Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1215: Tử Vi Tinh rơi xuống
Cập nhật lúc: 2025-12-07 23:53:54
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đông Cung Thái t.ử phi lâm bệnh nặng lâu, giới quyền quý trong kinh ai nấy đều rõ. Việc nàng qua đời gây nhiều bất ngờ dị nghị, trái , còn cảm thấy nàng gắng gượng thêm một năm là may mắn lắm . Nay nàng , ít kẻ bắt đầu toan tính.
Khi lập Thái tử, Mộc thị phong phi, Thánh nhân còn ban thêm một Lương , một Lương viện. Thái t.ử vốn là khắc chế nữ sắc, cả hậu viện Đông Cung chỉ vỏn vẹn ba . Giờ Thái t.ử phi mất, vị trí chắc chắn sẽ bỏ trống mãi.
Vì thế, ngay từ khi Thái t.ử phi bệnh nặng, ít quý nữ đến tuổi cập kê hoãn chuyện hôn nhân. Mục đích là gì, ai cũng ngầm hiểu.
Thái t.ử phi qua đời, Thái t.ử đau buồn quá độ mà ngã bệnh. Hai tiểu Quận vương của Đông Cung đón Phượng Dương Cung chăm sóc, tang sự do Lễ Bộ lo liệu.
Tần Lưu Tây rõ từ Mộc Cẩm rằng cái c.h.ế.t của nàng liên quan đến tranh sủng chốn hậu trạch, mà là Thánh nhân nàng c.h.ế.t. Có lẽ Ngài lo sợ thế lực Mộc gia quá lớn.
Năm nay Mộc gia đại hỷ sự. Mộc gia vốn âm thịnh dương suy, nay bỗng đổi vận. Mộc thiếu phu nhân ba năm hiếm muộn sinh liền hai đứa con trai kháu khỉnh. Mộc Tích cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh độc đinh thừa tự hai nhà hai phòng.
Mộc thị hai phủ giờ đây nối dõi, phá vỡ lời nguyền âm thịnh dương suy.
Thêm đó, Mộc thị hai Hầu tước, một con gái Hoàng hậu, một con gái Thái t.ử phi. Thái t.ử phi hai con trai. Nếu con trai nàng lên ngôi, nàng trở thành Thái hậu, Mộc thị sẽ hai đời Thái hậu liên tiếp, ngoại thích bành trướng. Với tâm cơ đế vương, Thánh nhân tuyệt đối dung thứ điều .
Thánh nhân thậm chí chút hối hận vì chọn Tề Khiên Thái tử. Nếu lúc chọn Thành Vương thì lẽ nhiều rắc rối đến thế.
Thánh nhân bao giờ nhận sai, Ngài chỉ sửa sai theo cách của .
Việc thể để một nhà hưởng hết. Vì thế Mộc Cẩm c.h.ế.t. Tàn nhẫn hơn, chén t.h.u.ố.c độc đưa tiễn nàng do chính tay Tề Khiên bưng tới, trong khi .
"Thực oán hận. C.h.ế.t trong tay , dù cũng hơn là c.h.ế.t tay ám vệ."
Đó là lời Mộc Cẩm với Tần Lưu Tây, và cũng là lời nàng với Tề Khiên.
Trước đó, Tề Khiên quỳ Trung Cần Điện cầu xin một con đường sống cho nàng.
Thuốc giải quan trọng, chỉ cần Thánh nhân gật đầu, Mộc Cẩm sẽ sống.
sự đời trái ngang. Nàng buộc c.h.ế.t.
Lời phán quyết của Thánh nhân như gông cùm đè nặng lên đầu .
Làm đế vương, chú định cô độc. Trong mắt chỉ phép giang sơn họ Tề, đại cục, chứ cái gọi là tình nghĩa.
Vô tình nhất là nhà đế vương. Câu thiên cổ quả sai.
Thánh nhân dùng cái c.h.ế.t của Mộc Cẩm để tạo vết rạn nứt giữa Tề Khiên (đại diện cho hoàng gia) và Mộc gia. Sau khi đăng cơ, Mộc Hoàng hậu (lúc đó là Thái hậu) sẽ luôn nhớ đến em gái c.h.ế.t trẻ. Hai đứa con của cũng sẽ c.h.ế.t vì , c.h.ế.t như thế nào.
Có thể Mộc gia và hai hoàng tôn sẽ hiểu đây là sự hy sinh vì đại cục, nhưng liệu trong lòng họ thực sự oán hận?
Thánh nhân lợi dụng chính là nhân tính. Chỉ cần một bên còn khúc mắc, vết rạn nứt sẽ mãi tồn tại. Tâm cơ đế vương, Ngài chơi quá cao tay.
"Đừng cam lòng. Dưới sẽ hai đến đón , một đội mũ trắng, một đội mũ đen. Nếu gặp họ đường xuống hoàng tuyền, cứ báo danh hiệu của , họ sẽ tạo điều kiện cho ngươi." Tần Lưu Tây mở Quỷ Môn quan và dặn dò Mộc Cẩm như thế.
