Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1201: Tư Lãnh Nguyệt tặng bảo

Cập nhật lúc: 2025-12-07 04:24:53
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đây khi phá Quỷ Tháp ở Tây Bắc, Tần Lưu Tây từng giao đấu với Hủy La một . Thấy mảy may để ý đến việc Quỷ Tháp phá hủy, nàng ngờ ngợ còn át chủ bài. Bởi lẽ, dùng thương sinh để tế thiên, mà vật tế phá hủy thì còn diễn trò gì nữa? Hắn quan tâm, chứng tỏ hậu chiêu.

Nay Tư Lãnh Nguyệt vô tình nhắc đến, nàng bỗng nhiên ngộ .

Dù cho bọn họ giải trừ hết tất cả những mắt trận gây tai họa, cứu thế nhân thoát khỏi kiếp nạn, thì vẫn còn chính bản .

Nếu dùng chính để hiến tế, hiệu quả sẽ kinh khủng đến mức nào?

Tần Lưu Tây khẩy: "Quả nhiên là một tên điên!"

Ánh mắt nàng tối sầm . Tư Lãnh Nguyệt thấy liền hỏi, khi ý đồ của kẻ tên Hủy La, nàng cũng nhất thời kinh ngạc: "Liệu đoán sai ?"

"Có thể lắm chứ. chính ngươi cũng , gì mang sức mạnh lớn hơn việc hiến tế bản . Nếu tất cả các mắt trận nhỏ đều vô hiệu, còn chính . Lấy trận, lấy hiến tế." Tần Lưu Tây nheo mắt bản vẽ Thành Thần Đại Trận.

Lấy trận ...

Tim Tư Lãnh Nguyệt đập thình thịch, chút hoảng hốt. Nàng vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy tay áo Tần Lưu Tây. Khi chạm những phù văn tay áo nàng, Tư Lãnh Nguyệt mím môi, gương mặt xinh trở nên kiên định.

Tần Lưu Tây đầu , đổi chủ đề: "Không chuyện nữa. Ngũ quan của Tiểu Mâu Mâu nhạy bén, Vu tộc các ngươi cũng truyền thừa riêng, cần dạy dỗ đứa bé cho ."

Tần Lưu Tây thấy Tư Lãnh Nguyệt vẫn còn khó hiểu, bèn kể chuyện đêm qua, bao gồm cả chuyện hồn ma mèo và Giếng Cổ Thôn.

Thư Sách

Tư Lãnh Nguyệt xong liền thấy buồn nôn, ghê tởm: "Thế gian loại ghê tởm như , thật uổng công ."

Lương thiện cái nỗi gì? Đây là mượn danh lương thiện để chuyện ác tận cùng. Kẻ đó đày súc sinh đạo thật oan, ả còn bằng súc sinh.

Tần Lưu Tây : "Một loại gạo nuôi trăm loại , thế gian hạng nào cũng , chẳng lạ gì. Chỉ là khi lục soát hồn ả , những tội ác mà cái thôn đó , thấy bọn họ đều vô tội. Vì gánh quá nhiều nhân quả mà chúng cứu họ, nghĩ cũng thấy đáng."

Biết là ác mà vẫn , quá đáng hận.

Tư Lãnh Nguyệt lắc đầu: "Không thể nghĩ , trong đó cũng những đứa trẻ vô tội. Hơn nữa, cứ trừ bỏ cổ trùng trong họ là xong chuyện ."

"Nói rõ hơn xem nào?"

"Tuy là đỉa máu, nhưng cổ hồn là Phệ Âm Cổ, T.ử Cổ do nó sinh cũng mang theo âm khí. Cổ trùng ở trong cơ thể lâu ngày phá hủy sự cân bằng âm dương. Giờ tuy trừ cổ, nhưng vẫn còn dư độc. Bọn họ sẽ vì thế mà ốm yếu, coi như là chuộc tội . Muốn khỏe mạnh, chỉ thể chờ đợi đời ."

Tần Lưu Tây lấy một lá ngọc phù đeo lên cổ nàng, dặn dò: "Dù thì nhân quả cũng gánh , sẽ phản phệ thế nào . Gần đây đừng dùng quá nhiều linh lực."

"Ừm, thôi nhắc đến những chuyện đen đủi đó nữa." Tư Lãnh Nguyệt chuyển đề tài: "Thấy ngươi cứ nghiên cứu mấy bản đồ trận pháp , chắc là bày trận. Ta về mặt bằng ngươi, giúp gì nhiều. trong tộc tích cóp ít nguyên liệu, ngươi xem cái nào dùng thì cứ lấy ."

Tần Lưu Tây định từ chối thì Tư Lãnh Nguyệt chặn lời: "Đừng nghĩ là chiếm hời, mấy thứ ở Tư gia cũng chẳng đáng mấy tiền . Cái ngọc phù ngươi cho cũng đồ thường, còn chẳng khách sáo với ngươi, ngươi cũng đừng kiêu với ."

Thấy nàng , Tần Lưu Tây từ chối nữa. Nàng quả thực cần ít nguyên liệu, nếu tự tìm cũng tốn khối thời gian.

