Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1205: Cắn ngược một cái, xem thường nàng
Cập nhật lúc: 2025-12-07 04:37:55
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Cẩm cầm con hạc giấy sinh động như thật mà Tần Lưu Tây đưa, vẻ mặt ngẩn ngơ, dường như hiểu ý.
Tần Lưu Tây giải thích nhiều. Nhìn thấu ý chí c.h.ế.t của Mộc Cẩm, nàng cũng khuyên can thêm, chỉ lấy từ túi Càn Khôn một bình ngọc chứa viên giải độc đan, đưa cho nàng .
Thư Sách
"Suy nghĩ của những nơm nớp lo sợ tồn tại sự đấu đá của hoàng quyền, hẳn hiểu nhưng cũng thể lý giải. Ta trong thế gia luôn những hy sinh bản để thành cho gia tộc, bất kể là gia chủ nữ t.ử xuất giá, đều lúc bất do kỷ." Tần Lưu Tây , "Cũng giống như con , tránh họa tìm phúc là bản năng, trục lợi là bản tính. Lựa chọn thế nào là ở ngươi. Viên giải độc đan thể giải trăm loại độc. Nếu ngươi sống, chỉ cần nuốt nó , loại độc sẽ lấy mạng ngươi ."
Hốc mắt Mộc Cẩm đỏ hoe. Thân bất do kỷ... Nếu nàng , sẽ hiểu rằng thực chẳng lựa chọn nào cả.
"Với con hạc giấy , phàm là ngươi sống thì thể sống. Chỉ là cái giá trả là từ bỏ tất cả, đổi sang một cách sống khác." Tần Lưu Tây tiếp, "Lựa chọn ở ngươi."
Mộc Cẩm sụt sịt mũi, hỏi: "Vì Quan chủ đối xử nhân từ với như ?"
Tần Lưu Tây im lặng một lát: "Là do nhân quả."
Mộc Cẩm ngẩn .
Tần Lưu Tây đút cho nàng một viên đan , : "Cổ trùng tuy trừ, nhưng cổ độc vẫn còn sót . Ta sẽ châm cứu cho ngươi một . Tề Khiên ở đây, hậu trạch mất nữ chủ nhân, con cái mất mẫu , chuyện ."
Lời từ chối của Mộc Cẩm nghẹn nơi cổ họng. Nàng để mặc Tần Lưu Tây châm cứu. Hơi ấm lan tỏa khắp , nàng lúc nào .
Tần Lưu Tây niệm một Thanh Tâm An Thần Chú, kê một đơn t.h.u.ố.c giao cho Vương ma ma lặng lẽ rời .
Khi Mộc Cẩm tỉnh , trong điện đèn đuốc sáng trưng, nọ còn nữa. Chỉ con hạc giấy và bình ngọc đặt yên lặng bên gối, chứng minh nàng từng tới.
Nàng dậy, cầm hạc giấy ngẩn ngơ một lúc, nước mắt lã chã rơi.
Tuyết lớn tung bay.
Tần Lưu Tây lặng lẽ xuất hiện tại Triệu Vương phủ, tìm Triệu Vương đang say bí tỉ như một đống bùn nhão, lôi thôi lếch thếch. Chẳng cần trùm bao tải, nàng niệm chú cấm ngôn lao đánh.
Bốp bốp bốp.
Tiếng nắm đ.ấ.m nện lên vang lên trầm đục. Hắn kêu cũng kêu . Trên mặt vết thương nào, nhưng xương cốt như nghiền nát. Đau đớn khiến khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, miệng há to gào thét nhưng hoảng sợ phát hiện phát tiếng. Người đang đ.á.n.h ... mặt!
Quỷ! Có quỷ a!
Triệu Vương hoảng sợ. Cho đến khi xương đùi và xương tay gãy rắc một tiếng, trợn ngược mắt ngất lịm .
Tần Lưu Tây hừ lạnh, sờ sờ đoạn xương gãy, nắn hai cái tiếp xương. Chỉ là khi tiếp xong, xương ngắn một đoạn, khiến ngoài cũng chẳng phát hiện điều gì bất thường.
Vô Lượng Thiên Tôn, g.i.ế.c , chỉ đ.á.n.h một trận cho hả giận thôi.
Đánh xong Triệu Vương, Tần Lưu Tây tìm Ngọc Lệnh Lan. Nếu tên mưu sĩ bày mưu tính kế, Mộc Cẩm chịu khổ như ? Cho nên, cũng đáng đ.á.n.h một trận.
Lúc Ngọc Lệnh Lan đang sách, đột nhiên thể cứng đờ, sang xuất hiện từ hư .
Tần Lưu Tây nheo mắt. Không đúng, một phàm nhân thể nhạy bén phát hiện sự hiện diện của ? Có vấn đề!
Nàng chút do dự lao tới tấn công Ngọc Lệnh Lan.
Oanh!
Một nửa căn nhà đ.á.n.h sập. Tiếng động lớn lập tức thu hút vô thị vệ. Ngọc Lệnh Lan nhân cơ hội biến mất màn đêm.
Quả nhiên vấn đề.
Thân pháp Tần Lưu Tây cực nhanh, đuổi theo đ.á.n.h một thuật quyết.
Ầm ầm.
