Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1196: Cộng sinh với giếng cổ

Cập nhật lúc: 2025-12-07 04:03:58
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy Thôi Thế Học cảm nhận sự hiện diện, nhưng Tần Lưu Tây hề xuất hiện. Phong Tu thấy lạ liền hỏi:

"Ta còn tưởng ngươi sẽ gặp chứ."

"Gặp gì? Hắn chẳng tìm cách moi tiền . Ta rảnh." Tần Lưu Tây lắc đầu, "Mỗi một việc, ai phận nấy mới là đúng đắn."

Nàng liếc Phong Tu: "Ngươi nếu bạc thì cũng nên quyên góp chút ."

"Tại ?"

"Sinh mang đến, c.h.ế.t mang . Ngươi đường đường là Yêu Hoàng, cần dựa mấy đồng bạc lẻ mà sống. Chi bằng đổi lấy công đức, tích thêm chút tín ngưỡng lực cho bản ."

Phong Tu bĩu môi: "Ta thèm. Ta sẽ dùng vàng đó xây một tòa nhà bằng vàng ròng, ở cho sướng."

"Ừ, chói mù mắt luôn cho coi." Tần Lưu Tây khẩy.

Đột nhiên, cổ tay nàng khẽ động. Ánh mắt nàng ngưng , vén tay áo lên, một con kim thiền cổ (cổ trùng ve sầu vàng) bò , xoay vòng tay nàng.

"Ngươi tiếp tục tìm những mắt trận , việc thì truyền âm." Dứt lời, Tần Lưu Tây bước một chân biến mất.

Phong Tu tức xì khói. Hay lắm, còn bằng một phụ nữ! Dùng kim thiền cổ để truyền tin, ngoài ả Vu nữ thì còn ai đây nữa?

Quả thực Tần Lưu Tây nhận tin từ Tư Lãnh Nguyệt. Nàng tìm thấy một mắt trận, nhưng mắt trận cực kỳ khó giải quyết, một nàng thể phá bỏ, đành cầu cứu Tần Lưu Tây.

Khi Tần Lưu Tây đến nơi Tư Lãnh Nguyệt đang ở, trời quá trưa. Mây đen giăng kín bầu trời, âm u như sắp tuyết rơi.

"Tiểu Tây."

Tư Lãnh Nguyệt bước đón Tần Lưu Tây, quan sát nàng một lượt nhíu mày: "Ngươi gầy ."

Một năm gặp, hình Tần Lưu Tây càng thêm mảnh khảnh. Vốn dĩ cao gầy, giờ mặt Tư Lãnh Nguyệt, khí thế nàng càng thêm lạnh lẽo, sắc bén. Dù nàng cố tình thu liễm, nhưng Tư Lãnh Nguyệt vẫn cảm nhận uy áp cường đại tỏa từ nàng.

Gầy , nhưng cũng mạnh mẽ hơn. Nàng hiện giờ giống như một thanh thần binh sắc bén sắp tuốt khỏi vỏ!

Tần Lưu Tây bộ sa bào màu tuyết thêu đồ đằng Tư Lãnh Nguyệt, lên trán nàng , nơi một hình xăm đồ đằng nhỏ màu kim hồng, khỏi hỏi: "Cái là xăm lên ?"

Tư Lãnh Nguyệt vuốt nhẹ hình xăm trán, đáp: "Là đồ đằng của Bạch Vu Tư gia. Chỉ dòng m.á.u trực hệ, khi vu lực chân chính thức tỉnh và tiền bối chúc phúc mới xuất hiện. Đây cũng là biểu tượng của Môn chủ Vu Môn."

Tần Lưu Tây chúc mừng: "Chúc mừng nhé."

Nàng thể cảm nhận linh lực d.a.o động Tư Lãnh Nguyệt. Đó là thứ linh lực khác hẳn với Đạo môn, mang theo một chút thần bí khó lường, quỷ dị, là hắc ám nhưng phảng phất chút thần thánh. Tóm , đó là sức mạnh đặc trưng của Bạch Vu nhất tộc.

"Ngươi con thú đá ? Chuyện cụ thể là thế nào?" Tần Lưu Tây thẳng vấn đề.

Tư Lãnh Nguyệt nghiêm mặt, dẫn nàng về phía : "Là một con thú đá trấn giếng, trấn giữ giếng nước sinh hoạt của một thôn trại nhỏ."

"Nước giếng vấn đề ?" Tần Lưu Tây lập tức nghĩ đến mấu chốt.

Tư Lãnh Nguyệt : "Cái giếng đó họ thờ phụng như một vị thần, gọi là Giếng Thần."

Tần Lưu Tây giờ cứ đến chữ "Thần" là thấy dị ứng, lạnh lùng hỏi: "Là tà thần ?"

Giếng thần chuyện lạ. Một giếng do địa thế hoặc phong thủy mà tích tụ linh khí. Giếng linh, nếu dân tín ngưỡng và thờ phụng lâu ngày sẽ sinh thần, nước giếng sẽ đặc biệt ngọt lành. Một khi thần giếng biến mất, nước sẽ trở nên nhạt nhẽo, thậm chí vẩn đục.

nếu Giếng Thần là tà thần thì rắc rối to. Nhất là giếng cung cấp nước sinh hoạt, ai ai cũng uống, quanh năm suốt tháng, càng dễ tẩy não. E rằng trong đầu họ, nước giếng còn thần thánh hơn cả nước cam lộ, cho phép bất cứ ai phá hoại.

