thánh nhân niêm phong, chúng phối hợp".

Hành động khiến Thống lĩnh Long Vệ đen mặt. Phong Tu đang công khai đối đầu, "chơi bài ngửa" với triều đình ngay mặt bàn dân thiên hạ.

Khổ nỗi, bách tính hưởng ứng chiêu . Tiếng oán thán vang dậy đất trời, ai nấy đều chỉ trích triều đình và Thánh nhân oan uổng . Dù Trường Sinh Điện bán t.h.u.ố.c giá đắt, nhưng danh tiếng việc thiện của họ thì ai cũng . Nơi nào cần d.ư.ợ.c liệu, họ bao giờ keo kiệt.

Hiện tại Thịnh Kinh động đất, chủ động phái đại phu cứu chữa miễn phí, tặng t.h.u.ố.c men. Thử hỏi một cửa tiệm lương tâm như mưu hại Thánh nhân?

Thánh nhân gán cho cái tội danh tày trời niêm phong cửa tiệm. Giờ Trường Sinh Điện tuyên bố ngừng tặng thuốc, ai là chịu thiệt thòi nhất?

Đương nhiên là những nạn dân đang chờ t.h.u.ố.c cứu mạng, trong đó thể cả , bạn bè của đám đông đang vây xem .

Trong chốc lát, cửa Trường Sinh Điện ồn ào như cái chợ vỡ, những lời c.h.ử.i rủa khó vang lên ngớt.

Soạt.

Thống lĩnh Long Vệ trong bộ giáp hắc hồng rút thanh bảo kiếm sáng loáng , vận chân khí quát lớn: "Đại phu Trường Sinh Điện ý đồ mưu hại Thánh nhân, việc niêm phong chỉ là tạm thời. Nếu điều tra rõ vô tội, tự nhiên sẽ cho mở cửa . Kẻ nào dám cầm đầu gây rối tại đây, sẽ khép tội mưu phản, diệt tam tộc. Kẻ nào cố tình ngăn cản, g.i.ế.c tha!"

Lời dứt, tiếng c.h.ử.i rủa im bặt. Đám đông dân chúng theo bản năng lùi hai bước.

Pháp luật trách đám đông là thật, nhưng nếu gán tội mưu phản diệt tam tộc thì cái giá quá đắt, ai dám gánh.

Phong Tu lạnh, vẻ mặt đầy bĩ khí: "Đại nhân quan uy thật lớn, cũng cần hù dọa bách tính . Muốn thu Trường Sinh Điện thì cứ thu , một cái tiệm t.h.u.ố.c rách nát, lão t.ử cũng chán mở ."

Dược liệu của Trường Sinh Điện chủ yếu do Hoàng Tiên tộc cung cấp, đóng cửa tiệm thì mở tiệm khác, gì khó.

Chỉ là thấy bất mãn với hành vi "qua cầu rút ván", " ăn cướp la làng" của tên cẩu hoàng đế thôi. Quá ghê tởm!

Thống lĩnh Long Vệ đàn ông ma mị hơn cả phụ nữ mặt, mặt hầm hầm : "Bản quan chỉ phụng mệnh hành sự. Nếu Hình Bộ điều tra thấy liên quan đến Trường Sinh Điện, tự nhiên sẽ cho phép quý tiệm mở . Ngoài , mời chủ nhân giao nộp Diêm Đông."

"Ngươi chắc chắn giao nộp ở đây chứ?" Phong Tu nhướng mày.

Thống lĩnh Long Vệ chột , cảm giác điều gì đó , nhưng vẫn cứng giọng: "Không sai."

"Được." Phong Tu : "Vậy ngươi mang ."

Hắn chỉ tay về phía chân . Mọi theo, thấy một cái bọc đen to tướng, hình thù kỳ quái xuất hiện từ lúc nào.

Thống lĩnh Long Vệ cau mày, hiệu cho thuộc hạ. Tên thuộc hạ tiến lên, mở bọc da .

Một cái xác khô xiêu vẹo đổ xuống đất.

"A a a!"

hét lên kinh hãi.

Thống lĩnh Long Vệ lập tức chĩa kiếm Phong Tu: "Cái là gì? Ngươi ý gì?"

"Ngươi Diêm Đông mà. Ta mới nhặt xác về đấy. Các ngươi đến chậm một chút nữa là c.h.ế.t thể c.h.ế.t hơn ." Phong Tu lạnh, nhưng nụ chạm đến đáy mắt.

Sắc mặt Thống lĩnh Long Vệ khó coi cực điểm: "Đã , chỉ thể mời chủ nhân theo chúng về Hình Bộ một chuyến."