Mộc Cẩm thanh thản, chút vướng bận. Nàng tất cả những gì cần , hy sinh những gì cần hy sinh. Tương lai của Mộc gia và Tề Khiên , thời gian sẽ trả lời. Nàng chỉ việc yên tâm đầu thai.
Tần Lưu Tây tiễn Mộc Cẩm , ngẩng đầu Đế tinh, mỉa mai.
Cái c.h.ế.t của Thái t.ử phi bề ngoài thì êm ả, nhưng nhiều quan viên nhạy bén cảm nhận sóng ngầm cuộn trào. Đó là chuyện tranh giành vị trí Kế phi, mà là cảm giác nguy cơ của sự chuyển giao quyền lực.
Cảm giác kéo dài đến tận cuối năm Khang Võ thứ 32.
Đêm Giao thừa tuyết rơi lả tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1215-tu-vi-tinh-roi-xuong.html.]
Vì Thái t.ử phi mới mất qua bảy thất (49 ngày), triều đình cấm vui chơi giải trí, cưới gả. Nên dù là đêm Giao thừa, cũng chẳng mấy nhà dám ăn mừng rình rang, chỉ đơn giản ăn bữa cơm đoàn viên. Ngay cả trong cung cũng tổ chức yến tiệc.
Đến giờ Dậu hai khắc ( 6 giờ tối), dân Thịnh Kinh cảm nhận mặt đất rung chuyển. Đã trải qua trận động đất năm ngoái, ai nấy đều hoảng sợ, tưởng động đất nữa. áp tai xuống đất ngóng thì thấy giống tiếng thiên binh vạn mã đang tập kết hơn.
Các nhà theo bản năng đóng chặt cửa nẻo, nhất là các quan quyền quý trong kinh, đều im lặng chờ đợi.
Lận tướng và các trọng thần triều đình sớm cung.
Tần Lưu Tây bước khỏi Cửu Huyền Đan Phòng, nhảy lên nóc nhà, ngẩng đầu T.ử Vi Tinh. Cho đến khi chút ánh sáng cuối cùng tắt lịm, ngôi như một vệt băng vụt rơi xuống.
T.ử Vi Tinh lạc.
Mọi chuyện ngã ngũ. Thời đại Khang Võ kết thúc.
Tần Lưu Tây rũ mắt, dường như thấy tiếng binh khí va chạm và tiếng hò reo từ phía cửa cung. Nàng biến mất khỏi nóc nhà, tiến hoàng cung, kịp lúc thấy Hắc Bạch Vô Thường đang dẫn hồn Khang Võ đế.
Đường đường là một đế vương băng hà, Hắc Bạch Vô Thường đích đến câu hồn dẫn đường cũng là lẽ thường, dù cũng là Nhân Hoàng của Nhân giới.
Khang Võ đế vẫn còn ngơ ngác, tin c.h.ế.t, cho đến khi thấy hai con quỷ đội mũ trắng đen đang hành lễ với ai đó, ông theo bản năng sang.
Tần Lưu Tây biến thành hình dáng Quốc sư bước tới. Khang Võ đế lập tức kích động: "Quốc sư! Quốc sư mau cứu quả nhân!"
"Mở to mắt ch.ó của ngươi mà xem, là Quốc sư ?" Tần Lưu Tây biến trở hình dạng thật.
Màn biến hình sống động khiến Khang Võ đế sợ hãi hét lên: "Yêu nghiệt! Các ngươi đều là yêu nghiệt! To gan! Quả nhân là chân long thiên tử, ngôi cửu ngũ chí tôn, các ngươi dám trêu đùa quả nhân?"
"Nói gì thế? Chẳng ngươi sai tìm chữa bệnh cho ngươi ? Ta đến đây, nhưng tiếc là ngươi băng hà mất ."
Tần Lưu Tây cái xác cứng đờ long sàng, khinh miệt: "Cũng gì với ngươi cho . Lúc trường sinh thì phong cái chức Quốc sư hữu danh vô thực để luyện đan, Đại Phong lầm than. Sau đó tin nữa thì chèn ép Đạo môn. Đến khi bệnh liệt giường, con trai xúi giục vài câu tin sái cổ, đòi Đạo môn đến cứu mạng. Lấy cái mặt dày thế? Người Đạo môn chúng cần mặt mũi mà ngươi cứu là cứu?"
"Ngươi... ngươi... ngươi..." Khang Võ đế chỉ nàng, tức giận đến nên lời.
"Ta ? Ta chính là Thanh Bình Quan Bất Cầu đại sư mà ngươi tìm đấy. Vừa sai ? Đạo môn dễ chuyện và nhẫn nhịn như Phật môn . Muốn cứu ngươi ? Mơ ! À đúng , tên Quốc sư ngươi phong chức xử lý từ lâu . Quốc sư mấy năm nay chẳng qua chỉ là một con rối thôi. Không sai, là đấy!"
Khang Võ đế tức giận đến mức công đức tán loạn.
Tần Lưu Tây lập tức thu lấy công đức dính dáng đến vận mệnh quốc gia đó. Không lấy phí của giời!
Hắc Bạch Vô Thường: "..."
Cô nương cố ý chọc tức để hôi của đúng ?
Thư Sách