Truyền giáo bình thường còn tốn nước bọt thuyết phục, đằng cứ uống nước là cam tâm tình nguyện tin tưởng, chẳng cần tốn lời nào.

Thứ khó xử lý hơn cả ác quỷ đời chính là ngu dân. Muốn đụng đến vị Giếng Thần ăn sâu bám rễ trong đầu óc và trái tim họ, họ sẵn sàng liều mạng với ngươi.

Thư Sách

Da đầu Tần Lưu Tây tê rần. Nàng bắt đầu nghi ngờ con hồ ly c.h.ế.t tiệt chuyện nên mới bóng gió cảnh báo nàng . Giờ thì , e là nàng thực sự gặp chuyện " thể cũng ".

Nàng sầm mặt : "Nếu thú đá đó là tà ác thì dù là thần cũng chém, huống chi chỉ là tà thần."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1196-cong-sinh-voi-gieng-co.html.]

Tư Lãnh Nguyệt lắc đầu: "Nếu chỉ là tà thần thì dễ diệt . Chuyện đơn giản như ."

"Sao thế?"

"Người dân trong thôn trại đó cộng sinh tính mạng với cái giếng ."

Đồng t.ử Tần Lưu Tây co rút, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, tim nàng đập mạnh.

Gương mặt xinh tinh xảo của Tư Lãnh Nguyệt phủ đầy sương lạnh: "Nói là tà thần, chi bằng là Cổ Thần. Cái giếng đó nuôi dưỡng một con Phệ Âm Mẫu Cổ cấp thần. Trong nước giếng đều chứa T.ử Cổ (ấu trùng). Khi T.ử Cổ xâm nhập cơ thể, đó buộc uống nước giếng đó thường xuyên thì nó mới an phận. Nếu , tinh huyết sẽ hút cạn mà c.h.ế.t."

Tần Lưu Tây hiểu.

Nói cách khác, nước giếng là thứ đoạt mạng, là thứ cứu mạng họ!

Phá hủy cái giếng, giếng hỏng thì nước mất, những mang T.ử Cổ trong cũng sẽ c.h.ế.t theo.

Tần Lưu Tây nhịn c.h.ử.i thầm: Con hồ ly c.h.ế.t tiệt, ngươi cút đây cho , đảm bảo đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi! Cái miệng quạ đen thối tha!

"Dân làng chuyện ?"

Tư Lãnh Nguyệt nhạt: "Ngươi đoán xem họ ? Họ thể rời khỏi nơi . Nếu xa, nhất định mang theo đủ nước giếng. Một khi nước Thần Giếng, họ sẽ c.h.ế.t. Chuyện rõ ràng như , ai mà đoán ? Họ chứ, thậm chí hàng năm còn tổ chức hiến tế nữa kìa."

"Không thể uống nước khác ?"

" , cơ thể sẽ kháng cự." Tư Lãnh Nguyệt trầm giọng: "Cũng chính vì thế, dân làng thôn trại đó bao giờ rời bỏ quê hương. Dù việc gấp tạm thời thì cũng sẽ về nhanh."

Tần Lưu Tây nhíu mày: "Làm con Phệ Âm Cổ tu luyện thành cấp thần ?"

"Phệ Âm Cổ, sinh từ việc nuốt âm khí. T.ử Cổ sống trong vật chủ, liên tục hút tinh huyết để nuôi dưỡng bản . Mẫu Cổ và T.ử Cổ liên kết với , tinh huyết mà T.ử Cổ hút sẽ truyền ngược về cho Mẫu Cổ. Một khi vật chủ c.h.ế.t, T.ử Cổ cũng c.h.ế.t theo, bộ âm khí nó tích tụ sẽ về với Mẫu Cổ."

Tư Lãnh Nguyệt giải thích cặn kẽ: "Có thể , T.ử Cổ và vật chủ của nó đều là thức ăn, là chất dinh dưỡng cho con Mẫu Cổ . Phụ nữ là nguồn dinh dưỡng nhất."

Tần Lưu Tây vẫn thấy khó hiểu: "Dù rời thì những đó cuối cùng cũng sẽ c.h.ế.t. Một cái thôn nhỏ lấy nhiều để cung cấp dinh dưỡng cho nó như ?"

Muốn luyện thành Cổ Thần cần nhiều sinh mạng. tuổi thọ con hạn, ký sinh trùng hút m.á.u trong , chắc chắn sống thọ . Lấy nguồn cung dồi dào thế?

Tư Lãnh Nguyệt khẩy: "Ngươi cái giếng đó còn tên gọi khác là gì ? Giếng Tống T.ử (Giếng Ban Con)."

Tần Lưu Tây lập tức thấy buồn nôn.

"Truyền thuyết kể rằng uống nước thần Giếng Tống T.ử sẽ sinh con trai. Ngươi xem, những phụ nữ hiếm muộn tin tìm đến xin nước ?" Giọng Tư Lãnh Nguyệt lạnh lùng: "Quy tắc của Giếng Cổ Thôn là: Muốn xin nước cũng , nhưng để một kết hôn với trong thôn. Không phân biệt nam nữ, già trẻ. Chính nhờ cách mà dân Giếng Cổ Thôn tuyệt diệt, thậm chí hiện giờ thôn trại hơn hai trăm nhân khẩu."

Ánh mắt Tần Lưu Tây lạnh băng.

Nếu đúng như thì dân Giếng Cổ Thôn chắc chắn bí mật . họ những cảnh báo ngoài, mà còn liên tục lừa gạt từ các thôn khác đến để lấp chỗ trống của những c.h.ế.t, hại lợi .

Quả thực đáng c.h.ế.t!

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...