Phong Tu nhếch môi: "Được thôi, là các mời đấy nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1193-trong-cung-nguoi-nguoi-deu-la-nhan-tai.html.]

là chuyện lạ đời, sống cả ngàn năm hồ ly, giờ trải nghiệm cảm giác đại lao!

Thư Sách

Thời gian từng chút trôi qua.

Khang Võ đế tỉnh nữa. Vùng thắt lưng nẹp gỗ và đắp thuốc, các huyệt vị cũng châm cứu.

Ngài ngơ ngác một lúc, khi mắt quen với ánh sáng mới nhận trong điện đèn đuốc sáng trưng.

Trời tối.

"Hoàng thượng, Ngài tỉnh ." Mộc Hoàng hậu sang, khuôn mặt tiều tụy, già trông thấy.

Thấy sắc mặt bà tái xanh, ánh mắt tràn đầy lo lắng, Khang Võ đế cảm thấy ấm lòng, : "Nàng vẫn luôn túc trực ở đây ? Lui xuống nghỉ ngơi , Tiểu Thuận T.ử hầu hạ là ."

Mộc Hoàng hậu thở dài: "Ngài thương nặng như , thần yên tâm ?"

"Nghỉ ngơi , hậu cung còn cần nàng tọa trấn. Đừng để bọn họ đến phiền trẫm." Khang Võ đế nhớ tới Như phi và những yêu cầu của nàng , thần sắc trở nên thâm trầm.

Ngài liếc Mộc Hoàng hậu đang tém góc chăn cho , vẻ mặt giấu nỗi lo âu, bèn : "Thụy Vương tự xin áp giải quân lương Tây Bắc, xem còn trách nhiệm hơn đám Lão Nhị, xứng đáng với tước Vương mà quả nhân sắc phong."

Mộc Hoàng hậu , đáp: "Người xưa câu: 'Học thành văn võ nghệ, bán cho đế vương gia'. Tất cả đều là việc cho Hoàng thượng, san sẻ nỗi lo cho Hoàng thượng, thể gọi là ' trách nhiệm' hơn ? Lão Nhị, Lão Tam đều là con cháu rồng phượng, cũng đều tiền đồ."

"Tất nhiên là tiền đồ , đến g.i.ế.c cha cũng dám , tiền đồ quá mức chứ." Khang Võ đế hừ lạnh.

Mộc Hoàng hậu mím môi: "Ngài đang cần tĩnh dưỡng, lẽ thần nên lời trái tai lúc . một câu công bằng, động đất là thiên tai bất ngờ, ai lường ? Trong tình huống đó, mắt bao , dám chuyện đại nghịch bất đạo?"

"Biết dám nghĩ những điều khác dám nghĩ thì ."

Mộc Hoàng hậu phản bác: "Ngài đang giận cá c.h.é.m thớt . Đều là con cái của , tính tình thế nào chẳng lẽ trong lòng Ngài rõ? Bảo Triệu Vương thừa cơ động đất hành thích vua, chắc chắn dám. Dù hiện giờ Thái t.ử lập, nếu chuyện tày trời đó, ai thể dung tha ? Chắc chỉ tranh công hộ giá, nhưng lóng ngóng vụng về nên hỏng việc thôi."

Khang Võ đế hừ một tiếng nhưng phản bác . Làm vua mấy chục năm, ông kẻ đầu óc. Những lời chẳng qua là để thăm dò Mộc Hoàng hậu.

Và câu trả lời cùng thái độ của bà rõ ràng khiến ông hài lòng. Tuy nhiên, ông chịu đau đớn thế , Triệu Vương dù công cũng thể bù tội, tội c.h.ế.t thể tha nhưng tội sống khó thoát.

Tần Lưu Tây đang bàn bạc phương t.h.u.ố.c điều trị với Thái y chính ở cách đó xa. Tai thính mắt tinh, nàng bỏ sót màn đối đáp giữa Đế và Hậu. Nàng thầm nghĩ: Trong hoàng cung đúng là ngọa hổ tàng long, ai cũng là nhân tài, diễn xuất thần sầu.

Nếu sớm thông đồng với Mộc Hoàng hậu, cùng hội cùng thuyền, lẽ nàng cũng sẽ tin màn kịch "tình ý chân thành nhưng thực chất là đ.â.m lén lưng" của bà.

Thấy Tần Lưu Tây động đậy, Khang Võ đế sang. Ký ức về cơn đau thấu xương khi nàng bó bột ùa về khiến ông rùng , vết thương nhói lên, kìm tiếng rên rỉ.

Nàng bước tới, : "Thánh nhân tỉnh, chi bằng giải đáp giúp bần đạo một thắc mắc: Vì bỗng nhiên Ngài lạnh nhạt với bần đạo, và nhất quyết đòi tế thiên cho bằng ?"

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...