Tần Lưu Tây thu dọn các bản phác thảo trận đồ theo Tư Lãnh Nguyệt kho chọn thanh kim thạch. Nàng ngờ Tư gia nội tịnh thâm hậu đến thế, họ còn cả ô kim thạch do tổ tiên truyền .

Tư Lãnh Nguyệt cầm một chiếc hộp dài đưa cho nàng: "Cái chắc ngươi dùng ."

Tần Lưu Tây mở hộp , một đoạn Ô Kim Mộc đập mắt. Linh khí nồng đậm ập tới, mùi gỗ thơm thoang thoảng khiến tinh thần thư thái.

"Đây là Ô Kim Mộc tổ tông ngẫu nhiên , linh tính cả vạn năm, luôn là vật quý hiếm để luyện trận bàn và bày trận." Tư Lãnh Nguyệt , "Ta thạo trận pháp, Ô Kim Mộc tay ngươi hy vọng sẽ phát huy hết tác dụng."

Tần Lưu Tây nhận lấy: "Ta sẽ khách sáo với ngươi ."

"Không cần khách sáo, chỉ cần ngươi bảo trọng là ." Tư Lãnh Nguyệt lặng lẽ nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1201-tu-lanh-nguyet-tang-bao.html.]

Tần Lưu Tây mỉm với nàng.

Bước khỏi kho, trời bắt đầu đổ tuyết. Những bông tuyết lớn rơi lả tả, phủ lên tộc địa một lớp voan trắng xóa.

Tư Lãnh Nguyệt trầm giọng: "Năm nay là một mùa đông khắc nghiệt, còn gian nan hơn năm ngoái. Loạn thế chớm hiện, bách tính ngâm trong bể khổ ."

Tần Lưu Tây cạnh nàng, : "Không thái bình thịnh thế nào là vĩnh cửu, cũng sẽ loạn thế nào là mãi mãi."

Thời thế tạo hùng, đó là tất yếu.

Nàng Tư Lãnh Nguyệt: "Ta ."

"Ta trong lòng ngươi nôn nóng, nhưng càng vội càng dễ sai sót. Hãy thả lỏng tâm thái, suy nghĩ mới thông suốt ." Tư Lãnh Nguyệt khuyên nhủ, "Trước ngươi luôn tự tại, ung dung. Giờ ngươi quá nhiều thứ trói buộc, căng thẳng quá mức. Tiểu Tây, dây đàn căng quá sẽ đứt đấy."

"Ta hiểu ."

Tư Lãnh Nguyệt theo bóng Tần Lưu Tây biến mất , ánh mắt thâm trầm, khóe mắt dần đỏ lên.

Trước khi về đạo quán, Tần Lưu Tây ghé qua chùa Ngọc Phật, bí mật gặp Kính Từ trưởng lão bàn bạc một hồi mới rời khỏi cấm địa bế quan của ông.

Vừa bước khỏi khu cấm địa, nàng định rời ngay thì chợt dừng bước.

"Thấy ngày lành sắp đến, ai ngờ bệnh nặng thế . Thụy Vương phi rốt cuộc vẫn là bạc mệnh."

"Chứ còn gì nữa. Ngay cả thằng em bảy tuổi nhà cũng Thụy Vương triệu về hoàng đình là tín hiệu sắp lên ngôi. Một khi ngài lập Trữ quân (Thái tử), Thụy Vương phi chẳng là... Đáng tiếc thật."

"Này, Thụy Vương thật sự là con trai của Cung Mẫn Hoàng quý phi quá cố ?"

"Ai , Thánh nhân bảo thì là thôi."

"Ta cứ thấy đây chỉ là cái cớ để tẩy trắng phận cho ngài thôi. Nghe đồn ngài là con hoang..."

"Chuyện trong hoàng gia mà các ngươi cũng dám bàn tán xằng bậy ?" Một thiếu phụ trẻ tuổi mặc áo khoác lông chuột, trang điểm nhạt quát lớn hai . Gương mặt nàng chút sắc sảo, lạnh lùng và kiêu ngạo như sương tuyết, khiến hai kẻ nhiều chuyện sợ hãi quỳ rạp xuống đất xin tha.

đường xem ngày. Bàn tán chuyện thiên hạ đang đồn đại thì đụng ngay em dâu . Mộc Thế t.ử là tay tiểu bá vương ngang tàng, chuyện mà đến tai thì nhà các nàng tiêu tùng.

Mộc thiếu phu nhân lạnh lùng : "Cầu xin vô dụng thôi. Muốn chuộc tội thì chép kinh Kim Cương mười cầu phúc cho Thụy Vương phi . Nếu để thấy lời tiếng nữa thì xong với ."

"Vâng, ạ." Hai vội vàng tạ ơn dắt chạy biến.

Mộc thiếu phu nhân theo họ, định thì khóe mắt thấy bóng Tần Lưu Tây. Nàng vội bước tới hỏi: "Tiên trưởng là Quan chủ Bất Cầu của Thanh Bình Quan ở Li Thành ?"

 

 

 

 

 

 

 

Loading...