Tia sét tím đ.á.n.h trúng Ngọc Lệnh Lan khiến rơi xuống từ giữa trung, ngã quỵ trong một con hẻm nhỏ.
Điện xẹt xèo xèo, khói bốc lên từ . Ngọc Lệnh Lan ho một ngụm máu, tóc tai dựng , mặt mày đen thui.
Hắn chống một tay xuống đất, tay lau m.á.u ở khóe miệng, lạnh: "Đường đường là t.ử chính đạo dùng thuật pháp Đạo gia đối phó với thường? Ngươi sợ trời phạt ?"
"Ngươi xem Ông Trời dám phạt ?" Tần Lưu Tây kiêu ngạo liếc bầu trời đêm, , "Còn ngươi, là thường ? Kẻ hèn yêu tà, đoạt cái xác phàm tưởng là thật ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1205-can-nguoc-mot-cai-xem-thuong-nang.html.]
Ánh mắt Ngọc Lệnh Lan lập lòe: "Yêu tà cái gì? Ta là con cháu Ngọc thị ẩn tộc, Bá Ẩn công tử."
Vút.
Tần Lưu Tây thuấn di đến mặt , bóp chặt cổ. Một luồng khí tức quen thuộc truyền đến từ , khiến nàng theo bản năng siết chặt tay.
Mắt Ngọc Lệnh Lan đỏ ngầu, đứt quãng: "Ngươi dám g.i.ế.c ?"
Khi , ánh mắt biến đổi liên tục, lúc thì hoảng sợ, lúc trào phúng, như thể hai linh hồn đang giằng co bên trong.
"Quỷ đoạt xá thì gì dám g.i.ế.c?" Tần Lưu Tây lạnh, tháo chuỗi Thiên Châu cổ xuống, quấn quanh cổ siết chặt.
Ngọc Lệnh Lan trợn mắt, nhưng linh hồn vẫn chịu bay khỏi cơ thể.
Tần Lưu Tây đ.á.n.h một thuật quyết Thiên Châu. Chuỗi hạt phát ánh kim quang chói mắt, biến ảo thành những chiếc móc sắc lạnh, uy áp bao trùm lấy Ngọc Lệnh Lan. Một sợi âm hồn dần dần câu từ linh đài .
Đó là một nam t.ử trạc tuổi Ngọc Lệnh Lan, đang ngừng giãy giụa trong sự giam cầm của Thiên Châu. Trên âm hồn đó một dấu vết thần thức quen thuộc.
Nó thuộc về lão đối thủ Hủy La.
Trước đây nàng cảm thấy Ngọc Lệnh Lan gì đó đúng, nhưng Càn Khôn Kính soi . Là do dấu vết thần thức che giấu, do lúc đó tu vi của nàng đủ cao?
Không âm hồn đoạt xá bao lâu mà hòa hợp với cơ thể Ngọc Lệnh Lan đến mức lộ chút sơ hở nào. Vừa Tần Lưu Tây đưa tay định nắm lấy âm hồn...
Khoan ! Hắn đoạt xá lâu như , nhiều gặp mặt nàng mà lộ dấu vết, giờ dễ dàng bại lộ thế?
Có bẫy!
Gần như ngay lập tức, khi đạo thần thức men theo tay nàng định chui kinh mạch, tâm niệm nàng khẽ động. Nghiệp Hỏa từ trong kinh mạch bùng lên, trực tiếp bao trùm lấy đạo thần thức đó.
Muốn c.ắ.n ? Cắn ngược ngươi!
Nghiệp Hỏa như hoa sen nở rộ, nóng bỏng và bá đạo, thiêu đốt ngóc ngách, chừa đường lui.
Âm hồn phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết chói tai tan thành tro bụi. Đạo thần thức cũng thiêu rụi, còn tăm .
Thần thức hủy, chủ nhân của nó là Hủy La lập tức phản phệ. Thần phủ chịu đòn nghiêm trọng từng , linh hồn rung chuyển, suýt chút nữa đ.á.n.h bật khỏi cơ thể đang chiếm giữ.
Hắn kinh ngạc tột độ. Sao thể?
kịp gì thì linh hồn áp chế sâu trong thần phủ nhân cơ hội phản công.
Hủy La hai tay kết pháp ấn phức tạp, vỗ mạnh linh đài của chính . Xung quanh nổi lên một trận gió xoáy, hút linh khí bốn phương tám hướng cơ thể, dẫn nhập các vị trí Phật cốt, dung nhập linh hồn tổn thương, cưỡng ép trấn áp linh hồn đang phản công xuống.
Hai luồng sức mạnh giằng co trong thần phủ. Bên ngoài, gió tuyết hình thành lốc xoáy cuộn thẳng lên trời. Có vô tình thấy cảnh tượng thì sững sờ.
Rồng hút nước (vòi rồng) thì lạ, nhưng đây là cái gì? Rồng hút tuyết?
Hủy La xoa xoa linh đài, l.i.ế.m môi, khẩy. Hồng Liên Nghiệp Hỏa?
Thật là xem thường nàng!
Thần sắc dần trở nên lạnh lẽo, đôi mắt ôn nhuận biến thành màu m.á.u đỏ ngầu, tựa như biển m.á.u vô biên.